- Ừm, hiệu quả trông cũng không tệ lắm nha!
Tần Thiên xốc cái quan tài lên, từ phía dưới đi ra, nhìn thấy cảnh tượng bị chính mình phá hư rất là thoả mãn nhẹ gật đầu.
- Vô lượng huynh thọ Phật, huynh là muốn đem bần đạo cũng cùng một chỗ giết chết hay sao?!
Ngược lại Trương Tứ Phong ở đằng xa từ trong đống đổ nát bò ra, nhìn Tần Thiên phẫn nộ nói, cả người bị tạc cho tóc tai bù xù, bộ dáng vô cùng chật vật, vốn là bộ dạng rất giống một tên ăn mày, bây giờ nhìn lại càng thêm y hệt.
- Khục khục... Hiểu lầm, hiểu lầm, đạo trưởng, đừng có gấp, ta đây cũng không phải là vì cứu ngươi hay sao!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong không cố ý mà nói.
- Hừ!
Trương Tứ Phong rất là phẫn nộ, trừng mắt nhìn Tần Thiên, sau đó nhanh chóng bắt đầu sửa sang lại hình tượng của mình.
Giờ phút này, tên thiếu thành chủ bay ở giữa không trung nhìn thấy hai cao thủ hộ vệ cảnh giới tám sao của mình đều bị Tần Thiên giết chết, sắc mặt vô cùng khó coi, cực kỳ tái nhợt, sắc mặt tràn đầy vẻ giận dữ.
- Tiểu tử, ngươi rõ ràng dám giết người của Thanh phủ ta, ngươi nhất định phải chết, ngươi chờ đó!
Tên thiếu thành chủ chỉ vào Tần Thiên phẫn nộ quát, nói xong quay người đi gọi viện binh.
- Trở về! Ai cho phép ngươi bỏ đi!
Tần Thiên lạnh lùng quát, chi lực cảnh giới tám sao khủng bố bạo phát ra, bay thẳng đến nghiền áp tên thiếu thành chủ. Thực lực của tên thiếu thành chủ bất quá chỉ là cảnh giới bảy sao cấp năm mà thôi, ở đâu gánh vác được khí thế uy áp của cảnh giới tám sao. Khí tức cảnh giới tám sao trên người Tần Thiên nghiền áp ở trên người của hắn, rất nhanh hắn cảm thấy trên người của hắn giống như có một ngọn núi lớn đặt lên, ngực một hồi hô hấp không thông, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, cả người từ trên cao rơi xuống.
Tần Thiên vung tay lên, vô số tơ nhện bạo phát ra, rất nhanh đã trói tên thiếu thành chủ lại, một tay kéo hắn đi qua, kéo đến dưới chân của cậu ấy. Tần Thiên lật tay đem quan tài úp xuống, phóng trên mặt đất, sau đó ngồi ở phía trên, một cước dẫm lên trên người tên thiếu thành chủ.
Mọi người nhìn thấy Tần Thiên giết chết hai cao thủ cảnh giới tám sao của thành chủ Thanh thành còn không đi, rõ ràng còn muốn ra tay đối với thiếu thành chủ, lập tức trong nội tâm ám định, Tần Thiên hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Ai cũng biết thành chủ Thanh thành đối với con trai độc nhất của mình vô cùng thương yêu bảo vệ, Tần Thiên dám đối đãi với thiếu thành chủ như vậy, cho dù là đuổi tới chân trời góc biển, thành chủ Thanh thành cũng chắc chắn sẽ giết Tần Thiên.
- Thả ta ra, ta thế nhưng mà là Thiếu thành chủ của Thanh thành, ngươi rõ ràng dám đối với ta như vậy, ngươi không muốn sống nữa chăng?!
Tên thiếu thành chủ nhìn Tần Thiên giận dữ hét, vẫn là vô cùng hung hăng càn quấy, hoàn toàn không phát giác ra mình là người đang ở tình cảnh nguy hiểm. Chuyện này cũng không trách hắn được, bởi vì từ nhỏ đã được nuông chiều kiêu ngạo, còn không có ai dám đối xử tệ với hắn, người nhà lại có thế lực to lớn, bây giờ còn là ở trên địa bàn của hắn, có thể không hung hăng càn quấy sao.
- Ta vẫn cho là chỉ có trên địa cầu mới có loại não tàn này đấy, không nghĩ tới rõ ràng ở chỗ này cũng có người não tàn như vậy, đánh không lại đã kêu cha gọi mẹ, ngươi thật đúng là không có tích sự gì!
Tần Thiên vừa nói, một bên cúi người xuống thò tay vỗ nhẹ lên mặt tên thiếu thành chủ kia. Động tác như vậy không tổn thương đến hắn, nhưng lại mạnh mẽ nhục mạ hắn, khiến cho hắn ta cực kỳ phẫn nộ, liều mạng muốn giãy giụa thoát khỏi, nhưng cả người căn bản không có phương pháp xử lý. Bàn chân của Tần Thiên thật giống như ngọn núi lớn đặt ở trên người của hắn, khiến cho toàn thân của hắn đều không có biện pháp nhúc nhích.
- Vô Lượng Thọ Phật, Tần huynh, huynh đã quên đi chuyện quan trọng nhất, chúng ta còn chưa, chưa có vơ vét bảo vật của hắn đây này!
Trương Tứ Phong từ đằng xa chạy tới, vẻ mặt tham tiền la lên, hai tay trực tiếp bay lên trên người của tên thiếu thành chủ.
- Ngươi làm gì vậy?! Tên ăn mày chết tiệt, đừng đụng vào ta!
Tên thiếu thành chủ nhìn thấy Trương Tứ Phong ở trên người của mình sờ loạn, lập tức giận dữ.
- Phi! Đạo gia ta sờ ngươi là tìm đồ trên người ngươi, bớt nói nhảm!
Trương Tứ Phong trực tiếp nhả ra một ngụm cục đàm lên trên mặt tên thiếu thành chủ, cực kỳ buồn nôn, Tần Thiên nhìn thấy cũng vội vàng quay đầu đi.
Tên thiếu thành chủ bị Trương Tứ Phong nhả ra một ngụm cục đàm ở trên mặt, đã cảm thấy buồn nôn lẫn phẫn nộ, mở miệng giận dữ nói:
- Tên ăn mày nhà ngươi, rõ ràng dám nhả đàm lên trên mặt của ta, ngươi nhất định phải chết, ta nhất định phải bầm thây ngươi thành trăm mảnh!
- Vô lượng thọ Phật, thí chủ, ngươi quá ồn ào rồi, ảnh hưởng bần đạo phát huy, bần đạo quyết định giáo huấn ngươi thoáng một phát!
Trương Tứ Phong nhìn tên thiếu thành chủ nghiêm trang nói, nói xong chính là giương bàn tay lên, hướng phía trên mặt tên thiếu thành chủ hung hăng quất xuống.
- Ba ba ba!
- A... !
- Bần đạo quất chết ngươi, tên nhóc con nhà ngươi, rõ ràng không phối hợp cho bần đạo soát người, lẽ nào lại như vậy!
- Ba ba ba... !
- Ba ba ba... !
- A... !
- Ba ba ba... !
- A... !
- Quất chết ngươi, quất chết ngươi, tên nhóc con miệng còn hôi sữa nhà ngươi!
Trương Tứ Phong một bên đánh, trong miệng một bên hô to, dùng hết sức đánh cho tên thiếu thành chủ miệng chảy đầy máu tươi, mặt mũi phát sưng vù, triệt để không thể nhận dạng được, lời nói trong miệng đều cũng không nói ra được, chỉ còn lại có âm thanh rên rỉ thống khổ.
- Vô lượng thọ Phật, thế này tốt rồi, không còn nhao nhao như vậy nữa, nhưng vẫn là có chút thanh âm, vân thấy đáng ghét, như vậy đi, cho ngươi ăn cơm, ngươi sẽ không nhao nhao được nữa!
Trương Tứ Phong vừa nói, một bên cầm lấy một mảnh vỡ viên gạch từ trên mặt đất, hỗn hợp có một ít bùn đất, trực tiếp véo mở cái miệng của tên thiếu thành chủ, nhét vào bên trong.
- Ừm, được rồi, như thế này đã triệt để không có âm thanh rồi, rất tốt, ngươi ăn đi, từ từ ăn, không đủ còn có rất nhiều, bần đạo chậm rãi bón cho ngươi!
Trương Tứ Phong rất là thoả mãn nhìn thấy miệng của tên thiếu thành chủ đầy bùn đất mà nói, sau đó ở trên người của hắn trắng trợn vơ vét mọi thứ.
Tần Thiên nhìn thấy hành động của Trương Tứ Phong, triệt để bó tay rồi, thằng này thật là đồ cực phẩm.
Người vây xem đối với hành động của Trương Tứ Phong cũng một hồi im lặng, vốn cho là Tần Thiên đã rất hiếm thấy rồi, không nghĩ tới Trương Tứ Phong càng hiếm thấy, quả nhiên là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, vật họp theo loài người phân theo nhóm.
- Vô lượng thọ Phật, trên người của ngươi rõ ràng còn có kiện chiến giáp phòng ngự thượng phẩm, trông bộ dạng rất không tệ, bần đạo muốn nó!
Trương Tứ Phong vừa nói một bên vạch quần áo của tên thiếu thành chủ tìm tòi, trực tiếp lấy hộ giáp của hắn ra, thu vào, ngay sau đó bắt đầu cởi quần của hắn.
- Nhìn xem phía dưới còn có hộ giáp phòng ngự hay không?!
Trương Tứ Phong vẻ mặt chờ mong nói, một đường xé rách cái quần của tên thiếu thành chủ, quả nhiên ở bên trong phát hiện một kiện đồ lót thượng phẩm phòng ngự, cùng với hộ giáp là một bộ. Trương Tứ Phong vô cùng vui mừng, trực tiếp tháo xuống, thu vào, bởi như vậy, tên thiếu thành chủ triệt để trần truồng rồi.
Tần Thiên nhìn thấy hành động của Trương Tứ Phong, thật sự là nhìn không được nữa:
- Con mẹ nhà ngươi, đồ lót của người ta ngươi cũng muốn, ngươi không sợ có bệnh sao?!
- Không có việc gì, tẩy một chút, phơi nắng một ngày, thì được rồi!
Trương Tứ Phong chẳng hề để ý nói, sau đó tiếp tục vơ vét, đem không gian giới chỉ của tên thiếu thành chủ toàn bộ vơ vét hết.
- Oa, trong này rõ ràng có nhiều cực phẩm Thiên Nguyên thạch như vậy!
Trương Tứ Phong mở không gian giới chỉ của tên thiếu thành chủ ra kinh hỉ nói, ở bên trong phát hiện hơn một ngàn khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, một số lượng lớn tài phú.
- Đưa cho ta!
Tần Thiên nghe xong, lập tức một bả đoạt tới.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, Tần huynh, huynh quá vô sỉ, huynh muốn nuốt một mình, bần đạo liều mạng với huynh!
Trương Tứ Phong lập tức kích động nói, cái này đều là tiền, không thể để cho Tần Thiên cầm đi toàn bộ.
- Ai độc chiếm a, đợi chút nữa chia của, ngươi tiếp tục tìm kiếm, lại ồn ào, một cước đá ngươi bay ra ngoài!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong, giơ chân lên uy hiếp nói.
Trương Tứ Phong đã từng bị Tần Thiên đạp nhiều lần, nhìn thấy chân của Tần Thiên thì có bóng mờ, vội vàng câm miệng, tiếp tục vơ vét.
Người vây xem nhìn thấy nhất cử nhất động của hai người Tần Thiên, rất là im lặng, thầm nghĩ:
- Hai người này, thật sự là không sợ chết mà, giết người xong không đi, còn ở lại đè Thiếu thành chủ xuống đất, cởi hết quần áo vơ vét hết của cải, chuyện này thật sự là muốn tìm cái chết.
- Hừ! Ai khi dễ con trai ta!
Mạnh mà, đúng lúc này, bầu trời phương xa truyền đến tiếng gầm giận dữ, ba đạo khí tức cảnh giới tám sao cùng với hơn mười đạo khí tức cảnh giới bảy sao từ xa truyền tới. Sau một khắc, Tần Thiên đã chứng kiến một người đàn ông trung niên mặc cẩm y màu tím mặt âm trầm từ đằng xa bay tới, đằng sau đi theo một đám cao thủ, toàn bộ mặc chiến giáp, ăn mặc thống nhất, trông giống như quân đội.
- Thành chủ đến rồi, tên tiểu tử này chết chắc rồi!
Có người hô lên.
- Đúng vậy a, ba cao thủ cảnh giới tám sao, tiểu tử này muốn chạy cũng chạy không được rồi!
Lại có người hô, tất cả mọi người nhao nhao bàn luận lên.
nhưng Tần Thiên lại có vẻ mặt bình tĩnh, Trương Tứ Phong cũng tiếp tục vơ vét, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Tần Thiên nhìn thấy người cầm đầu chính là người đàn ông trung niên kia, có lẽ chính là thành chủ. Thân hình của hắn rất là cao lớn, đủ tầm 1m9, tóc dài chòm râu, sắc mặt âm trầm, hai hàng lông mày sắc bén, giống như mũi tên nhọn, một thân mặc cẩm y màu tím, cầm trong tay một thanh bảo kiếm, tản mát ra một cổ khí tức cường đại thượng vị giả, bao quát chúng sinh loại cảm giác này, giẫm chận tại chỗ lăng không hướng về phía Tần Thiên bên này mà đến, trông giống như Tiên nhân hạ phàm, khí thế kinh người. Đám người phía sau hắn cũng giống như vậy, một đám người cộng lại, giống như là thiên binh thiên tướng hạ phàm.
Tên thiếu thành chủ nằm trên mặt đất cảm thấy khí tức của cha hắn, chỉ tiếc chính là, bị Trương Tứ Phong đánh cho mặt đều sưng lên, trong miệng cũng chất đầy gạch đất, không cách nào nói chuyện, chỉ có thể hoạt động tứ chi, biểu thị hoan nghênh.
Thành chủ chứng kiến bộ dạng con của mình rõ ràng bị hai người Tần Thiên nhục mạ ngược đãi như vậy, lập tức trong ánh mắt đều bốc hỏa:
- Các ngươi là ai, dám đối xử với con của ta như thế, quá kiêu ngạo rồi, lập tức thả con ta ra, nếu không bổn thành chủ sẽ bầm thây bọn ngươi thành trăm mảnh!
Tần Thiên nhìn thấy thành chủ hung hăng càn quấy rất là bình tĩnh lười nhác mà nói:
- Chớ trêu, con của ngươi ở trong tay của ta, ngươi dám động thủ một chút, ta liền bầm thây hắn thành trăm mảnh trước khi ngươi làm gì ta!
- Ngươi... !
Gã thành chủ bị uy hiếp vô cùng uất hận, hận không thể một đao chém chết hai người Tần Thiên.
- Ta cái gì ta, ngươi kiêu ngạo như vậy, ba mẹ ngươi có biết không, sư phụ ngươi có biết không, nhà vua ngươi có biết không?!
Tần Thiên nhìn thành chủ nói.
- Lẽ nào lại như vậy, dám ở trước mặt của ta rõ ràng hung hăng càn quấy như thế. Ngươi là tên tiểu tử đầu tiên, cũng sẽ là tên cuối cùng!
Ngón tay của thành chủ chỉ vào Tần Thiên nổi giận nói, trong ánh mắt đều muốn phóng hỏa rồi, bao nhiêu năm qua chưa từng gặp được người khiêu khích hắn ta như vậy.
- Ừm! Ngươi đây không cần phải nói ta cũng biết, bởi vì đợi chút nữa ta sẽ giết ngươi rồi, ngươi không có cơ hội bị người khác nhục mạ lần thứ hai!
Tần Thiên bình tĩnh đáp lại nói.
Giờ phút này, đám người vây xem đều bội phục Tần Thiên, đậu xanh rau má, quá trời quá đất kiêu căng rồi, dám khiêu chiến với thành chủ Thanh thành.
Thành chủ nghe xong lời Tần Thiên nói, càng phát ra lửa giận:
- Hừ! Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, dám ở trước mặt ta sính miệng lưỡi lợi hại, ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm đấy!
- Thật sao, ta không biết nữa đó, ta cảm thấy ta sẽ sống rất tốt đấy. Đúng rồi, nếu ngươi không muốn con của ngươi chết thì tranh thủ thời gian lấy ra mười ngàn khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch. Mặt khác, các ngươi không muốn chết thì cũng lấy ra mười ngàn khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, tranh thủ thời gian đấy, ta cũng không có thời gian nhiều lời với các ngươi!
Tần Thiên tiếp tục hung hăng càn quấy nhìn thành chủ và đám người phía sau hắn ta nói. ...