- Hừ! Mơ tưởng chạy thoát!
Tần Thiên quát to, tốc độ cả người quả thực giống như một tia chớp, chặt chẽ đuổi theo linh hồn Yêu Vương tà ác chạy trốn phía trước, nhưng tốc độ linh hồn của Yêu Vương tà ác thật sự là quá nhanh, quả thực chính là tốc độ ánh sáng.
Tần Thiên chỉ truy đuổi không đến thời gian năm giây rốt cuộc điều tra không được bất kỳ khí tức gì.
- Mẹ kiếp, không phải chứ, để hắn chạy thoát!
Tần Thiên mắng to một câu.
- Nói nhảm, người ta là linh hồn thể, ngươi làm sao có thể đuổi theo kịp, trừ phi ngươi cũng là linh hồn thể. Nhưng nếu ngươi sử dụng linh hồn thể đuổi theo, với năng lực linh hồn của ngươi, đoán chừng bị người ta thuấn sát rồi!
Giọng nói của Tử Hoàng vang lên.
- Đó cũng là... Không đúng, mẹ của ngươi đấy, ngươi là linh hồn thể, thế ngươi làm gì không đuổi theo, khốn nạn nhà ngươi!
Tần Thiên cả giận nói.
- Ta không được, linh hồn của ta chỉ có thể ở cạnh bản thể của ta, không thể tách khỏi quá xa, nếu không sẽ tổn thương linh hồn của ta. Ta sẽ phải tu luyện thật vất vả để trở về như ban đầu, mới không làm chuyện ngu xuẩn!
Tử Hoàng bay ra, nhìn Tần Thiên nói.
- Con mẹ ngươi! Ngươi chính là cố ý đấy!
Tần Thiên cả giận nhìn Tử Hoàng nói.
- Không có, tuyệt đối không có!
Tử Hoàng phủ nhận nói, nhưng thần sắc không tự nhiên của hắn đưa bán rẻ hắn.
- Khốn nạn, ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Tần Thiên nhìn xem Tử Hoàng cả giận nói, quay người hướng phía xa bay đi, vừa bay đi vừa suy nghĩ.
- Thằng Tử Hoàng này hiển nhiên chính là không muốn truy đuổi, quá ích kỷ, chuyện không có lợi sẽ không làm, xem ra phải nâng cao thực lực của mình mới được, dựa vào người khác là không được.
- Khục khục... Đừng như vậy mà, có chuyện gì hãy nói nha... !
Tử Hoàng vội vàng nói, rất nhanh hướng phía Tần Thiên đuổi tới. ...
Bên trong không gian chiếc nhẫn.
- Thế nào, Thanh Nhi, Linh Nhi nàng ấy không sao chứ?
Tần Thiên nhìn thấy Bạch Linh nằm ở trên giường cực kỳ lo lắng.
- Bổn nguyên chi khí của Bạch Linh tỷ tỷ bị Yêu Vương tà ác hấp thu một phần ba, không chết, nhưng là thực lực của tỷ ấy sẽ bị rớt cấp, hiện tại đã rớt xuống cảnh giới bảy sao cấp năm rồi!
Thanh Nhi nhìn sang Tần Thiên nói.
- Mất nhiều như vậy, sẽ biến thành bản thể sao?
Tần Thiên hỏi.
- Sẽ không, Bạch Linh tỷ tỷ đã trải qua hai lần lôi kiếp, trừ phi là chết đi, nếu không sẽ không thay đổi trở về bản thể!
Thanh Nhi nói.
- Vậy là tốt rồi, thực lực thấp không sao, rất nhanh có thể khôi phục trở lại, lúc nào thì nàng ấy có thể tỉnh lại?
Tần Thiên lo lắng hỏi.
- Không biết, nghe nói rất nhanh, nhìn thấy tình huống hiện tại của tỷ ấy mà nói, buổi tối hôm nay là có thể sẽ tỉnh lại, nhưng cũng có thể sẽ rất nhanh tỉnh lại!
Thanh Nhi nói.
Tần Thiên nghe xong nhẹ gật đầu, sau đó nói:
- Được, ta đây ở chỗ này trông coi nàng ấy thật tốt, Thanh Nhi cô đi nghỉ ngơi một chút đi!
- Ừm!
Thanh Nhi nhẹ gật đầu, cô ấy biết rõ Tần Thiên muốn ở cùng Bạch Linh, cho nên rất thức thời liền đi ra ngoài.
Nhìn thấy Thanh Nhi đã đi ra ngoài, Tần Thiên liền ngồi xuống trên giường, duỗi tay nắm chặt tay của Bạch Linh, lẳng lặng nhìn cô ấy, khá tốt Bạch Linh không có việc gì, bằng không mà nói, Tần Thiên không chừng sẽ nổi điên rồi.
Yêu Vương tà ác chạy thoát được khiến cho Tần Thiên rất là khó chịu, cũng không biết về sau sẽ khiến cho xảy ra đại loạn gì, Tần Thiên có chút bận tâm.
- Ưm... !
Tần Thiên đang nghĩ ngợi, đúng lúc này, Bạch Linh trên giường phát ra một thanh âm nhỏ, mở mắt, tỉnh lại.
Tần Thiên xem xét, lập tức vui mừng:
- Linh Nhi, nàng đã tỉnh, cảm thấy thế nào?
- Tần Thiên! Tại sao chàng lại ở chỗ này, ta đang ở nơi nào, ta đang nằm mơ sao?!
Bạch Linh nhìn thấy Tần Thiên kinh ngạc nói, từ trên giường ngồi dậy, Tần Thiên vội vàng đỡ lấy cô ấy.
- Không có, đây là ở bên trong không gian chiếc nhẫn, nàng bị Yêu Vương tà ác bắt đi, ta cùng với Thanh Nhi đã cứu được nàng!
Tần Thiên nhìn Bạch Linh ôn nhu cười nói.
- Yêu Vương tà ác! Đúng rồi, Yêu Vương tà ác đã đến rồi, hai người làm sao có thể cứu được ta ra từ trong tay hắn, hắn cường đại như vậy?!
Bạch Linh nhìn Tần Thiên không thể tưởng tượng nổi mà hỏi, Yêu Vương tà ác đối với cô ấy cũng không phải là đối thủ, Tần Thiên cùng với Thanh Nhi là làm sao làm được.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng giật mình của Bạch Linh, liên đem chân tướng sự tình nói một lần cho Bạch Linh nghe.
- Thì ra là như vậy!
Bạch Linh nghe xong mọi chuyện nhẹ gật đầu, sau đó nhìn Tần Thiên nói:
- Không được, ta phải tranh thủ thời gian đi tìm Yêu Vương báo cáo thoáng mới được, Yêu Vương tà ác còn chưa chết, vô cùng nguy hiểm. Với năng lực của hắn, sau khi hắn chiếm đoạt được một thân thể sẽ rất dễ dàng khôi phục thực lực. Đến lúc đó toàn bộ Yêu tộc đều gặp đại loạn, rất dễ dàng sẽ nguy hại đến nhân gian, vô cùng phiền toái, ta phải lập tức tìm Yêu Vương!
Bạch Linh vừa nói một bên muốn từ trên giường bước xuống, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn cản.
- Không được, bây giờ thân thể của nàng còn chưa khỏe, không thể đi ra. Còn có, bây giờ chúng ta đang ở khu vực biên giới hỗn loạn của Yêu tộc, muốn tìm được Yêu Vương không dễ dàng gì. Mặt khác, thân thể của nàng bởi vì bị thương, thực lực đã bị giáng cấp rồi, có đi ra cũng không nhanh được như vậy, hay là nàng ở chỗ này dưỡng thương, chúng ta sẽ mang nàng đi tìm Yêu Vương!
Tần Thiên nhìn Bạch Linh nói.
Bạch Linh nghe được lời Tần Thiên nói, vội vàng kiểm tra tu vi của mình, quả nhiên chỉ có cảnh giới bảy sao cấp năm, lập tức sắc mặt một mảnh trắng bệch. Hiển nhiên là không tiếp thụ được tình trạng tu vi này, từ cảnh giới tám sao rơi xuống đến cảnh giới bảy sao, việc này đối với bất cứ người nào mà nói đều là một đả kích trầm trọng.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Bạch Linh như vậy, nhanh chóng thò tay ôm lấy Bạch Linh nói:
- Đừng lo lắng, rất nhanh sẽ khôi phục thôi, đến lúc đó ta tìm cho nàng mấy cái long mạch nuốt vào, tu vi rất nhanh sẽ khôi phục!
- Ừm!
Bạch Linh hữu khí vô lực nhẹ gật đầu, hiển nhiên là còn không cách nào tiếp nhận được chuyện này.
Tần Thiên cũng không biết an ủi cô ấy như thế nào mới tốt, đành phải không nói lời nào, ôm lấy cô ấy, cho tấm tình cô ấy trở nên ôn hòa hơn.
- Thanh Nhi đâu rồi, ta muốn gặp muội ấy!
Bạch Linh nhìn lên Tần Thiên nói.
- Được, ta sẽ đi gọi muội ấy!
Tần Thiên nói, nói xong liền buông lỏng Bạch Linh ra, đi ra bên ngoài kêu Thanh Nhi vào trong.
Thanh Nhi tiến đến chứng kiến Bạch Linh đã tỉnh, lập tức cực kỳ vui mừng, vội vàng một thanh bổ nhào tới, ôm lấy Bạch Linh. Hai người bọn họ ôm lấy nhau, ô ô khóc lên, cảm xúc cực kỳ kích động.
- Làm ta sợ muốn chết, Bạch Linh tỷ tỷ, khá tốt tỷ không có việc gì, bằng không Thanh Nhi cũng không sống nữa!
Thanh Nhi nhìn Bạch Linh ô ô khóc nói, như một đứa trẻ làm nũng.
- Không sao nữa rồi, đừng khóc, Thanh Nhi!
Bạch Linh nhìn Thanh Nhi nói, thò tay giúp cô ấy lau nước mắt trên mặt.
- May mắn mà có Tần Thiên, bằng không ta sẽ không còn được gặp lại tỷ rồi!
Thanh Nhi chỉ vào Tần Thiên bên cạnh nhìn Bạch Linh nói.
Bạch Linh nhẹ gật đầu:
- Ta biết rõ, Tần Thiên vừa rồi đều nói với ta, cám ơn hai người bọn muội, nếu không phải hai người cứu ta, ta đã chết rồi!
Bạch Linh nhìn hai người Tần Thiên cực kỳ cảm động.
- Nói cái gì đó, ta cứu vợ ta, đây là điều nên làm!
Tần Thiên cười nói, Bạch Linh nghe xong, lập tức sắc mặt ửng đỏ lên, nhưng trong nội tâm lại cực kỳ cảm động. Tần Thiên đến Yêu tộc cứu cô ấy không dễ dàng, nhân loại cùng với Yêu tộc thế nhưng mà có quy định, không cho phép tiến vào nơi này, nếu không sẽ bị chém giết. Tần Thiên tới nơi này cứu cô ấy, có thể nói là mạo hiểm kết hợp với nguy hiểm.
- Đúng rồi, Linh Nhi tỷ tỷ, ta có chuyện muốn nói với tỷ!
Thanh Nhi nhìn sang Bạch Linh nói.
- Chuyện gì... ...