Hai người Tần Thiên và Thanh Nhi rất nhanh tiến vào khu vực biên giới Yêu tộc.
Cảnh sắc ở biên giới so với trước kia Tần Thiên nhìn thấy hoàn toàn trái ngược, hoàn cảnh nơi này vô cùng ác liệt. Đưa mắt quan sát, khắp nơi đều là một mảnh mênh mông khói bụi, bốn phía tất cả đều là ngọn núi sụp đổ, hoặc là bị tạc thành hố to, tùy ý có thể thấy được xương cốt của yêu thú to lớn. Mặt đất không hề có thảm thực vật, tất cả đều là đất đá màu nâu, linh khí mỏng manh gần như không có, gió lớn rét lạnh răng rắc một mực thổi không ngừng, giống như dao găm cứa lên trên thân người, quần áo rất nhanh đã bị gió cắt nát.
Thanh Nhi nói cho Tần Thiên, sở dĩ nơi này bị như thế này, là bởi vì nơi này tiến gần với khu vực Hỗn độn. Năm đó thời điểm thế giới Yêu tộc này vừa mới hình thành, bên trong khu vực Hỗn độn thường xuyên đản sinh ra một ít hung thú Viễn cổ đi ra nguy hại tộc nhân Yêu tộc. Vì vậy cao thủ Yêu tộc đóng quân tại khu vực Hỗn độn diệt sát những hung thú Viễn cổ này, quanh năm chiến đấu, cho nên nơi đây đã trở thành bộ dạng như vậy.
- Đợi một chút! Hung thú Viễn cổ cùng với Yêu tộc các cô không phải một nhà sao?
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi khó hiểu mà nói.
- Ừm! Theo ý nghĩ chung của mọi người, thì bọn ta cùng thuộc về một loại yêu thú, nhưng lại có điểm khác nhau. Bọn ta chính là yêu thú tu luyện, mà bọn chúng đều là tinh hoa từ trong trời đất sinh ra, trời sinh thần lực, không cần tu luyện, tư duy cũng rất đơn giản, sẽ không hóa thành hình người, chỉ có số rất ít. Thí dụ như Thôn Thiên thú có đủ linh trí mới có thể hóa thành hình người, những thứ khác đều là hình thái dã thú, thiên tính của chúng hung tàn, ưa thích phá hoại mọi thứ, bản tánh khát máu giết chóc. Điểm này so với Yêu tộc bọn ta có khác biệt rất lớn, cũng là bởi vì điểm này, bọn ta cùng với hung thú mới phân chia ranh giới!
Thanh Nhi giải thích nói.
- À, thì ra là như vậy!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, đại ngộ bừng tỉnh.
- Ngươi phải cẩn thận Tiểu Bạch, nó tuy đã hóa thành hình người, nhưng bản thể của nó vẫn là hung thú, thực chất ở bên trong vẫn còn sót lại bản chất của hung thú, rất khó khống chế. Nhất là sau khi có được linh trí, cộng thêm nó trời sinh có năng lực cường đại, sẽ mang đến sự hủy diệt cho thế giới. Năm đó Thôn Thiên thú đã là như thế, gần như hủy diệt toàn bộ thế giới!
Thanh Nhi nhắc nhở Tần Thiên nói.
Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhưng Tiểu Bạch rất khó khống chế, gặp được năng lượng linh mạch gì đấy, Tần Thiên nhiều lần cũng không gọi nổi cô ấy, căn bản không bị khống chế, đó là một vấn đề lớn. Bản thân Tần Thiên phải nghĩ biện pháp mới được, nếu không Tiểu Bạch bạo phát ra bản năng hung thú, như vậy Tần Thiên sẽ là tội nhân của toàn bộ nhân loại.
Hai người Tần Thiên một bên trò chuyện, một bên cẩn thận từng li từng tí hướng lên phía trước. Chỗ này tuy rằng không có nhiều hung thú nhưng vẫn có xuất hiện, không thể khinh suất, một khi chọc giận một con hung thú, tiếp đó sẽ đưa tới một đám hung thú, thế thì cực kỳ đáng sợ.
Rất nhanh, sắc trời đã trở nên tối sầm xuống, hai người cũng bay mệt mỏi, vì vậy liền tìm một chỗ cao đáp xuống, chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm lại xuất phát.
Hai người Tần Thiên dừng chân tại một sơn động, xem như là hai người qua đêm trong một căn phòng nhỏ, thuận tay đem yêu thú mà cậu ấy nuôi nhốt ở trong tiểu thế giới bắt ra một con, làm thịt giết sạch, bôi hương liệu lên bên trên, sau đó nhóm lửa dựng cây mà bắt đầu nướng.
Không qua bao lâu, yêu thú đã được nướng cho mỡ chảy kêu xèo xèo, mặt ngoài vàng óng ánh, bốc ra hương vị vô cùng mê người, hai người bọn họ nhìn thấy mà miệng liên tục nuốt nước bọt.
Tần Thiên rất lâu không có tiến hành nướng thịt, hiện tại nghe mùi vị của thịt nướng, bụng đã kêu lên xì xào.
- Nào, nếm thử thịt nướng hảo hạng của ta!
Tần Thiên lấy dao cắt xuống một khối lớn thịt đã nướng chín đưa cho Thanh Nhi. Thanh Nhi lập tức không chút nào khách khí tiếp nhận, miệng lớn bắt đầu ăn.
- Ừm... Rất ngon, ta muốn ăn thêm nữa!
Thanh Nhi kích động nói, ăn cho miệng chảy đầy mỡ, từng ngụm từng ngụm nhai, giống như sợ có người cướp lấy của cô ấy.
- Ha ha... Đừng nóng vội, còn nhiều, rất nhiều, nào, uống chút nước đi!
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi cười nói, trên người lấy chỉ vẹn có hai lon Coca cola, mỗi người một lon.
Bên ngoài gió lạnh vù vù thổi mạnh, bên trong Tần Thiên cùng với Thanh Nhi một ngụm thịt nướng một ngụm Coca cola, ăn lấy ăn để, rất là thích thú.
- Tần Thiên, ta hỏi ngươi, tại sao ngươi cùng với Linh Nhi tỷ tỷ đã quen nhau. Ta cũng không biết, các ngươi mới gặp mặt mấy lần đã ở cùng với nhau, ta hỏi Linh Nhi tỷ tỷ thì tỷ ấy không nói cho ta nghe, ngươi mau nói cho ta biết một chút!
Thanh Nhi quay sang Tần Thiên hiếu kỳ hỏi.
- Như vậy nha, đương nhiên là do ta có tướng mạo vô cùng tuấn tú, sau đó Linh Nhi chịu không được nữa mà quỳ gối trước vẻ đẹp trai phong nhã của ta rồi!
Tần Thiên đắc ý nói, miệng đầy nói hươu nói vượn, bị Thanh Nhi hung hăng liếc trợn mắt.
- Thật không biết yêu đương có cái gì tốt, trước đó lúc không gặp được ngươi Linh Nhi tỷ tỷ luôn nhớ đến ngươi, cả ngày lo được lo mất. Nhìn bộ dạng của tỷ ấy giống như rất đau khổ, đã đau khổ đến thế, vậy mà còn muốn yêu đương, thật không hiểu nổi!
Thanh Nhi lắc lắc đầu nói.
Tần Thiên nghe được trong lòng cực kỳ chấn động, không nghĩ tới Bạch Linh lại nhớ đến mình như vậy, mà cậu ấy lại không thể thường xuyên ở bên cạnh cô ấy. Ngẫm lại, trong nội tâm Tần Thiên cũng cảm thấy vô cùng áy náy, còn có những người vợ khác của cậu ấy, chắc hẳn cũng giống như Bạch Linh.
Mọi chuyện trong tay Tần Thiên được giải quyết hoàn tất, nhất định cậu ấy phải ở bên cạnh yêu thương bọn họ.
- Tần Thiên, ngươi có thể ôm ta một cái hay không, ta xem xem bị nam nhân ôm sẽ có cảm giác gì, nhìn thấy bộ dạng những nữ nhân kia bị nam nhân ôm hình như rất thoải mái!
Thanh Nhi nhìn Tần Thiên hiếu kỳ mà nói.
Tần Thiên:
- ... !
- Hay là thôi đi!
Tần Thiên cự tuyệt nói.
- Không được, người ta nhất định phải thử xem là có cảm giác gì, nhưng mà không cho ngươi lộn xộn gì ta có biết không, chỉ có thể ôm eo của ta mà thôi, nếu ngươi dám lộn xộn, ta đánh chết ngươi!
Thanh Nhi nhìn Tần Thiên cảnh cáo nói.
- Khốn... Được rồi, đến đây đi!
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi bất đắc dĩ nói, thò tay ôm lấy cô ấy, hai tay ôm lấy bờ eo thon bé bỏng của cô ấy.
- Ưm... !
Thanh Nhi lập tức toàn thân một hồi run rẩy, sắc mặt bỗng nhiên ửng đỏ lên, lộ ra vẻ đặc biệt khẩn trương.
- Thế nào, cảm nhận đã xong, vậy thì đứng lên đi!
Tần Thiên nhìn Thanh Nhi nói.
- Không được, mới có một chút, đều không có cảm giác gì, lại một cái!
Thanh Nhi cự tuyệt nói, vừa nói một bên cũng thò tay ôm lấy cổ Tần Thiên, tựa đầu vào trên ngực của Tần Thiên. Hai cái bộ ngực sữa mềm mại trước ngực cô ấy đè xuống lồng ngực của Tần Thiên, mềm mại thoải mái, còn có từng đợt hương vị của thiếu nữ xông vào mũi.
Lần này làm cho Tần Thiên có chút ít kích động rồi, phía dưới có chút ngẩng đầu.
- Cô mau dậy đi!
Tần Thiên vội vàng nói, đợi chút nữa Tần Thiên cầm giữ không được thì thảm rồi.
- Đừng, người ta hiện tại cảm thấy cục thịt ngươi kê lót rất thoải mái đấy, đêm nay ngươi ôm ta ngủ ngon rồi, không cho phép xằng bậy, nếu không ta đánh chết ngươi, tốt rồi, ngủ ngon!
Thanh Nhi phối hợp nói xong liền không hề để ý tới Tần Thiên, trực tiếp hai mắt nhắm nghiền, ngủ mất.
Tần Thiên nhìn thấy tình huống này đều hỏng mất, thầm mắng:
- Khốn nạn, ngươi buồn ngủ, ta cũng không cần ngủ sao, ngươi như vậy khiến cho ta cứng rắn như thế nào ngủ được, mẹ kiếp.
Tần Thiên trong nội tâm mắng to, đáng tiếc Thanh Nhi không nghe được. Tần Thiên cũng chỉ cố gắng trấn an bản thân, cố kìm nén. ...