- Rầm rầm rầm... !
Công kích của cả hai bên đuổi giết lại với nhau. Giờ khắc này, toàn bộ không gian trực tiếp nát bấy, Phượng ngâm cửu thiên của Tần Thiên lần nữa chiếm lấy thế thượng phong, trực tiếp đem công kích của Tổ Ngạc oanh tạc cho nát bấy, tiếp tục hung hăng oanh tạc ở trên người Tổ Ngạc.
- Oanh!
- A... !
Tổ Ngạc phát ra một tiếng hét thảm, hung hăng nện trên mặt đất, trực tiếp bị trọng thương. Một chiêu công kích kia vừa rồi của Tần Thiên không có trọng thương đến gã ta, nhưng hiện tại một chiêu công kích này lại thật sự trọng thương đến hắn rồi.
- Rống... !
- Con người đáng ghét, tao muốn ăn hết mày!
Tổ Ngạc giận dữ hét, mặc dù đã trọng thương, nhưng rất nhanh bắt đầu từ trên mặt đất xông lên, nhanh chóng lao đến chỗ Tần Thiên, sức chiến đấu vô cùng ương ngạnh.
- Chết đi!
Tần Thiên nhìn thấy Tổ Ngạc giết tới, lần nữa phóng xuất ra Phượng ngâm cửu thiên. Bởi vì đến bây giờ, Tần Thiên phát hiện, ngoại trừ một chiêu công kích này ra, công kích của cậu ấy căn bản không thể tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với Tổ Ngạc, cho nên chỉ có thể dùng một chiêu này.
Đối với Phượng ngâm cửu thiên, Tần Thiên chỉ có thể sử dụng ba lần, trong ba lần này Tần Thiên nhất định phải giết chết được Tổ Ngạc, bằng không mà nói, sẽ rất nguy hiểm, cậu ấy rất có thể đã bị chết ở trong tay Tổ Ngạc rồi.
- Đáng chết!
Tổ Ngạc nhìn thấy Tần Thiên lần nữa phóng xuất ra đại sát chiêu, lập tức mắng to một câu, nhanh chóng tránh né, nhưng căn bản né tránh không được. Tốc độ công kích của Tần Thiên thật sự là quá nhanh, rất nhanh giết đến trước mặt Tổ Ngạc.
- Oanh!
- A... !
Một tiếng vang thật lớn, Tổ Ngạc phát ra tiếng kêu thảm thiết, lại một lần nữa bị tạc bay ra ngoài, cả người hung hăng ngã trên mặt đất, trực tiếp bị năng lượng hủy diệt khủng bố bao trùm.
- Rầm rầm rầm... !
Năng lượng hủy diệt cường đại không ngừng oanh tạc ở trên người Tổ Ngạc, xé nát không gian, khiến cho không gian loạn lưu cũng không ngừng oanh tạc ở trên người Tổ Ngạc. Một phen diệt sát khủng bố tuyệt luân như vậy giáng xuống, Tổ Ngạc bị đánh cho mất đi hình dạng con người, lần nữa trở về hình thái hung thú, toàn thân giáp cứng đều bị đánh cho rách tung toé, không có một chỗ nguyên vẹn, đầy người đều là máu tươi, tổn thương cực kỳ nghiêm trọng.
- Phốc... !
Tần Thiên cũng bởi vì liên tục phóng xuất ra hai chiêu đại chiêu, làm cho bản thân cũng nhận lấy một ít nội thương, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, cả người đều có chút đứng không vững rồi, vội vàng khôi phục thương thế.
Nhưng linh hồn chi lực đã tiêu hao hai phần ba, khiến cho Tần Thiên bắt đầu cảm giác đầu có chút choáng váng, chỉ là chứng kiến bản thân Tổ Ngạc bị trọng thương, Tần Thiên cũng thở dài một hơi.
- Hừ! Ở trước mặt tao vênh váo, còn muốn giết tao, tao giết mày thì đúng hơn!
Tần Thiên nhìn thấy Tổ Ngạc trọng thương, từ từ đi tới.
- Loài người đáng chết, nếu không phải tao bị dây xích khóa quá lâu, mày há có thể đánh được tao, tao một tay cũng có thể giết chết mày!
Tổ Ngạc nhìn Tần Thiên phẫn nộ nói, trên thực tế thực lực của nó xác thực là so với Tần Thiên cường đại hơn đấy, chỉ tiếc chính là bị khóa quá lâu, thực lực đều bị xuống cấp nghiêm trọng, cho nên mới phải như thế.
- Bớt kiếm cớ cho tao, không là đối thủ thì là không phải là đối thủ. Nói đi, mày là như thế nào lại tới đây, bị ai khóa ở chỗ này, nếu mày nói ra, có lẽ tao sẽ bỏ qua cho mày, nếu mày không nói, tao đây liền trực tiếp tiêu diệt mày!
Tần Thiên nhìn Tổ Ngạc lạnh lùng nói.
- Ha ha ha ha... Nực cười, con người, mày cho rằng tao bị thương thì mày có thể giết tao sao, thật sự là suy nghĩ hão huyền. Năm đó lão hòa thượng kia đạt đến cảnh giới chín sao, hao hết tâm tư đều không có biện pháp giết tao, chỉ có thể đem tao đi nhốt, mày còn muốn giết tao, quả thực chính là nằm mơ!
Tổ Ngạc nhìn Tần Thiên trào phúng cười nói.
Tần Thiên nghe xong lời Tổ Ngạc nói, lập tức trong nội tâm chấn động, thầm nghĩ:
- Cao thủ cảnh giới chín sao rõ ràng cũng không thể giết chết được nó, con Tổ Ngạc này rốt cuộc là có thứ thực lực gì, rõ ràng giết không chết.
- Hừ! Tao là dị chủng Hồng hoang, trời sinh bất tử, muốn giết tao, trừ phi là thánh nhân xuất thủ, bằng không mà nói, ai cũng đừng hòng giết được tao. Chờ tao khôi phục thực lực, thì chính là ngày chết của mày, ha ha ha ha... !
Tổ Ngạc lần nữa đắc ý cười phá lên.
Tần Thiên nhìn thấy Tổ Ngạc đắc ý, lạnh lùng nói:
- Thật sao, tao đây ngược lại muốn nhìn xem mày làm sao có thể bất tử!
Nói xong Tần Thiên nhanh chóng rút ra thanh đồng chiến kiếm của mình, rất nhanh vọt tới chỗ Tổ Ngạc, một kiếm hung hăng chém giết Tổ Ngạc.
Tổ Ngạc đối với hành động của Tần Thiên, hoàn toàn không có để ở trong lòng, trực tiếp nhắm mắt lại, mặc kệ cho Tần Thiên chém giết.
- Xíu... uuu!
- Rống... !
Giờ khắc này, chiến kiếm của Tần Thiên chém lên trên người của Tổ Ngạc tạo thành một vết cắt thật lớn, trực tiếp cắt vào đến cùng, vô cùng thuận lợi, không hề bị ngăn cản.
Tổ Ngạc phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ, nhưng sau khi hét thảm một tiếng, miệng vết thương trên người Tổ Ngạc lại nhanh chóng khép lại, rất nhanh đã khôi phục nguyên dạng. Đồng thời mớ vết thương trên người nó cũng đã khôi phục bộ dạng lúc trước, máu tươi không còn chảy ra, khả năng khôi phục vô cùng cường hãn.
- Con mẹ nó, năng lực khôi phục mạnh mẽ như vậy?!
Tần Thiên chứng kiến năng lực khôi phục của Tổ Ngạc, trực tiếp sợ ngây người.
- Hừ! Nhân loại, ta chính là Hồng Hoang dị chủng, do trời đất sinh ra, mày muốn giết tao, không có cửa đâu, chờ một lát năng lượng của ta khôi phục, sẽ là ngày chết của mày!
Tổ Ngạc lần nữa đắc ý nói.
- Má nó, kiêu ngạo như vậy, tao cũng không tin không giết được mày, xem ta như thế nào băm mày ra!
Tần Thiên nhìn Tổ Ngạc giận dữ hét, hai tay nắm lấy chiến kiếm đối với toàn thân Tổ Ngạc một hồi mãnh liệt chém, chém cho Tổ Ngạc vết thương chồng chất. Nhưng như thế này cũng không có bất cứ hiệu quả nào, chỉ là khiến cho nó đổ máu mà thôi. Sau khi bị chém, nó lại từ từ khôi phục, hoàn toàn chỉ là uổng phí khí lực.
- Ha ha ha ha... Con người ngu xuẩn, chờ chết đi!
Tổ Ngạc mở ra miệng lớn, rống kêu lên.
Nhưng Tần Thiên lại không cho là đúng, không thực sự cho rằng giết không chết được nó. Tần Thiên nhìn Tổ Ngạc, ngẫm nghĩ một hồi, đột nhiên nhớ tới trong tay mình còn có một kiện thánh khí Phật môn. Lần trước từ trong tay Kim Thiền Tử đoạt được một cây gậy Tích trượng Cửu hoàn một mực đặt ở trong tiểu thế giới không có lấy ra dùng, lần này nói không chừng có thể có chút công dụng.
- Miệng vết thương trên toàn thân Tổ Ngạc đều đã phục hồi như cũ, nhưng duy chỉ có cái lỗ máu cực lớn trên lưng bị dây xích kia xuyên qua một mực không có khôi phục, y nguyên vẫn chảy máu. Nói như vậy, Phật lực là có thể làm bị thương Tổ Ngạc, mình đem gậy Tích trượng Cửu hoàn đâm vào trên vết thương của nó, nói không chừng cũng có thể diệt được nó.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên lập tức đem gậy Tích trượng Cửu hoàn ra.
- Phật khí!
Tổ Ngạc chứng kiến Tần Thiên lấy ra cây gậy Tích trượng Cửu hoàn, lập tức kinh sợ kêu lên, lộ ra bộ dạng cực kỳ sợ hãi.
- Như thế nào, mày thấy sợ sao?!
Tần Thiên nhìn Tổ Ngạc cười nói, giương cây gậy Tích trượng Cửu hoàn trong tay lên.
- Mày... Mày, đây là thánh khí... tại sao mày có thể có thánh khí của Phật môn!
Tổ Ngạc hoảng sợ nói, thân thể mãnh liệt bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi.
- Nơi nào đến mày cũng không cần quản, mày chờ chết là được rồi!
Tần Thiên nói xong nhanh chóng cầm lấy gậy Tích trượng Cửu hoàn, hướng phía miệng vết thương ở sau lưng Tổ Ngạc vọt tới. ...