- Rầm rầm rầm... !
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, Tần Thiên một đường bước đi, những con cá sấu nhỏ kia cũng một đường nổ tung, toàn bộ nát bấy. Trên mặt đất toàn là thịt nát máu tươi, toàn bộ bậc thang đều bị nhuốm một màu đỏ tươi, khá tốt trong bóng tối không nhìn thấy rõ lắm, nếu không khẳng định dọa hỏng người khác.
Những con cá sấu nhỏ kia cũng ý thức được Tần Thiên khủng bố, không hề xông lên chịu chết, nhao nhao quay đầu, nhanh chóng bỏ chạy, nhưng là Tần Thiên làm sao có thể để cho bọn chúng bỏ chạy được.
- Chết đi!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, mạnh mà vung tay lên, ngay sau đó một thanh chiến kiếm cực lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người, dài đến hơn trăm mét, phóng xuất ra khí tức vô cùng khủng bố. Ánh sáng màu vàng chướng mắt phát ra từ trên chiến kiếm chỉ một thoáng chiếu sáng cả cái huyệt động, để cho mọi người trong nháy mắt nhìn thấy mọi thứ một cách rõ ràng, nhóm người của Tần Thiên hiện ở trong một cái động đá vôi to lớn.
- Oanh... !
Chiến kiếm đột nhiên phía trước đuổi giết mà đi, rất nhanh diệt sát những con cá sấu kia.
- Oanh!
Giờ khắc này, chiến kiếm giết đi ra ngoài, trực tiếp tiêu diệt đầy đủ mọi thứ cá sấu, cùng lúc đó, trực tiếp đâm vào trên vách đá dựng đứng, lập tức nổ tung, mặt đất mãnh liệt chấn động lên, giống như xảy ra động đất.
- Con mẹ nó, đậu xanh rau má đấy, bom nguyên tử à?!
Phạm Kiến nhìn thấy công kích của Tần Thiên, giật mình nói, miệng há thật to, gần như có thể nhét hết cả cái chén. Phong Tử cùng Sấu Tử cũng giật mình giống như vậy, vốn cho là vừa rồi đã là chứng kiến thực lực của Tần Thiên rồi, không nghĩ tới còn mạnh hơn nữa, tất cả há hốc mồm không biết Tần Thiên rốt cuộc là có thực lực gì.
- Rống... !
Mạnh mà, đúng lúc này, âm thanh gầm lên giận dữ từ đằng xa truyền tới, bốn người vội vàng nhìn về phía trước, chứng kiến hai quả cầu màu đỏ sáng lên xuất hiện ở xa xa. Hai quả cầu kia lớn chừng chậu rửa mặt, đỏ bừng như máu, một cỗ khí tức hung tàn vô cùng đáng sợ từ bên đó truyền tới.
Tần Thiên nhanh chóng phóng xuất ra linh hồn chi lực dò xét qua, điều tra được, lập tức sắc mặt đại biến, bởi vì cậu ấy nhìn thấy thật rõ ràng, hai cái quả cầu sáng kia chính là hai ánh mắt, chính là ánh mắt của một con Tổ Ngạc. Tổ Ngạc trưởng thành, thân hình vô cùng khổng lồ, dài đến hơn trăm mét, một cái đầu to giống như một căn phòng, cực kỳ khủng bố, trên người phóng xuất ra khí tức kinh khủng, hoàn toàn không thua cảnh giới tám sao.
- Con mẹ nó, lần này phiền phức rồi!
Tần Thiên nhìn sang ba người Phong Tử nói.
- Tại sao lại phiền phức?
- Hai cái quả cầu máu kia là thứ gì?
Ba người Phong Tử khó hiểu nhìn Tần Thiên, bởi vì linh hồn chi lực của bọn họ quá kém, không cách nào cảm thụ được sự tồn tại của Tổ Ngạc, cũng nhìn không tới, cho nên căn bản không biết hai quả cầu to lớn màu đỏ như máu phía trước kia là cái gì.
- Nhìn thấy hai quả cầu to lớn màu đỏ như máu kia không, hai quả cầu đó là một đôi mắt, con mắt cá sấu. Các cậu nghĩ thử xem, con cá sấu kia có lớn bao nhiêu?!
Tần Thiên nhìn ba người bọn họ, chỉ vào hai quả cầu màu đỏ phía xa nói.
Ba người Phong Tử nghe xong thiếu chút nữa trố mắt rớt lăn trên đất, đều nghĩ:
- Đậu xanh rau má, đây là con mắt sao, con mẹ nó, cậu trêu chọc tôi à, con mắt đã lớn như vậy, con cá sấu này to cỡ bao nhiêu chứ.
- Con cá sấu dài hơn 100m, thực lực đâu đó cảnh giới tám sao!
Tần Thiên tiếp tục nói ra cho ba người.
- Cái gì?!
- Hơn 100m!
- Chúng ta mau về nhà đi!
- Chỗ này không phải là nơi chúng ta nên đến!
Ba người bọn họ nhìn Tần Thiên nói, bị hù chân cũng bắt đầu phát run. Phạm Kiến mới vừa rồi còn hưng phấn muốn chết, hiện tại bắp chân cũng bắt đầu căng gân, cả người đều đứng không yên, thầm mắng:
- Đậu xanh rau má, tới nơi này là để chịu chết đó a, không phải là đến rèn luyện.
- Yên tâm, tuy rất cường đại, nhưng muốn giết chúng ta, vẫn không thể nào, các cậu ở chỗ này chờ, tôi đi qua xem, các cậu cũng có thể cùng tới!
Tần Thiên nhìn ba người nói.
- Được rồi, cậu đi đi, vợ con tôi còn nhỏ đây này!
- Cậu đi đi, chúng tôi sẽ ủng hộ tinh thần cho cậu, cố gắng lên!
- Đúng vậy a, cậu đi đi!
Ba người Phạm Kiến vội vàng nói.
Tần Thiên nhìn ba người bọn hắn nói:
- Vậy thì tốt, nhưng mà các cậu không đi cùng, để cho chút nữa có nguy hiểm gì, tôi có khả năng cũng không chiếu cố đến được chỗ của các cậu. Ví dụ như cá sấu đột nhiên đánh về phía các cậu, tôi sẽ không cứu được các cậu rồi, cho nên, chính các cậu phải cẩn thận một chút, tôi đi đây!
Tần Thiên nói xong liền hướng về phía Tổ Ngạc bên kia đi tới.
- Đợi một chút, chúng ta là anh em mà, muốn đi thì cùng đi!
- Đúng vậy, anh em sao có thể không cùng đi với nhau chứ, phải cùng một chỗ!
- Nhất định phải cùng một chỗ!
Ba người Phạm Kiến nghe được mấy lời của Tần Thiên mà nói, lập tức thái độ xoay chuyển 180°, vội vàng đuổi theo Tần Thiên, trực tiếp bị Tần Thiên trợn trắng mắt nhìn, nhưng trong đêm tối bọn họ cũng nhìn không thấy gì.
- Rống... !
Tổ Ngạc Viễn cổ kia nhìn thấy bốn người Tần Thiên đã đi tới, lập tức phát ra âm thanh gào rú vô cùng khủng bố, dường như là muốn cảnh cáo Tần Thiên, đồng thời từng tiếng xiềng xích to lớn cũng từ bên kia truyền tới.
Linh hồn chi lực của Tần Thiên rất nhanh đã phát hiện, sau lưng con Tổ Ngạc Viễn cổ này rõ ràng cắm một cái khóa sắt màu đen, trực tiếp xuyên qua thân thể của nó, khống chế nó, khó trách nó không có nhào đầu về phía trước lao đến bốn người Tần Thiên, thì ra là đã bị khóa.
- Các cậu không cần sợ hãi như vậy, nó bị khóa sắt khóa lại rồi, sẽ không nhào đầu về phía trước đấy!
Tần Thiên nhìn ba người Phong Tử nói.
- Không có sợ hãi a!
- Ở đâu có chứ!
- Chúng tôi rất bình tĩnh đấy!
Ba người Phong Tử vội vàng nói.
Tần Thiên nhìn bọn họ, vẻ mặt im lặng mà nói:
- Đã không sợ, vậy các cậu trốn ở đằng sau tôi, cầm lấy áo quần của tôi làm gì vậy?
- A... Có sao?!
- Chuyện này, thuận tay mà thôi!
- Thuần túy là thuận tay, tuyệt đối không phải sợ hãi, tuyệt đối không phải!
Ba người vội vàng giải thích nói, nhanh chóng buông lỏng tay ra. Tần Thiên nghe xong lời ba người bọn họ nói, trực tiếp tỏ vẻ rất khinh bỉ bọn họ.
Một đoàn người chậm rãi đi tới, rất nhanh đã tiếp cận con Tổ Ngạc kia, khoảng cách không đến 100m, đã có thể chứng kiến hình dáng to lớn của con Tổ Ngạc đó rồi, bọn người Tần Thiên lập tức ngừng lại.
Cùng lúc đó, Tổ Ngạc cũng phát ra một tiếng híz-khà-zzz cực lớn rống lên, cực kỳ kích động.
- Rống... !
- Rống... !
Miệng lớn mở ra, từng đợt gió tanh từ trong miệng của nó truyền ra, buồn nôn muốn chết, khiến cho người ta muốn ói, bốn người Tần Thiên vội vàng bịt miệng lại.
Tần Thiên nhìn Tổ Ngạc, có chút nghi hoặc, thầm nghĩ ngợi:
- Con Tổ Ngạc này như thế nào bị người khác xích ở cái nơi này, tại sao phải khóa ở địa phương này, là ai đã ra tay, cường đại như vậy.
- Hơn nữa, con Tổ Ngạc đối với bốn người bọn mình rõ ràng có địch ý, vì cái gì không công kích chính mình. Năng lực công kích của hung thú Viễn cổ thế nhưng mà rất cường đại, vì cái gì không công kích chính mình chứ.
Điểm này lại khiến cho Tần Thiên rất là nghi hoặc.
- Rống!
- Rống... !
Tổ Ngạc Viễn cổ tiếp tục gầm rú, không ngừng phát ra âm thanh gào thét, thân thể dốc sức liều mạng hướng về phía bốn người Tần Thiên, nhưng mỗi lần lao tới đều bị cái xiềng xích kia cho chế trụ. Hơn nữa, mỗi lần nó nhào tới một cái, Tần Thiên liền phát hiện ở trên cái khóa sắt kia phát ra một tia sáng, truyền ra một loại năng lượng kỳ dị, giống như là lực lượng của Phật môn. ...