- Thì ra là như vậy, cảm ơn Lưu trưởng lão rồi!
Tần Thiên nhìn vị trưởng lão Lưu gia này cười nói.
- Tần gia chủ khách khí, chúng tôi đây trước hết sẽ rời đi!
Trưởng lão Lưu gia nói, nói xong liền dẫn người của mình nhanh chóng rời đi, một khắc cũng không muốn ở lâu. Tần Thiên cũng không có giữ bọn họ lại, bởi vì cậu ấy dự cảm kế tiếp sẽ có chuyện gì đó cực kỳ hung hiểm xảy ra, bọn họ rời đi là rất tốt, miễn cho để chút nữa cậu ấy phải ra tay hỗ trợ thì phiền toái.
Nhìn thấy toàn bộ người của Lưu gia đã đi khỏi, Tần Thiên trực tiếp vung tay lên, phóng xuất ra một cái kết giới cực lớn, đem phạm vi trong vòng hai cây số toàn bộ bao quanh lại, không cho bất kỳ kẻ nào tiến đến, cũng không cho chuyện xảy ra ở đây truyền đi.
Mọi thứ sau khi ổn định, Tần Thiên liền hướng phía suối nước nóng bên kia bay đi, đã rơi vào bên cạnh. Ba người Phong Tử cũng theo sát ở sau lưng Tần Thiên, xem xét suối nước nóng bên kia.
Tần Thiên dùng linh hồn chi lực dò xét thoáng một phát, nhìn một chút đáy ao bên kia, cũng không có phát hiện bất kỳ vật gì, phía dưới một mảnh đất đá, bên ngoài nhìn không ra bất kỳ vật gì. Nhưng Tần Thiên chắc chắn là sẽ không tin tưởng những thứ kia sẽ được giấu ở mặt ngoài, thứ có cấp độ càng sâu sắc hẳn là giấu ở phía dưới đáy hồ.
Hai mắt Tần Thiên sáng ngời, mở ra dị năng thấu thị, ánh sáng màu vàng từ trong ánh mắt của Tần Thiên bắn ra, thấu thị hướng phía đáy hồ mà đi.
- Hoả nhãn kim tinh, Tần Thiên, cậu biến thành Tôn Ngộ Không rồi sao?!
Phạm Kiến nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên như vậy, cả kinh nói. Hai người Phong Tử cùng với Sấu Tử cũng cực kỳ kinh ngạc, tò mò nhìn về phía Tần Thiên.
Nhưng Tần Thiên lại không để ý đến, hai đạo ánh sáng chiếu vào phía dưới hồ nước, lập tức xuyên thấu địa tầng bên dưới, trực tiếp xuyên thấu qua. Đột nhiên tầm đó, một cái lối đi cực lớn liền xuất hiện ở trong ánh mắt của Tần Thiên. Lối đi này chiếm cứ toàn bộ hồ nước, vô cùng rộng lớn, bên trong một mảnh đen kịt, không có cái gì, một mực xuống đại khái hơn 100m, sau đó xuất hiện một lối ngang chuyển hướng, năng lượng khủng bố bắt đầu từ bên trong truyền ra.
Gương mặt Tần Thiên lộ vẻ kinh hãi, ý đồ tung hoành hướng lối đi bên kia nhìn sang, nhìn xem có thể thấy được cái gì hay không, nhưng chỗ chuyển hướng bên kia lại xuất hiện một đạo năng lượng khí tức hung hãn, trực tiếp phong tỏa năng lực của Tần Thiên, không cách nào tiếp tục đi tới, Tần Thiên cũng chỉ có thể ngừng lại, thu hồi thấu thị dị năng.
- Thế nào, Thiên ca, anh thấy cái gì rồi sao?
Sấu Tử nhìn thấy Tần Thiên dừng lại, cho nên gấp gáp hỏi. Phong Tử cùng với Phạm Kiến hai người cũng vẻ mặt chờ mong nhìn Tần Thiên.
- Phía dưới có một lối đi, chúng ta vào xem, các cậu đều ở phía sau tôi mà đi!
Tần Thiên nhìn ba người Phong Tử nói, ba người bọn họ nghe xong, rất nhanh đứng ở sau lưng Tần Thiên. Sau đó Tần Thiên vung tay lên, phóng xuất ra năng lượng cường đại, trực tiếp hung hăng oanh kích xuống dưới đáy hồ nước.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, lập tức, đầy trời bọt nước văng tung tóe, năng lượng màu vàng khủng bố trực tiếp xuyên thủng đáy ao, mở ra lối đi bên dưới, tất cả nước đều ở trong nháy mắt toàn bộ tuôn vào trong lối đi. Sau đó, toàn bộ hồ nước đều rút cạn, một cửa vào cực lớn xuất hiện ở trước mặt bốn người Tần Thiên, giống như một cái giếng nước, thẳng tắp hướng xuống phía dưới, một mảnh đen kịt.
Ba người Phong Tử nhìn thấy Tần Thiên công kích, toàn bộ trợn mắt há hốc mồm, vô cùng khiếp sợ. Nhất là Phạm Kiến, ngẫm lại cậu ấy trước đó còn muốn đánh bại Tần Thiên, điều này con mẹ nó hoàn toàn là nói giỡn thôi, một chiêu công kích này của Tần Thiên, đầy đủ khiến cho cậu ấy chết mấy đời rồi.
- Ba người các cậu trước đó không phải tôi đã cho các cậu mấy cái áo giáp ngoài hành tinh sao, đều mặc vào đi!
Tần Thiên nhìn ba người Phạm Kiến nói, ba người nhẹ gật đầu, nhanh chóng đem ra, mặc lên người. Tần Thiên nghĩ nghĩ, cũng lấy ra một bộ, mặc lên người, bốn người võ trang đầy đủ chuẩn bị tiến lên.
- Được rồi, ba người các cậu nắm lấy tay của nhau, nhớ kỹ không được lộn xộn, gặp được cái gì đừng kinh hoảng, hiểu rõ chưa, tôi dẫn các cậu xuống dưới!
Tần Thiên quay về phía sau nhìn mấy người Phong Tử mà nói.
- Được!
Ba người Phạm Kiến cùng kêu lên, nhẹ gật đầu, chặt chẽ nắm lấy tay nhau. Tần Thiên nắm lấy tay của Phong Tử, mang theo ba người bọn họ trực tiếp nhảy xuống phía dưới, độ cao hơn trăm mét, giống như nhảy từ tòa nhà cao tầng.
- A!
Ba người Phong Tử cũng nhịn không được kêu lớn lên, trước mắt một mảnh đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy, cảm giác có chút bối rối.
- Đừng lo lắng, tôi mang theo các cậu, sẽ không chết được đâu!
Tần Thiên an ủi ba người bọn họ, mang theo ba người cấp tốc hạ thấp, rất nhanh đã đi tới phía dưới đáy hố. Tần Thiên đột nhiên mang ba người bọn họ lơ lửng ở trên mặt đất chừng một mét, để cho ba người hoãn lại một chút, sau đó từ từ rơi xuống đất.
- Hô!
Một lần nữa giẫm trên mặt đất, ba người Phạm Kiến đều thở ra một hơi thật dài.
- Đi theo đằng sau tôi, đi!
Tần Thiên tra nhìn xung quanh một chút, sau đó đi vào trong động, con mắt xem xét lấy phía trước, không có phát hiện được gì, nước trước khi rơi vào cũng toàn bộ biến mất. Ngoại trừ một cổ năng lượng khí tức kỳ dị cường đại ra, Tần Thiên rốt cuộc không có thấy cái gì.
Cái động này còn không phải tới hạn, chỗ phía trước hơn 100m, lần nữa xuất hiện một lối đi khác. Bốn người Tần Thiên đi đến lối đi này, phát hiện chỗ này thông với cầu thang bên dưới, cái cầu thang này vô cùng dài, liếc nhìn sang, rõ ràng nhìn không tới điểm cuối.
- Chỗ này đi thông với cầu thang phía dưới, cẩn thận một chút, các cậu có ai mang theo đèn pin hay không?
Tần Thiên quay đầu nhìn ba người hỏi.
- Hình như ở trong không gian giới chỉ của em có một cái!
Sấu Tử bắt đầu lục tìm trong không gian giới chỉ của chính mình.
- Điện thoại di động của ta có đèn!
Phong Tử trực tiếp mở lên đèn pin của điện thoại, Phạm Kiến cũng đem ra, Sấu Tử cũng lấy ra được một cái đèn pin. Ba cái đèn được mở lên nhưng lại chỉ có thể nhìn thấy phía trước 4-5m, vì trong lối đi, hiện đầy sương mù, nhìn không tới phía xa.
- Cẩn thận một chút, chú ý bảo vệ bản thân!
Tần Thiên dặn dò ba người Phong Tử, sau đó đi theo lối cầu thang bên dưới, ba người Phong Tử theo sát ở phía sau.
Cây cầu thang này một mực đi thông xuống phía dưới, không biết kéo dài bao nhiêu. Một bước đi một bước đi, ba người Tần Thiên phát hiện độ ấm càng ngày càng thấp, đi đại khái khoảng nửa giờ đồng hồ, còn chưa đi đến điểm cuối cùng, nhưng nhiệt độ lại giảm xuống chí ít chỉ có năm độ.
- Đáng chết, chúng ta đi chí ít đã mười kilomet rồi, như thế nào vẫn chưa tới đáy chứ?!
Sấu Tử phàn nàn nói.
Tần Thiên cũng nhíu mày, chiều dài của cầu thang này vượt quá tưởng tượng của cậu ấy, vốn cho là chỉ dài mấy trăm mét, không nghĩ tới càng đi càng dài, đã không biết thâm nhập dưới đất bao nhiêu mét rồi.
- Tư tư... !
Mạnh mà, đúng lúc này, bỗng nhiên phía trước truyền đến một hồi tiếng vang, tựa như là có thứ gì đó bò sát mặt đất. Ở bên trong một nơi đen kịt như này đột nhiên truyền đến tiếng vang như vậy, khiến cho bốn người Tần Thiên tóc gáy đều dựng lên, vội vàng dừng bước chân tiến lên. ...