Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1893 - Chương 1898: Về Nhà

 Chương 1898: Về Nhà Chương 1898: Về Nhà Chương 1898: Về Nhà

- Hừ! Thằng oắt con, lúc ở trên máy bay rõ ràng dám kiêu ngạo như vậy, dám đánh tao, không biết sống chết, biết rõ bọn tao là ai không. Là người của Thiên Bang, trước mắt là bang phái lớn nhất của toàn bộ vùng phía nam Trung Hoa, mày rõ ràng dám chọc vào tao, thật sự là ăn hết gan hùm mật gấu rồi, quỳ xuống cho tao!

Tên thanh niên nhìn Tần Thiên vô cùng hung hăng càn quấy nói, chảnh chứ giống như thằng tự kỷ ngồi chém gió. Điều này cũng không trách hắn, ai bảo Thiên Bang lớn mạnh như vậy, hắn có quen biết mấy người của Thiên Bang, tự nhiên là sẽ huênh hoang.

- Tao sợ rằng tao quỳ xuống, mày sẽ phải hối hận!

Tần Thiên nhìn thanh niên này mỉm cười nói, sau đó nhìn đám đàn em Thiên Bang vây chung quanh kia. Đứa cầm đầu chính là một tên béo, giờ phút này chính đang chăm chú nhìn chằm chằm Tần Thiên, những người khác cũng như vậy, không biết đang nhìn cái gì.

- Hừ! Mày không quỳ, mày mới là người hối hận, quỳ xuống!

Tên thanh niên tiếp tục hung hăng càn quấy mà nói.

- Vậy hãy để cho tao hối hận đi, tao nhìn xem mày có thế để cho tao hối hận như thế nào?!

- Được! Mày hãy đợi chết đi, ra tay, phế hắn cho tao!

Tên thanh niên hung hăng càn quấy nói, hướng về phía đám người Thiên Bang bên cạnh vung tay lên, cực kỳ bá khí, vẻ mặt đắc ý nhìn Tần Thiên, chờ đám đàn em Thiên Bang ra tay đánh Tần Thiên thành cặn bã.

Nhưng mà đợi hơn mười giây đông hồ, hắn phát hiện đệ tử Thiên Bang một người cũng không động thủ, rất là nghi hoặc, nhìn về phía tên mập cầm đầu khó hiểu hỏi:

- Như thế nào không hành động, bọn mày thất thần làm gì chứ?!

Nhưng tên mập mạp kia lại không có để ý tới hắn, mà là vẻ mặt khẩn trương đi đến trước mặt Tần Thiên, có chút không xác định mà nói:

- Thiên ca... Là... Là anh sao?!

- Cậu cứ nói thử xem!

Tần Thiên giơ tay lên, lộ ra chiếc nhẫn có ký hiệu Thiên Bang ngay trên tay phải cho tên mập nhìn xem, tên mập lập tức sắc mặt đại biến.

- Thực xin lỗi! Thiên ca, bọn em mắt vụng về, không nhìn ra, xin Thiên ca tha mạng!

Tên mập khẩn trương nói.

Những người khác nghe được lời của tên mập mạp, sắc mặt của tất cả đồng loạt trở nên biến sắc, cùng kêu lên nói:

- Xin Thiên ca thứ tội!

- Không cần, hiện tại tôi có bộ dạng này, các cậu nhận không ra cũng bình thường!

Tần Thiên nhìn đám đàn em Thiên Bang trước mặt tùy ý nói, hiện tại cậu ấy râu ria kéo áp, tóc rất dài, bọn họ nhận không ra rất bình thường.

- Vâng! Cảm ơn Thiên ca tha mạng!

Tên mập mạp vội vàng nói, cực kỳ sợ hãi.

- Cảm ơn Thiên ca tha mạng!

Mấy tên tiểu đệ khác cũng là nhao nhao nói cảm ơn.

Giờ phút này, tên thanh niên kia vẻ mặt khó hiểu, không biết tình huống như thế nào, đi qua thò tay kéo lấy quần áo của tên mập nói:

- Này, mày làm gì vậy, tao bảo mày tới đánh người, mày ở nơi này câu kéo cái gì. Mấy thằng này sao còn chưa ra tay, hay phải để tao gọi cho Cường ca xử lý bọn mày!

- Câm miệng!

- Bã!

Tên mập mạp giận dữ, quay người lại một cái tát hung hăng quất vào trên mặt tên thanh niên kia, trực tiếp khiến cả người hắn đều té ngã xuống đất. Tên thanh niên đáng thương này, vừa rồi bị thương còn chưa lành, hiện tại lại bị tên mập hung hăng đánh một phát, đánh cho miệng của hắn chảy đầy máu.

- A... Đau chết mình rồi, mày rõ ràng dám đánh tao, mày không muốn sống nữa, vậy thì tao sẽ nói cho Cường ca, xem anh ấy như thế nào xử phạt mày!

Tên thanh niên đứng lên, nhìn tên mập mạp kêu gào nói, lấy điện thoại di động ra muốn gọi điện thoại.

Tên mập trực tiếp cầm lấy gậy bóng chày trong tay hung hăng nện về phía tay của hắn.

- Cờ-rắc!

- A... !

Cánh tay của thằng nhãi đó trực tiếp bị đập gãy, té trên mặt đất, bụm lấy tay gào thét kêu lên.

- Mẹ kiếp, rõ ràng bảo tao đánh Thiên ca, mày không muốn sống nữa, các anh em, đánh chết nó, đánh cho nó chết!

Tên mập nhìn những đàn em Thiên Bang nói, nguyên một đám lập tức tiếng lên, cầm gậy bóng chày đánh một trận vào người tên thanh niên này đánh cho hắn oa oa kêu thảm thiết, không biết tại sao lại có bộ dạng như vậy.

- Hắc hắc... Thiên ca, anh còn có việc gì cần căn dặn không?

Tên mập nhìn Tần Thiên cười nói, bộ dạng rất là hưng phấn.

Tần Thiên nhìn xem hắn hỏi:

- Bộ dạng của cậu thật giống như rất kích động?!

- Đúng vậy a, Thiên ca, anh là thần tượng của em, nhìn thấy thần tượng cho nên rất hưng phấn. Anh có thể ký tên cho em không, trở về em sẽ khoe khoang với bọn họ một phát!

Tên mập mạp nhìn Tần Thiên nói.

Tần Thiên nghe thiếu chút nữa đã hôn mê, bên trong Thiên Bang rõ ràng còn có người đáng yêu như thế.

- Được rồi, thỏa mãn cho cậu, cầm bút đến!

Tần Thiên hám trạch tên mập nói.

- Được!

Tên mập kia lập tức liền chạy về trong xe, cầm đến một quyển tập cùng với một cây viết, đưa cho Tần Thiên, Tần Thiên nhận lấy, xoát xoát vài nét đã viết xong rồi, sau đó đưa cho tên mập đó.

- Được rồi, đừng đánh chết người, sẽ rất phiền phức đấy, tôi đi trước, cậu làm việc không tệ, tôi xem trọng cậu!

Tần Thiên nhìn tên mập mạp cười nói.

- Cảm ơn Thiên ca, em sẽ cố gắng!

Tên mập mạp kích động nói, không nghĩ tới Tần Thiên chẳng những kí tên cho hắn còn khen ngợi hắn, coi trọng hắn, về sau hắn nhất định phải cố gắng, cúc cung tận tụy cho Thiên Bang, chết thì mới dừng.

Tần Thiên đương nhiên không biết tên mập đó còn loại suy nghĩ này, lên xe, phân phó cho tài xế lái xe. Tài xế lái xe này đoán chừng là tình huống bên ngoài bị vừa rồi làm cho sợ hãi, có chút phát run, một mực tập trung lái xe, không dám quay đầu lại nói chuyện với Tần Thiên. ...

Rất nhanh, Tần Thiên đã về tới trước cửa biệt thự, xuống xe, Tần Thiên vừa mới chuẩn bị trả tiền cho tài xế, kết quả tài xế nói thẳng không cần trả, sau đó ông ấy nhanh chóng đạp chân ga lao ra thật nhanh, có thể thấy được ông ấy xác thực là bị làm cho sợ hãi.

- Xem ra mình đã biến thành người xấu, ai, đi thôi, chúng ta trở về đi!

Tần Thiên nhìn hai người Bạch Linh nói, nắm tay hai người bọn họ đi vào trong biệt thự. Bảo vệ ở cửa ra vào nhìn thấy Tần Thiên vội vàng chào hỏi, đều là người của Thiên Bang, ở chỗ này thường xuyên trông thấy Tần Thiên, tự nhiên là nhận ra được.

Tần Thiên kéo hai người Bạch Linh tiến vào bên trong khu biệt thự, bắt đầu triển khai thần thức, liền phát hiện Lý Phỉ Nhi cùng với Kiều Hi còn có Triệu Chỉ Nhược, ba người bọn họ đang ở trong phòng bếp vội vàng làm cơm tối, những người khác còn chưa có trở về.

- Đi thôi!

Tần Thiên nắm tay hai người bọn họ vọt tới cửa nhà của cậu ấy, khiến cho bảo vệ trong nhà sợ hãi kêu lên một cái, phục hồi lại tinh thần vội vàng chào hỏi Tần Thiên.

Tần Thiên nhẹ gật đầu, dẫn theo hai người bọn họ nhanh đi vào, cố ý ẩn giấu khí tức, để cho hai người Bạch Linh chờ trong phòng khách, sau đó chính mình lặng lẽ tiến vào trong phòng bếp. Ba người Lý Phỉ Nhi đang vội vàng, một bên nói chuyện phiếm một bên nấu cơm, căn bản không biết Tần Thiên ở phía sau.

Tần Thiên lặng lẽ đi đến đằng sau ba người bọn họ, mở miệng nói:

- Đồ ăn thơm quá!

- A!

- A!

- A!

Cả ba người bọn họ đều bị làm cho hoảng sợ, nhanh chóng xoay người, liên thủ một chưởng oanh về phía Tần Thiên.

- Ah... Mau dừng tay, là lão công!

Lý Phỉ Nhi nhìn thấy Tần Thiên, hét lớn, ba người Triệu Chỉ Nhược rất nhanh thu tay lại. Tần Thiên trực tiếp bàn tay lớn kéo lấy ba người bọn họ vào trong ngực, cười nói:

- Thế nào, các em có nhớ anh hay không?

- Nhớ anh muốn chết, tên bại hoại nhà anh, trở về cũng không nói một tiếng, dọa chết bọn em!

Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên bỉu môi tức giận nói, nhưng trong nội tâm vẫn là rất cao hứng.

- Lão công anh rất xấu xa!

Kiều Hi cũng lên tiếng.

- Lão công, anh đi Yêu giới cứu chị Bạch Linh trở về rồi sao?

Triệu Chỉ Nhược hỏi.

- Đương nhiên, nào, tất cả đi theo anh, anh cho các em gặp mặt thành viên mới của gia đình chúng ta!

Tần Thiên nhìn ba người Triệu Chỉ Nhược nói, liền dẫn ba người bọn họ đi vào trong phòng khách. ...

Bình Luận (0)
Comment