Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1898 - Chương 1903: Rời Khỏi Bách Hoa Tông

 Chương 1903: Rời Khỏi Bách Hoa Tông Chương 1903: Rời Khỏi Bách Hoa Tông Chương 1903: Rời Khỏi Bách Hoa Tông

Cửa phòng mở ra, Lăng Vũ từ trong phòng đi ra, sau khi đột phá khí thế trên người cô ấy cùng với trước kia hoàn toàn không giống nhau, khí tức trên thân càng phát ra xuất trần, người cũng càng trở nên thêm xinh đẹp, trông giống như tiên nữ.

- Tiểu Vũ!

Lăng Thiến nhìn thấy Lăng Vũ đi ra, vô cùng vui mừng, nhanh chóng vọt tới trước mặt Lăng Vũ, ôm lấy cô ấy, cực kỳ kích động. Những trưởng lão khác cũng nhao nhao vây đi qua, vô cùng cao hứng, Bách Hoa tông rốt cuộc lại có được một cao thủ cảnh giới bảy sao, chấn hưng Bách Hoa tông có hi vọng rồi.

- Lão công, cám ơn chàng!

Lăng Vũ không để ý đến mẹ của mình, nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, một bả tiến lên, ôm lấy Tần Thiên. Nếu không phải Tần Thiên cho đan dược mà nói đoán chừng cô ấy không biết còn đợi bao lâu nữa mới có thể đột phá.

- Ba ba ba... !

Lăng Thiến nhìn thấy hai người Lăng Vũ và Tần Thiên ôm nhau, lập tức vỗ tay chúc mừng. Những trưởng lão khác xem xét cũng đồng loạt làm theo như thế, tất cả mọi người nhìn thấy hai người bọn họ đến với nhau liền cảm thấy cao hứng.

- Hôm nay là ngày tốt lành của Bách Hoa tông chúng ta, ta muốn thông báo toàn bộ tông môn, hôm nay, mở tiệc ăn mừng!

Lăng Thiến cao hứng nói, các trưởng lão khác đều biểu thị đồng ý, nhanh chóng đi chuẩn bị lễ mừng, vì vậy một đám trưởng lão toàn bộ đều đã đi khỏi, trong sân chỉ còn lại có hai người Tần Thiên và Lăng Vũ.

- Lão công, ta cũng không biết cảm tạ chàng như thế nào!

Lăng Vũ nhìn sang Tần Thiên kích động nói.

- Hắc hắc... Ta có một biện pháp, có thể cho nàng cảm kích ta!

Tần Thiên giản xảo mở miệng nói.

- Biện pháp gì vậy?

Lăng Vũ vội vàng hỏi.

Tần Thiên nhanh chóng tiến đến bên tai Lăng Vũ nhỏ giọng nói một câu.

Lăng Vũ nghe xong, hai bên tai đều đỏ, cả người vô cùng xấu hổ, nhỏ giọng mà nói:

- Chuyện này... Lão công chàng thích thì tốt rồi!

- Ta đương nhiên thích rồi!

Tần Thiên nói xong sau đó một thanh ôm lấy Lăng Vũ, trực tiếp hoành lấy thân người cô ấy bế lên, rất nhanh đi vào bên trong phòng. Vào đến trong phòng, Tần Thiên một tay đặt Lăng Vũ ở trên giường, sau đó rất nhanh phóng ra một cái kết giới, ngăn cách với mọi người bên ngoài, miễn cho bị người khác quấy rầy.

Lăng Vũ nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của Tần Thiên, vô cùng thẹn thùng, cúi đầu hoàn toàn không dám nhìn Tần Thiên.

Tần Thiên lại ôm lấy cô ấy, nâng khuôn mặt của cô ấy mà hôn lên, ổn định đôi môi của Lăng Vũ, hai tay rất nhanh trèo lên hai ngọn đồi trước ngực Lăng Vũ, bắt đầu rong ruổi.

- Ưm... !

Cả người Lăng Vũ đều là chấn động, toàn thân một mảnh mềm yếu, đã mất đi sức chống cự, trong nội tâm vô cùng khẩn trương. Âm thanh thể hiện sự trinh trắng của cô ấy rốt cục đã mất đi, nhưng cô ấy rất vui vẻ, bởi vì thân thể của cô ấy trao cho người cô ấy thích nhất.

Tần Thiên một bên hôn, một bên thò tay đem hai ba lớp quần áo của Lăng Vũ cởi ra, trang phục trên người cô ấy đã bị cởi hết, thân thể mềm mại hoàn mỹ bạo lộ ở trước mặt Tần Thiên. Tần Thiên nhìn thấy mà nước miếng đều nhanh chảy xuống, liền nhanh chóng đem quần áo trên người của mình cởi bỏ, một tay lấy Lăng Vũ bình đặt ở trên giường, tách hai chân của cô ấy ra.

Lăng Vũ ngượng ngùng đến không dám nhìn, hai tay chặt chẽ bụm lấy ánh mắt của mình, trong nội tâm cực kỳ khẩn trương.

Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng này của cô ấy, vội vàng nói:

- Chớ khẩn trương, thả lỏng một chút, sẽ rất thoải mái đấy!

- Ừm... Lão công, chàng nhẹ nhàng một chút, ta nghe nói lần đầu tiên sẽ rất đau đấy!

Lăng Vũ ngượng ngùng nói.

- Yên tâm, ta biết rồi!

Tần Thiên nói, chậm rãi mò mẫm trên thân thể của Lăng Vũ...

- A... Ưm... !...

Một giờ sau.

- A... Lão công, thật sự rất thoải mái, chàng không có lừa gạt ta, ta cảm thấy vừa rồi ta sắp bay lên rồi!

Trên giường, Lăng Vũ nhìn Tần Thiên thẹn thùng nói, tấm thân trong trắng bị phá, chỉ có đau đớn ngắn ngủi, sau đó xuất hiện từng đợt khoái cảm thoải mái, khiến cho cô ấy muốn ngừng mà không được.

- Đương nhiên, ta như thế nào sẽ lừa nàng, hiện giờ nàng mới vừa phá đi thân thể trinh trắng, không được làm nhiều, về sau ta sẽ cho nàng hưởng thụ thật tốt!

Tần Thiên nhìn Lăng Vũ nói.

- Ừm! Lão công thật tốt!

Lăng Vũ ngượng ngùng nói.

- Chủ nhân, lần này ngài đạt được một trăm mười điểm tích lũy!

Âm thanh của Ba Ba Ca ở trong đầu Tần Thiên vang lên.

- Tốt, ta đã biết!

Tần Thiên hồi đáp. ...

Tiệc ăn mừng của Bách Hoa tông rất nhanh đã bắt đầu rồi. Đương nhiên, lễ chúc mừng này cũng rất bình thường, chỉ là mang ra cái bàn, đặt bên trên mười mấy món thức ăn, mọi người cùng nhau uống rượu ăn thịt, rất là tầm thường. Nhưng đệ tử Bách Hoa tông rất là hưng phấn, bởi vì bình thường tu luyện vô cùng kham khổ, loại lễ mừng này, khó mà gặp được, cho nên cả đám đều vô cùng sung sướng, uống đến say mèm, ngã trái ngã phải nằm một đống ở trên mặt đất, đều là những cô gái xinh đẹp, nếu là có mấy tên háo sắc đến đây, vậy thì tuyệt đối là hưởng phúc.

Sau khi ăn mừng đã xong, Tần Thiên ở lại bên trong Bách Hoa tông mấy ngày, sau đó đã dẫn hai người Lăng Vũ và Dư Kiều cùng nhau xuống núi. Ba người bọn họ không trực tiếp trở về, mà là hướng đi đến Tiêu Dao môn, Tần Thiên muốn đến đó gặp hai người Linh Nguyệt cùng với Yến Thủy Dao, Tần Thiên muốn cho toàn bộ người phụ nữ của cậu ấy đều nhận được tình cảm của Tần Thiên. ...

Tiêu Dao môn nằm ở phía Tây Nam của tỉnh F, ở một nơi gọi là Thất Tiên Động Thiên. Tần Thiên cũng không biết chỗ này, nhưng Dư Kiều lại biết rõ, bởi vì cô ấy là người chuyên làm tình báo bên trong Bách Hoa tông, biết rõ vị trí của các đại môn phái.

Ba người Tần Thiên xuống núi, trực tiếp lên máy bay bay đến tỉnh F. Chạng vạng tối đã đến tỉnh F, ba người không chút nào dừng lại, trực tiếp mượn cảnh ban đêm bay lên, hướng phía Tiêu Dao môn bay đi.

- Đang ở bên cạnh đó, khoảng chừng 50 kilomet, nơi này đều là khu bảo hộ tự nhiên, vẫn không có khai phát, toàn bộ đều là rừng rậm nguyên thủy. Ta chỉ biết là vị trí đại khái, vị trí cụ thể cũng không biết, đợi chút nữa chúng ta còn phải tra soát!

Dư Kiều một bên bay một bên nói.

- Được!

Tần Thiên nhẹ gật đầu, phóng xuất ra thần thức của mình, tra nhìn bốn phía, nhìn xem có thể sưu tầm đến vị trí của Tiêu Dao môn hay không.

Đúng lúc này, thần thức của Tần Thiên đột nhiên phát hiện khí tức của một tu luyện giả, cách bọn họ cũng không phải rất xa, đại khái khoảng bốn năm kilomet, là một lão giả hơn năm mươi tuổi, ăn mặc trường bào màu xanh, lưng mang chiến kiếm, tu vi hẳn là đâu đó cảnh giới năm sao, đang ở trong rừng rất nhanh tiến lên.

- Ta phát hiện một tu luyện giả, xuất hiện ở địa phương này, không biết có phải là người Tiêu Dao môn hay không, chúng ta đi hỏi người đó một chút!

Tần Thiên nhìn sang hai người Dư Kiều nói, lập tức ôm lấy hai người bọn họ, rất nhanh bay đến rừng rậm bên kia.

Chỉ chốc lát đã bay đến trên không chỗ lão giả kia, ba người Tần Thiên ngừng lại, đáp xuống bên dưới, đã rơi vào trước mặt lão giả này.

Lão giả này đang một bên tiến lên, một bên khoái hoạt ngâm nga khúc hát, mạnh mà bỗng nhiên ngay lúc đó ba người Tần Thiên từ trên trời giáng xuống, rơi ở trước mặt của ông ấy, khiến cho ông ấy bị hù thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi.

- Đạo hữu, đây là cớ gì? Vì sao ngăn cản đường đi của lão đạo ta!

Lão giả nhìn ba người Tần Thiên cảnh giác nói, thò tay đem chiến kiếm của mình tháo xuống.

Tần Thiên nhìn thấy cử động của ông ấy, vội vàng nói:

- Đạo trưởng đừng hiểu lầm, ta là Tần Thiên của Tần gia, cố ý đến đây tìm Tiêu Dao môn, nhưng không biết đường đi đến nơi đó, trên đường đi bắt gặp đạo trưởng cho nên cố ý đến đây để hỏi thăm, không có bất kỳ địch ý nào, đạo trưởng không cần khẩn trương!...

Bình Luận (0)
Comment