Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1931 - Chương 1936: Cổ Mộ Mở Ra

 Chương 1936: Cổ Mộ Mở Ra Chương 1936: Cổ Mộ Mở Ra Chương 1936: Cổ Mộ Mở Ra

- Ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ kịch liệt vang lên từ đằng xa truyền đến, bao trùm cả tòa thành trì. Sáu người Tần Thiên rời khỏi Thiên Thủy các, liền chứng kiến phía trên bầu trời của thành trì bên ngoài khu đông bắc bên kia, xuất hiện luồng năng lượng sáng chói, từ trên mặt đất phún dũng mà ra, bắn thẳng đến trời xanh, giống như là từng mũi tên nhọn, cực kì khủng bố, không gian trực tiếp từng cơn vỡ vụn, vô số năng lượng loạn lưu hủy diệt bay vụt bốn phía.

Bọn người Tần Thiên nhìn thấy tất cả đều kinh hãi, đánh nát hư không, thực lực này tối thiểu đạt đến cảnh giới tám sao cấp bảy đã ngoài mới có thể kiêu ngạo hủy diệt không gian. Trong lúc này không gian có thể nói là cực kỳ không ổn định, coi như là Tần Thiên phát huy đến công kích cường đại nhất cũng rất khó có thể nát bấy toàn bộ không gian, cho nên bởi vậy có thể thấy được một đạo công kích này kinh khủng đến cỡ nào rồi.

- Đi, đi đến đó xem!

Yêu Dạ mở miệng nói, sau đó dẫn theo muội muội của hắn Yêu Minh Nguyệt nhanh chóng hướng phía bên kia bay đi. Bọn người Tần Thiên theo sát ở phía sau, tất cả mọi người giống như nổi điên không ngừng bay nhào tới phía bên kia. Để tránh cho xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Tần Thiên trực tiếp để cho Sở Tương Tương về lại trong tiểu thế giới, như vậy sẽ an toàn một điểm.

Đồng thời Tần Thiên còn chú ý đến hướng đi của Nhị hoàng tử cùng với Ma Đồng. Hai người kia giờ phút này đang theo ở phía sau của Tần Thiên, nhìn chằm chằm vào cậu ấy, hiển nhiên là muốn thời điểm ra khỏi thành ra tay giết chết Tần Thiên rồi. Một người Tần Thiên cảm thấy bản thân có thể đủ sức đánh một trận, nhưng là hai người cùng một chỗ mà nói, Tần Thiên cũng cảm thấy tương đối toái, hơn nữa phía sau bọn hắn còn đi theo năm cao thủ cảnh giới tám sao cường đại. Một khi chiến đấu bắt đầu, chính mình phóng xuất ra Huyết Linh phân thân mà nói, có thể sẽ rất phiền toái, cho nên Tần Thiên quyết định hay là tạm thời tránh đi một chút cho thỏa đáng.

- Yêu Dạ huynh, thần nữ, đạo trưởng, còn có tiểu mỹ nữ, các người đi trước đi, ta bên này có chút phiền toái, đợi chút nữa lại đi là được rồi!

Tần Thiên nhìn bốn người Thiên Tiên nói.

Giờ phút này bọn người Yêu Dạ cũng phát hiện Ma Đồng và Nhị hoàng tử mang theo người chăm chú nhìn vào Tần Thiên, biết rõ Tần Thiên có phiền toái, hơn nữa Tần Thiên cũng không để cho bọn họ hỗ trợ, vì vậy liền gật đầu đáp ứng, lập tức Thiên Tiên cùng với Yêu Dạ còn có muội muội của hắn Yêu Minh Nguyệt ba người cùng một chỗ đã rời đi, Trương Tứ Phong thì giữ lại.

- Đạo trưởng, ngươi cũng đi đi, ngươi không cần bảo bối nữa à, đi trễ bảo bối đã có thể bị người khác đoạt đi rồi!

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, bần đạo từ trước đến nay trọng tình trọng nghĩa, tuyệt đối sẽ không mặc kệ bằng hữu. Hôm nay Tần huynh gặp nạn, đạo sĩ ta như thế nào đứng bên ngoài quan sát!

Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên vẻ mặt nghiêm túc khí phách mà nói.

Tần Thiên nhìn hắn lật ra một cái liếc mắt, nói thẳng:

- Ngươi là sợ đi khỏi sau đó bị Ma Đồng giết chết hay sao?!

- A... Khục khục... Cũng có nguyên nhân này á... , nhưng chủ yếu là tình nghĩa bằng hữu, tình nghĩa bằng hữu!

Trương Tứ Phong có chút lúng túng nói, bởi vì lời nói dối của hắn đã bị Tần Thiên vô tình chọc thủng rồi. Đúng vậy, thật sự là hắn sợ Ma Đồng giết hắn, bởi vì ngoại trừ Ma Đồng muốn giết Tần Thiên ra, còn muốn giết hắn, hắn tự nhiên cũng không có khả năng ngu dốt rời đi chịu chết, cho nên ở lại cùng với Tần Thiên, như vậy một khi xảy ra chuyện gì, hai người tổng so với một người tốt hơn.

- Được rồi, đạo trưởng, nếu không muốn chết, vậy thì đi theo ta!

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói, trực tiếp rơi xuống, đứng ở trên đường phố, hướng lên trên bầu trời phía Ma Đồng cùng với Nhị hoàng tử bọn hắn phất tay hô:

- Hai vị, đi thong thả không tiễn!

Ma Đồng cùng với Nhị hoàng tử nhìn thấy Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong rõ ràng không đi đến cổ mộ đại năng, lập tức sắc mặt giận dữ, bất quá cũng không có biện pháp rồi, bọn hắn không đi, ngươi cũng không thể bắt cóc bọn hắn đi. Hiện ở bên ngoài dị tượng trùng thiên, Nhị hoàng tử cùng với Ma Đồng cũng lười phải đợi Tần Thiên ra khỏi thành, chỉ hơi hơi tức giận, sau đó nhanh chóng hướng phía bên ngoài thành bay đi, rất nhanh đã ra khỏi thành, hướng đến phương hướng cổ mộ đại năng bay đi.

Tần Thiên nhìn thấy bọn hắn bay mất, vội vàng đối với lấy Trương Tứ Phong nói:

- Đạo trưởng, chúng ta cũng có thể đi rồi, nhưng phải cẩn thận một chút, ngươi chuẩn bị quan tài cho tốt, để cho thời điểm chúng ta có thể gặp phải nguy hiểm kịp thời trốn vào, hiểu rõ chưa?!

- Không có vấn đề, nó đang ở trên người bần đạo!

Trương Tứ Phong vỗ vỗ lên ngực, miệng đầy đáp ứng nói.

- Ầm ầm ầm!

- Rầm rầm rầm... !

Đúng lúc này, lại là một hồi nổ mạnh, nhưng trận nổ mạnh này không phải đến từ đại năng cổ mộ phía xa, mà là đến từ không trung ở trên mấy cung điện lơ lửng nằm phía sau hai người Tần Thiên, hai người ngay ngắn hướng phía đỉnh đầu đằng sau nhìn sang.

Lập tức sợ hãi kêu lên một tiếng, bởi vì lúc này, trên bầu trời, rõ ràng trên không trung chạy vội hơn mười con hoang thú chân đạp đám mây màu tím to lớn. Những hoang thú này mỗi một con đều cao tới hơn 10m, đều là sư tử, bộ dáng cực kỳ hung mãnh.

Càng làm cho người ta giật mình chính là, những con hoang thú sư tử này rõ ràng bị người khác làm thú kéo xe, tất cả đều bị một sợi xích sắt cực lớn đen kịt khóa lấy, phía sau kéo theo cái ngai hình vuông bằng đồng. Trên ghế ngồi, người ngồi là một cô gái mặc áo choàng kim tuyến tóc đen, trên mặt cô gái che một tầng băng gạc màu trắng, toàn thân tản mát ra một cỗ hàn ý lạnh như băng, khống chế đám hoang thú, hướng phía bên ngoài thành lao nhanh mà đi. Ở phía sau của cô ấy, một đám tu luyện giả mặc chiến giáp cầm trong tay chiến thương cũng cưỡi lấy hoang thú đi theo, khí thế ngợp trời, từ xa cũng có thể cảm nhận được một cỗ áp lực khổng lồ.

Cô gái đó rời đi không đến nửa phút đồng hồ, phía sau rất nhiều tu luyện giả cũng nhao nhao hướng phía bên ngoài thành bay đi. Trên bầu trời, mấy trăm tu luyện giả lăng không phi hành, trên mặt đất cũng có rất nhiều tu luyện giả nhao nhao chạy ra bên ngoài thành, không biết là làm gì.

- Nhìn đi, là đại công chúa Vô Song Thiên Triều xuất động, xem ra cổ mộ đại năng thật sự đã mở ra, chúng ta cũng đến xem!

Bên cạnh có người hô.

- Đúng vậy a, đi, chúng ta cùng đi xem xem, nói không chừng có thể có được thần binh lợi khí gì cũng không nhất định!

- Đúng, đi, đi xem thôi!

Trên đường phố, số lượng lớn tu luyện giả nhanh chóng hướng phía bên ngoài thành đã bay đi. Tần Thiên đứng nguyên tại chỗ nhìn công chúa Vô Song Thiên Triều đi xa, trong mắt tràn đầy kích động:

- Nữ nhân này thật đáng sợ, khí tức của cô ấy so với thần nữ và Ma Đồng bọn hắn không chút nào thấp hơn!

- Vô lượng thọ Phật, nghe nói đại công chúa của Vô Song Thiên Triều là Tiên Thiên đạo thể, từ nhỏ đắc đạo truyền thừa của Tiên nhân Thượng cổ, chính là truyền nhân nổi danh cùng với tứ đại siêu cấp môn phái đấy!

Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên nói.

- Tiên Thiên đạo thể! Lợi hại như vậy sao?!

Tần Thiên nghe cong cực kỳ kinh ngạc, loại thể chất này thế nhưng mà cùng với Cửu Dương huyết thể của Tần Thiên là cùng một cấp bậc, thành tựu tương lai không thể hạn lượng được.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, chúng ta nhanh thôi, đi trễ bảo bối cũng bị mất!

Trương Tứ Phong sốt ruột nhìn sang Tần Thiên nói, nói xong không đợi Tần Thiên kịp phản ứng lại đã bay đi ra ngoài, Tần Thiên vội vàng theo ở phía sau.

Hai người Tần Thiên một trước một sau bay ra khỏi thành, rất nhanh hướng phía cổ mộ đại năng bên kia bay đi. Giờ phút này, vô số tu luyện giả từ bốn phương tám hướng lao đến, toàn bộ đều chiếu theo phương hướng của cổ mộ đại năng mà bay đi. Trên bầu trời một mảnh rậm rạp chằng chịt con người ta, ít nhất có khoảng 4000-5000 người, cực kì khủng bố, trông giống như là chim bay đi di trú. ...

Bình Luận (0)
Comment