Ngày hôm sau.
Tần Thiên ngủ một mực đến giữa trưa ngày hôm sau, còn không phải là tự mình tỉnh giấc mà là bị người khác đánh thức, bị hai người Alice cùng với Sở Tương Tương đánh thức. Hai người bọn họ vốn là ở trong quân khu, bởi vì biết được Tần Thiên trở về cho nên lập tức đến đây.
- Tới tới tới, tới đây, để cho anh ôm một cái!
Tần Thiên nhìn hai người Sở Tương Tương nói, khẽ vươn tay liền đem hai người bọn họ ôm vào trong lòng, ba người cùng một chỗ nằm ở trên giường. Alice lộ ra vẻ mặt cực kỳ thẹn thùng, tuy trên danh nghĩa đã là người phụ nữ của Tần Thiên, nhưng trên thực tế không có tiếp xúc thân mật gì cùng với Tần Thiên. Lần này Alice bị Tần Thiên ôm thân mật như thế, lập tức tim không khỏi đập nhanh hơn, cực kỳ khẩn trương.
Ngược lại Tần Thiên không có nghĩ nhiều như vậy, dù sao cậu ấy cũng đã xác định vững chắc Alice là người phụ nữ của mình, vậy thì đối với cô ấy thân mật một chút.
- Hai người các em như thế nào đi đến quân khu vậy, đi làm cái gì vậy?
Tần Thiên nhìn hai người bọn họ nghi ngờ nói. Sở Tương Tương trở về Tần Thiên cảm thấy bình thường, dù sao quân khu là nhà của Sở Tương Tương, nhưng Alice mới đến đây không bao lâu, cũng đi theo đến đó, hơn nữa một người ngoại quốc đi theo đến quân đội, có thể làm được gì ở đó, đi vào làm gì.
- Trong quân đội có cố vấn quân sự nước Pháp tới trao đổi, cho nên em đã mang theo Alice cùng đi, để tiện hỗ trợ làm phiên dịch!
Sở Tương Tương nói.
- À, thì ra là như vậy, anh nói nè, các em đã ăn cơm chưa?
Tần Thiên nhìn hai người Sở Tương Tương hỏi.
- Vẫn chưa, vừa mới trở về, bọn người Kiều Hi cũng còn chưa ăn, tất cả đều chờ anh. Anh mau đứng lên đánh răng rửa mặt, chúng ta cùng đi ra ăn cơm!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói.
- Ừm, được rồi!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, liền từ trên giường bước xuống đi đánh răng rửa mặt, thay quần áo. Sau đó gọi mấy người Lý Phỉ Nhi, Kiều Hi, Bạch Linh cùng đi đến nhà ăn bên trong khu biệt thự.
Ăn xong cơm chiều, Tần Thiên tiễn đưa chúng nữ đi trở về, cậu ấy muốn đi ra ngoài một chút, tìm gặp Lương Như Yên, ngay sau muốn đi đến đại học Quang Châu tìm Dư Kiều. Sau đó lại để cho Dư Kiều dẫn cậu ấy đi tìm Lăng Vũ, đã rất lâu Tần Thiên không có gặp Lăng Vũ rồi, không biết hiện tại cô ấy ra thế nào, tình hình ra sao. ...
Không bao lâu, Tần Thiên đã lái xe tới đến công ty của Lương Như Yên.
Đậu xe ở bãi đỗ xe của công ty, Tần Thiên đi lên trên lầu, người trong công ty Lương Như Yên đều nhận ra Tần Thiên, nhìn thấy Tần Thiên đến liền nhao nhao ân cần thăm hỏi, vẻ mặt tươi cười hoan nghênh Tần Thiên. Phải biết, hiện tại Tần Thiên thế nhưng mà là người yêu của tổng giám đốc bọn họ, có thể không nịnh nọt sao.
- Chậc chậc, như thế nào cảm thấy công ty này ngày càng có nhiều phụ nữ, mà ngực thì càng ngày càng to nữa à!
Tần Thiên vừa đi, một bên mắt quét lên mỹ nữ trong công ty nói, rất nhanh đã đi tới cửa phòng làm việc của Lương Như Yên, Tần Thiên trực tiếp đẩy cửa đi vào.
- Tôi không phải nói vào phải gõ cửa... Ồ, Tần Thiên, anh đã về rồi!
Lương Như Yên còn tưởng rằng nhân viên xông vào, không nghĩ tới lại là Tần Thiên, lập tức một bả ném tài liệu trong tay rất nhanh đi về phía Tần Thiên, một bả nhào vào trong ngực Tần Thiên.
- Sắp chết em rồi!
Lương Như Yên ôm lấy cổ Tần Thiên làm nũng nói.
- Anh cũng vậy, nhớ em muốn chết!
Tần Thiên nhìn Lương Như Yên nói, bàn tay lớn đặt lên bờ mông của Lương Như Yên ngắt một bả, rất là thoải mái.
- Chán ghét, anh đến đây chỉ là muốn làm chuyện như này đúng không?!
Lương Như Yên trợn trắng liếc Tần Thiên một cái, ngượng ngùng nói.
- Chả lẽ em cũng không giống như vậy sao?!
Tần Thiên hám trạch Lương Như Yên cười xấu xa nói.
- Hứ! Em mới không có!
Lương Như Yên cong miệng lên, nhìn xem Tần Thiên nói.
- Ha ha ha... !
Tần Thiên nhìn Lương Như Yên cười phá lên, khẽ vươn tay bế cô ấy lên, đi đến chỗ ghế ngồi, ôm cô ấy ngồi ở trên, để cho Lương Như Yên ngồi ở trên đùi của cậu ấy.
- Chán ghét, nơi này là văn phòng!
Lương Như Yên thẹn thùng nói, bởi vì giờ phút này cậu nhỏ bên dưới của Tần Thiên đã cứng rắn một mực đâm vào mông của cô ấy, khiến cho cô ấy rất là thẹn thùng.
- Không có việc gì, văn phòng riêng tư thôi mà, cam đoan không có người biết được!
Tần Thiên nói xong vung tay lên, liền phóng xuất ra một cái kết giới phong tỏa toàn bộ văn phòng, sau đó hai tay từ phía sau nắm chặt hai ngọn núi cao ngất của Lương Như Yên, từ từ măng mê.
- Ưm... Ngưa ngứa... Hôn em đi!
Lương Như Yên quay đầu lại nhìn Tần Thiên câu người nói, hướng phía bờ môi của Tần Thiên hôn lên. Tần Thiên tự nhiên là sẽ không cự tuyệt, nhanh chóng thỏa mãn cho Lương Như Yên, hai người kích hôn lại với nhau, một bên hôn một bên ở trên người Lương Như Yên bắt đầu làm loạn. Không bao lâu, Lương Như Yên đã không nhịn được, chính xác ngồi phịch ở trong ngực của Tần Thiên.
Tần Thiên lập tức để cho hai tay của cô ấy công lên trên mặt bàn, nhấc mông của cô ấy lên, bên dưới của Tần Thiên thẳng đâm vào bên trong Lương Như Yên.
- Ưm... A... !
- Ưm... A... Thật thoải mái... A... !...