Thế nhưng mà Phương Hoằng Nghị một chút kiên nhẫn cũng không có, hắn là người của một trong siêu cấp đại môn phái, một trong những cao thủ kiệt xuất trẻ tuổi nhất của Đông Thắng thần triều, càng là có khả năng trở thành Hoàng đế tương lai của Đông Thắng thần triều. Đối với việc Tần Thiên dám vũ nhục hắn như thế, hắn sao có thể có chịu được, trực tiếp mặc kệ tại đây là địa phương nào, lập tức xuất thủ.
Một lần hành động này, khiến cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, cực kỳ kinh ngạc, tốc độ cực nhanh, làm cho Thiên Tiên cũng không kịp ngăn cản.
Nhưng Tần Thiên lại một mực cảnh giác, nhìn thấy Phương Hoằng Nghị hướng phía chính mình đánh tới, Tần Thiên hoàn toàn không có bất kỳ sợ hãi, trực tiếp vung tay lên, đối với công kích của Phương Hoằng Nghị nghênh đón lấy, trên người bộc phát ra ánh sáng màu vàng chướng mắt, vô cùng khủng bố.
- Dừng tay!
Ngay tại thời điểm công kích của hai người muốn oanh tạc lại với nhau, đột nhiên, đúng lúc này, một đạo khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống, uy áp vô cùng đáng sợ đột nhiên tạo áp lực hướng về phía hai người bọn họ, như núi như biển, vô cùng đáng sợ. Trong nháy mắt, công kích của cả hai tại một đạo uy áp xuống, lập tức chính là biến thành hư ảo, trong khoảnh khắc hai người đều bị đạo uy áp này cho chế trụ, thân thể không cách nào nhúc nhích, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
- Hừ! Nơi này là Vô Song Thiên Triều, Phong Tuyết Ngân Thành, mặc kệ bất luận kẻ nào ở chỗ này động thủ, đều phải trừng phạt, lúc này đây chỉ là cảnh cáo hai người các ngươi, nếu như có lần sau, giết chết bất luận tội!
Âm thanh uy nghiêm khủng bố lần nữa vang lên, âm thanh kinh khủng chấn cho hai người bọn họ gần như thổ huyết, khí tức khủng bố ép tới khiến cho Tần Thiên cùng với Phương Hoằng Nghị sắc mặt đều trắng rồi, bởi vì đạo uy áp này vô cùng đáng sợ. Bên trong Phong Tuyết Ngân Thành vậy mà tồn tại cao thủ hộ thành kinh khủng như vậy, người này có thể so với Yêu Vương tà ác.
Tất cả mọi người ở đây sắc mặt đều cực kỳ kinh hãi, khó trách Phong Tuyết Ngân Thành nhiều năm như vậy đều không có xảy ra vấn đề gì, thì ra là có cao thủ hộ vệ cường đại như vậy.
Sắc mặt của hai tên lão giả mặc áo trắng phía sau lưng Phương Hoằng Nghị cũng trở nên vô cùng khó coi. Vừa rồi ngay thời điểm Phương Hoằng Nghị bị hạn chế, bọn hắn vốn là muốn động tay phá vỡ cái uy áp khủng bố này, để cho Phương Hoằng Nghị tiếp tục động thủ tấn công, kết quả không nghĩ tới toàn thân đều không thể nhúc nhích, đối phương hạn chế gắt gao bọn hắn, khiến cho bọn hắn cảm thấy rất là nhục nhã, rồi lại không thể làm gì.
Rất nhanh, uy áp đã được tán đi rồi, hai người Tần Thiên khôi phục tự nhiên, người ở đây cũng cảm thấy thở dài một hơi, bởi vì vừa rồi một khắc này thật sự là quá đáng sợ, nếu người có thứ âm thanh kia muốn giết chết bọn họ, bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Vẻ mặt của Phương Hoằng Nghị cực kỳ khó coi, không nghĩ tới chính mình đường đường là Nhị hoàng tử của Đông Thắng thần triều rõ ràng bị người hộ thành Phong Tuyết Ngân Thành không lưu tình chút nào mà chấn trụ hắn, còn lại uy hiếp hắn, mà hắn lại không dám phản bác, trong nội tâm cực kỳ phẫn nộ. Càng quan trọng hơn là, Tần Thiên mới vừa rồi còn lăng mạ hắn, hai cái cộng lại, khiến cho hắn tức điên đến mức phát nổ.
- Nhìn cái gì vậy, nhìn con em ngươi à, biểu lộ này của ngươi, táo bón nữa à, muốn ta đưa cho ngươi ít thuốc xổ để thông không, loại ngu dốt, tên đại ngu dốt nhà ngươi!
Tần Thiên nhìn thấy Phương Hoằng Nghị phẫn nộ lom lom nhìn mình khinh thường cười nhạo nói. Tần Thiên có thể không sợ hắn, cho dù là người của Đông Thắng thần triều thì thế nào.
Người xung quanh nghe được mấy lời Tần Thiên nói, âm thầm chấn động, Tần Thiên thật đúng là lớn mật, đã chọc Phương Hoằng Nghị một lần rồi, còn dám tiếp tục khiêu khích. Phương Hoằng Nghị lúc này nhất định là chết cũng khó có khả năng tha cho Tần Thiên rồi, đợi khi rời khỏi Phong Tuyết Ngân Thành, tất nhiên sẽ diệt đi Tần Thiên.
Phương Hoằng Nghị nhìn Tần Thiên, sắc mặt tái nhợt, trong miệng lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta, ngươi có bản lĩnh cũng đừng có rời khỏi Phong Tuyết Ngân Thành, nếu không, ta nhất định đem ngươi xương nghiền thành tro!
- Cút! Giả vờ mạnh mẽ làm gì, ngươi chả có tài cán gì, cha ngươi có biết không, tổ tông ngươi có biết không. Ngươi không phải Nhị hoàng tử thần triều sao, có bản lĩnh trực tiếp động thủ đi, làm gì phải đợi đến lúc ta rời khỏi chỗ này a. Thực lực của Đông Thắng thần triều các ngươi cũng chỉ là thổi phồng ra sao, chỉ một cái Phong Tuyết Ngân Thành đã không đối phó được rồi!
Tần Thiên tiếp tục khiêu khích nói, mặt mũi tràn đầy khinh thường trào phúng lấy Phương Hoằng Nghị, so với vừa rồi càng thêm hung hãn.
- Tiểu tử vô tri, ngươi thật sự cho là ngươi như vậy chúng ta không có biện pháp gì sao?!
Một lão giả đứng phía sau Phương Hoằng Nghị nhịn không được, chỉ vào Tần Thiên cả giận nói.
- Tiểu tử, ngươi tốt nhất từ nơi này cút ra ngoài, nếu không, coi như là vạch mặt với Phong Tuyết Ngân Thành chúng ta cũng sẽ giết ngươi!
Một lão giả khác cũng cả giận nói, hai lão già này, hùng hổ nhìn Tần Thiên, một bộ dạng muốn động thủ.
Hình thức thoáng cái lại giương cung bạt kiếm lên, ánh mắt mọi người đều tập trung tại Tần Thiên bên này, nhìn xem tình thế sẽ phát triển như thế nào.
Tần Thiên đối mặt với hai lão giả nguy hiểm này, mặt không đổi sắc, vẫn là vẻ mặt không để vào mắt:
- Hừ! Hai tên lão cẩu, ở đây làm gì đến lượt các ngươi lên tiếng, ta và chủ nhân các ngươi nói chuyện, các ngươi chọc cái miệng vào làm gì, các ngươi có tư cách sao. Chớ quên, các ngươi chỉ là con chó đi theo đằng sau người khác, cẩu, các ngươi có biết không, không tới phiên các ngươi nói chuyện, các ngươi không có tư cách. Uy hiếp ta, các ngươi cho là ta sẽ sợ sao, có bản lĩnh thì các ngươi động thủ, đừng lải nhải nói một đống lời lẽ vô nghĩa, dứt khoát mà làm, các ngươi có dám không?!
Lời nói của Tần Thiên lần sau so với lần trước càng thêm hung ác, hoàn toàn là không sợ Đông Thắng thần triều, không để vào mắt, tất cả mọi người đối với Tần Thiên đều bội phục bó tay rồi, xâu tạc thiên.
Hai lão giả nghe xong mấy lời mà Tần Thiên nói, thật sự là muốn lập tức động thủ, nhưng vừa nghĩ tới lời cảnh cáo của người hộ thành cùng với khí tức kinh khủng kia vừa rồi, lập tức liền quắt xuống, không dám động tay. Tuy ngoài miệng nói hung hăng như vậy, nhưng là không dám động tay. Nơi này là địa bàn Phong Tuyết Ngân Thành, Phong Tuyết Ngân Thành tính toán ngần ngại nhóm người của hắn là người của thần triều không dám động tay, nhưng cũng khẳng định sẽ dám phế đi nhóm người bọn hắn, đến lúc đó với lý do đám người của hắn gây sự, thần triều bên kia cũng không dám thế nào, cho nên chỉ có thể nhịn nhục.
- Hừ! Đi, chớ cùng tiểu tử này khua môi múa mép, hắn nhất định sẽ chết!
Phương Hoằng Nghị nhìn hai lão giả kia nói, lập tức xoay người rời đi, không muốn dây dưa cùng với Tần Thiên, bởi vì bọn hắn căn bản nói không lại cái mồm mép của Tần Thiên, lại tiếp tục nữa chỉ biết tự rước lấy nhục nhã, hay là nhịn một chút là được rồi.
Rất nhanh ba người Phương Hoằng Nghị nhanh chóng đã rời khỏi, hướng phía xa xa mà đi.
Tần Thiên nhìn thấy ba người bọn hắn đã đi khỏi, cũng dịu xuống, khôi phục bộ dạng trước đó, vẻ mặt bình tĩnh.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, Tần huynh, huynh thật bá khí!
Trương Tứ Phong quay sang Tần Thiên bội phục mà nói, không nghĩ tới Tần Thiên rõ ràng bựa như vậy, há miệng không nể mặt tổn hại thanh danh của Nhị hoàng tử thần triều, khiến cho hắn biệt khuất mà rời đi. Đây chính là chuyện mấy ngàn năm nay chưa từng có, Tần Thiên này xem như là tạo ra lịch sử rồi.
- Tần huynh, huynh cũng phải cẩn thận, Nhị hoàng tử thần triều này cũng không phải là người dễ đối phó. Nếu huynh có nguy nan, cùng đi theo ta tiến về Yêu Hoàng thành trước, tuy thần triều lợi hại, nhưng cũng không dám ở trong Yêu Hoàng thành ta làm càn đấy!
Yêu Dạ nhìn Tần Thiên nói, trước kia Tần Thiên đã cứu hắn, cho nên Tần Thiên gặp phải chuyện khó hắn tự nhiên sẽ không đứng bên ngoài quan sát.
- Ha ha, đa tạ Yêu Dạ huynh, điểm ấy, ta vẫn có thể tự mình giải quyết!
Tần Thiên cười nói, thần triều thì thế nào, chuyện mà cậu ấy đáng lo chính là cổ mộ đại năng.
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên, cười cười nói:
- Tần huynh, ra khỏi thành huynh hãy ở bên cạnh ta, Phương Hoằng Nghị sẽ không dám làm gì đối với huynh!
Lời này vừa ra tới, Tần Thiên đều rất là khiếp sợ, bởi vì lời này của Thiên Tiên hiển nhiên là muốn che chở Tần Thiên. Tần Thiên nhớ rõ chính mình dường như có thể không có giao tình gì cùng với Thiên Tiên, tại sao phải che chở cho cậu ấy, Tần Thiên rất không hiểu được.
Yêu Dạ bên cạnh cũng thế, một khi Thiên Tiên làm như vậy mà nói, thế thì chỉ có Thiên Trì cùng với Đông Thắng thần triều hai siêu cấp môn phái ở giữa đối kháng, trả một cái giá lớn cũng không phải lớn kiểu bình thường, Thiên Tiên làm gì phải như thế, cô ấy cùng với Tần Thiên đến cùng có quan hệ gì, Yêu Dạ rất là hiếu kỳ.
- Đa tạ thần nữ, những chuyện này hay là không nên phiền toái, ta vẫn có thể tự mình giải quyết được, nào, uống rượu thôi!
Tần Thiên nhìn mọi người cười nói, trực tiếp cự tuyệt Thiên Tiên.
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên, mỉm cười, không nói gì thêm, giơ ly lên, mọi người làm một trận cụng ly, tiếp tục uống rượu dùng bữa nói chuyện phiếm.
- Đúng rồi, Tần huynh, ta nghe nói Ma Đồng đang một mực tìm huynh, muốn giết huynh, hắn cũng đi vào bên trong Phong Tuyết Ngân Thành. Ngày hôm qua ta đã gặp hắn ở ngoài thành, huynh phải cẩn thận một chút!
Yêu Dạ nhìn sang Tần Thiên nhắc nhở, trong nội tâm vô cùng tò mò lai lịch của Tần Thiên, đến cùng là người nào, rõ ràng đắc tội hai trong bốn đại siêu cấp môn phái. Hơn nữa bên trong Đông Thắng thần triều Tần Thiên nếu không đắc tội Nhị hoàng tử Phương Hoằng Nghị, càng là đắc tội thái tử Phương Hoằng Văn, phế đi một cánh tay của hắn. Bên cạnh đó, bề ngoài giống như cùng với người của Tây Mạc Phật tông cũng huyên náo không phải rất vui sướng. Tính ra bốn siêu cấp môn phái đã đắc tội trong đó ba môn phái rồi, nhưng lại một chút cũng không lo sợ, đây rốt cuộc là có thân phận gì, mới có khí thế lớn như vậy.
- Đa tạ Yêu Dạ huynh nhắc nhở, Ma Đồng, không cần lo lắng!
Tần Thiên mỉm cười nói, trong nội tâm ngược lại rất chờ mong, vừa rồi tại bên trong Đốt Tiên tông di chỉ bị Ma Đồng làm bị thương một lần, Tần Thiên một mực canh cánh trong lòng, vẫn muốn tìm một cơ hội trả thù hắn, lần này nếu là có cơ hội, Tần Thiên tuyệt đối nguyện ý cùng Ma Đồng chiến đấu một trận.
- Tần huynh thật đúng là quá khí khái, Tiên nhi bội phục!
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên cười nói.
- Vô lượng thọ Phật, bần đạo cũng thế. Tần huynh, bần đạo nguyện ý cùng huynh cùng nhau đánh chết tên Ma Đồng kia!
Trương Tứ Phong cũng nói, bị Ma Đồng một mực đuổi giết, khiến cho hắn rất là phiền muộn, có cơ hội nhất định phải trả thù một phen.
- Thật sao, đạo trưởng, được, ta nhớ kỹ rồi, ngươi xung phong, ta ở phía sau trợ uy cho ngươi, cứ như vậy vui sướng quyết định!
Vẻ mặt Tần Thiên cười xấu xa nhìn Trương Tứ Phong cười nói.
- Khục khục... Như vậy sao, chuyện này bần đạo đột nhiên cảm thấy thân thể không phải rất thoải mái, hôm nào a!
Trương Tứ Phong vội vàng nói, để cho hắn xung phong, đây không phải tiễn đưa hắn đến cái chết hay sao.
- Ha ha ha... !
Mọi người nghe xong lời Trương Tứ Phong nói, tất cả đều nở nụ cười.
- Ma Đồng Hoàng Tuyền tông đến rồi!
Đang lúc mọi người dẫn luận, một tiếng kinh hô vang lên, nhanh chóng tất cả mọi người liền nhìn hướng ra cửa ra vào bên kia, chứng kiến một người mặt lộ vẻ tà ý, cầm quạt xếp trong tay, một thân áo trắng bay đến, phong thái công tử nhẹ nhàng đi đến, trên người tản ra một cổ khí tức cường đại, ở phía sau hắn, ba lão giả tùy tùng toàn thân đều ăn mặc quần áo đen, từng người thực lực đều cực kỳ cường đại.
Tần Thiên nhìn thấy tên công tử áo trắng này trong nháy mắt đã nhận ra hắn rồi, chính là Ma Đồng, người làm cậu ấy bị thương một lần. ...