Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 2001 - Chương 2006: Hôn Lễ To Lớn

 Chương 2006: Hôn Lễ To Lớn Chương 2006: Hôn Lễ To Lớn Chương 2006: Hôn Lễ To Lớn

- Gia chủ Tống gia đến!

- Gia chủ Liên gia đến!

- Gia chủ Ly gia đến!

- Gia chủ Vu gia đến!

- Chúc mừng tân hôn, Tống mỗ lần nữa chúc mừng Tần gia chủ cùng phu nhân, trăm năm hòa hợp, bách niên giai lão, dâng lễ mọn một phần, xin vui lòng nhận cho!

Gia chủ Tống gia nhìn Tần Thiên chắp tay cười nói, để cho hạ nhân phía sau lưng đặt lên một đống lớn lễ vật đến.

- Ha ha, đa tạ ý tốt của Tống gia chủ, xin mời ngồi xuống, người đâu, mời Tống gia chủ thượng tọa!

Tần Thiên mỉm cười phân phó cho người dẫn Tống gia chủ đến dùng tiệc.

Phía sau là gia chủ Ly gia, Vu gia chủ cùng với gia chủ Liên gia cũng lên tới.

- Cách mỗ lần nữa chúc phúc cho Tần gia chủ trăm năm hòa hợp, bách niên giai lão, dâng một phần lễ mọn, xin vui lòng nhận lấy!

- Cách mỗ lần nữa chúc phúc cho Tần gia chủ trăm năm hòa hợp, bách niên giai lão, dâng một phần lễ mọn, xin vui lòng nhận cho!

- Cách mỗ lần nữa chúc phúc cho Tần gia chủ trăm năm hòa hợp, bách niên giai lão, dâng một phần lễ mọn, xin vui lòng tiếp nhận!

- Ha ha... Đa tạ ý tốt của ba vị gia chủ, xin mời ngồi, người đâu, mời ba vị gia chủ thượng tọa!

Tần Thiên phân phó cho người hầu nói, trong lòng âm thầm khinh bỉ ba vị gia chủ này:

- Mẹ nó, cư nhiên nghìn bài một điệu chúc phúc, không có nỗi câu chúc phúc khác nhau.

- Hoàng thượng giá lâm!

Ngoài cửa truyền đến một tiếng thông báo, sau đó liền thấy Mặc Kiến Văn mang theo hai trưởng lão cảnh giới tám sao đi đến. Tần Thiên vừa nhìn thấy, vội vàng nghênh đón.

- Tần Thiên, hôm nay là của ngày tân hôn của khanh, cũng là ngày nữ nhi của trẫm xuất giá. Trẫm cũng không có gì hay tặng cho khanh, chỉ sợ khanh thấy không vừa mắt, trẫm sẽ đưa cho khanh một phần thánh chỉ, làm hạ lễ, cũng làm quà ban hôn cho ái nữ của trẫm!

Mặc Kiến Văn nhìn Tần Thiên cười nói.

Nói xong vung tay lên, bên cạnh một vị cảnh trưởng lão giới tám sao liền đứng dậy, lấy ra một cuộn thánh chỉ, nhất thời rất nhiều người phòng trong đều quỳ trên mặt đất. Tần Thiên cũng là quỳ một gối, người của tứ đại gia tộc nhìn sang Tần Thiên, cũng đều quỳ xuống. Hiện trường chỉ có người của Tần Thiên đến từ địa cầu bên này là không quỳ xuống, bởi vì Tần Thiên không quỳ xuống, bọn họ không có khả năng quỳ xuống.

Mặc Kiến Văn cũng không trách tội, cũng không dám trách tội, thân phận của Tần Thiên, ở đây không ai chọc nổi.

- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Yến lịch năm 1734. công chúa Mặc Linh Tuyết xuất giá, do dó ban cho một phần sính lễ, trẫm sau trăm tuổi, giang sơn do công chúa kế thừa, khâm thử!

Vị cao thủ cảnh giới tám sao lớn tiếng đọc chậm, người ở chỗ này nghe thấy đều cực kỳ khiếp sợ, không nghĩ tới Mặc Kiến Văn cư nhiên đem cả tòa giang sơn đưa cho Tần Thiên, cho rằng là sính lễ trao tặng ái nữ, thật sự là ra tay rất lớn.

Nhưng điều này cũng bình thường, con cái của Mặc Kiến Văn đều chết sạch, giang sơn của ông ấy không cho Mặc Linh Tuyết thì cho ai bây giờ.

- Cảm ơn hậu lễ của nhạc phụ đại nhân!

Tần Thiên nhìn Mặc Kiến Văn cười nói, đưa tay nhận lấy thánh chỉ, thu vào, sau đó mời Mặc Kiến Văn ngồi xuống.

Ngay sau đó, các vị khách mời đều đến, đều là những quan viên bên trong Hoàng thành, danh môn vọng tộc, còn có cả thành chủ của các đại thành trì Đại Yến hoàng triều, Hoàng đế gã con gái bọn họ làm sao dám không đến chúc mừng.

Bất quá những người này đều không có gì quan trọng, Tần Thiên cũng không có tự mình tiếp đãi, đều giao cho thủ hạ là người đi tiếp đãi, cậu ấy ở bên trong chào hỏi khách mời.

Ngày hôm nay là đại hôn của Tần Thiên, toàn bộ bên trong Hoàng thành giống như lễ mừng năm mới, vô cùng náo nhiệt, giăng đèn kết hoa, toàn bộ mở yến hội, hết thảy tất cả phí dụng đều do Hoàng đế phụ trách, mọi người được ăn uống miễn phí, không cần chi trả bất kỳ chi phí nào.

Bình dân bách tính bên trong Hoàng Thành thế nhưng vui vẻ đã chết, đều nghĩ Tần Thiên thật là tốt, nếu không có đại hôn của Tần Thiên, bọn họ căn bản không có cơ hội ăn uống chung vui thỏa thích như thế. ...

- Giờ lành đã đến!

Từ miệng quan viên dẫn dắt buổi hôn lễ hét lớn một tiếng, toàn trường yên tĩnh trở lại. Ngay sau đó chúng nữ ở bên cạnh cha mẹ của chính mình, ăn mặc Phượng bào đặc biệt theo phong cách hoàng cung đi ra, đi từ từ đến phía trước đại sảnh. Hai mươi bảy nữ nhân, chia làm ba hàng đứng ở nơi đó, cha mẹ đều tự buông tay ra, đi tới ghế trước mặt ngồi xuống, cùng đợi bái thiên địa.

Người đến đây uống rượu mừng không nghĩ tới Tần Thiên thoáng cái cưới nhiều người vợ như vậy, thiếu chút nữa hỏng mất, thầm mắng, hai mươi bảy người, khốn thật, mỗi một người đều cho là mình đang nằm mơ.

- Hành lễ, nhất bái thiên địa!

Người điều khiển buổi hôn lễ hô lớn.

Tần Thiên cùng chúng nữ lập tức quỳ xuống.

- Nhị bái cao đường!

Tần Thiên cùng với chúng nữ quay sang cha mẹ trước mặt sâu đậm dập đầu một cái.

- Phu thê giao bái!

Một vòng cuối cùng, Tần Thiên cùng chúng nữ bái lạy lẫn nhau.

- Đưa vào động phòng!

- Ba ba ba ba... !

Câu nói sau cùng vang lên, trong nháy mắt tiếng vỗ tay giống như sấm vang lên, thật lâu không thôi, sau đó mọi thứ khôi phục bình thường.

Tần Thiên mang theo chúng nữ về trong phòng phía sau, sau đó trở lại trong đại sảnh chào hỏi mọi người.

- Nào, chư vị, cảm tạ các vị ở trăm nơi trong trước tới tham gia hôn lễ của Tần mỗ. Lần nữa, Tần mỗ cảm tạ mọi người, kính các vị một chén, trước xin cạn một chén!

Tần Thiên nhìn mọi người nói, cầm lấy một chén rượu, uống một hơi cạn sạch.

Những người khách mời khác cũng đều như vậy.

- Tốt, các vị, các vị khách quý, không cần khách khí!

Tần Thiên nhìn mọi người nói, sau đó đi đến một bàn toàn người thân trong gia đình cha mẹ của các vị phu nhân của mình ngồi xuống, bắt đầu mời rượu... ...

Một đêm này, rượu mừng yến tiệc được uống đến hơn hai giờ sáng, khách mời đều đã ra về, Tần Thiên cũng uống say mèm, cả người lung lay lắc lư đi đến gian nhà phía sau.

- Mẹ nó, bao lâu rồi không say như vậy!

Tần Thiên lẩm bẩm, sau đó phát động công lực, trực tiếp đem cồn toàn bộ ép đi ra, cả người khôi phục dáng dấp bình thường, lập tức đi vào bên trong phòng.

Lúc này, bên trong phòng, chúng nữ cũng đang chờ ở bên trong. Hai mươi bảy nữ nhân, toàn bộ ngồi ở trong phòng, phía trên đều mang khăn đỏ trùm đầu, ai cũng không nói gì, không phân rõ được ai là ai, nhưng Tần Thiên thông qua khí tức để phán đoán liền có thể phân biệt ra được người nào là người nào.

- Hắc hắc, các vị lão bà thân ái, các nàng không phải rất nhớ ta sao?!

Tần Thiên nhìn chúng nữ cười híp mắt nói, vung tay lên, trong nháy mắt tất cả khăn đầu đều bay, rơi sang một bên, dung mạo của chúng nữ toàn bộ lộ ra. Vốn bọn họ đã rất đẹp trong đêm tân hôn mỗi một người càng thêm vô cùng xinh đẹp, thoạt nhìn mỗi một người đều giống như tiên nữ, Tần Thiên cả người đều cực kỳ kích động.

- Oa! Lão bà, các nàng đều biến thành tiên nữ!

Tần Thiên vẻ mặt háo sắc nói, nhanh chóng nhào tới, một tay ôm lấy nhất hai người Khai Tử Nghiên cùng với Tiêu Du trước mặt bế lên.

- A... !

Khai Tử Nghiên nhất thời sắc mặt đỏ thẫm, vô cùng ngượng ngùng, Tiêu Du cũng giống như vậy.

- Sắc lang, đêm nay những thứ này đều là của chàng, không cần phải gấp!

Tử Nghiên nhìn Tần Thiên nói.

- Hắc hắc, vậy còn nàng!

Tần Thiên nhìn sang Tiêu Du hỏi.

- Ta sao, hắc hắc, chàng còn phải chờ một chút, Mộng Vũ cũng giống vậy, người khác mặc cho chàng hái!

Tiêu Du cười xấu xa nhìn Tần Thiên nói.

- Được rồi, ta đây liền không khách khí, các lão bà, chuẩn bị xong, ta sẽ tới hái hoa... !

Tần Thiên nói xong liền trực tiếp ôm cả đám nữ nhân ném lên trên giường.

- A... !

- Không muốn... !

- Chàng xấu lắm, Tần Thiên... !...

Một cái kết giới to lớn bao phủ ở cả gian phòng ở, không có ai biết bên trong có chuyện gì xảy ra...

Bình Luận (0)
Comment