- Mẹ kiếp, ta sợ ngươi sao, nhìn lão tử làm sao giết chết ngươi!
Tần Thiên nhìn Kiền Nhất giết tới khinh thường nói, nhanh chóng động thủ, chuẩn bị nghênh đón.
- Dừng tay, dừng lại cho ta, bằng không ta sẽ giết muội muội của ngươi!
Lúc này hai người đang muốn động thủ, trên bầu trời chợt truyền đến một tiếng quát to, Kiền Nhất lập tức quay đầu lại nhìn về phía bầu trời. Trong khi đó trên khoảng không, Dâm Nhân đã rời đi lại quay về, đang đứng ở trên không trung, mang Phượng Phi Yên đem ra. Hắn một tay đặt lên trên đỉnh đầu của cô ấy, cả người thần lực bắt đầu khởi động, dường như chỉ cần Kiền Nhất nói một chữ không, hắn sẽ lập tức ra tay giết chết Phượng Phi Yên, khiến cho thể xác lẫn linh hồn của cô ấy bị tiêu diệt.
Kiền Nhất nhìn hai người đang lơ lửng ở giữa không trung, lại nhìn Tần Thiên dưới chân, trong mắt hiện lên một vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng ngừng lại, không hề động tay.
- Ngươi muốn thế nào?
Kiền Nhất nhìn Dâm Nhân lạnh lùng nói, hai mắt bắn ra ánh nhìn lạnh lùng, sắc bén giống như muốn giết chết người.
- Ta muốn thế nào sao, rất đơn giản, ta hạ độc ở trên người cô ta, trong vòng nửa canh giờ không được cứu trị toàn thân sẽ nát bấy mà chết. Nếu như ngươi muốn cứu cô ta, đuổi theo ngay đi, nhanh lên một chút a, nếu không có thể sẽ bị mãnh thú ăn tươi nuốt sống!
Dâm Nhân nhìn Kiền Nhất cười xấu xa nói, nói xong mạnh mà ném Phượng Phi Yên trong tay ra ngoài, hướng phía xa trong rừng rậm bay đi.
- Đáng chết!
Kiền Nhất nhìn thấy, lập tức buông bỏ chiến đấu, nhanh chóng đuổi theo Phượng Phi Yên.
Dâm Nhân nhìn thấy Kiền Nhất bay đi, nhanh chóng bay đến bên cạnh Tần Thiên, hỏi:
- Thế nào, Tần huynh, huynh không sao chứ?
- Ta không sao, Dâm Nhân huynh, huynh tới thật là kịp lúc, đáng tiếc chính là, thật vất vả bắt được Phượng Phi Yên lại bị huynh ném đi!
Tần Thiên nhìn Dâm Nhân cười nói, thầm nghĩ ngợi:
- Không nghĩ tới Dâm Nhân sẽ lao ra tới cứu mình, mặc dù mình không nhất định đánh thắng được Kiền Nhất, thế nhưng Kiền Nhất cũng không nhất định sẽ giết mình. Nhưng nếu Dâm Nhân cứu mình, quên đi, cũng tiết kiệm công sức đánh sống đánh chết, dù sao tới nơi này là để tìm Cửu Long Huyết Trì, không phải đến đánh nhau.
- Không có việc gì thì tốt rồi, đạo trưởng, mau đứng lên, chúng ta đi thôi, để cho tên kia phát điên đi, ha ha ha ha ha... !
Dâm Nhân nhìn Trương Tứ Phong trên đất hô lớn, nhanh chóng hướng phía xa xa bay đi, một đường cười cuồng dại.
- Vô Lượng Thọ Phật, Dâm Nhân huynh có chuyện gì xảy ra, vì sao lại cười dâm đãng như vậy?!
Trương Tứ Phong nhanh chóng đi theo cảm thấy kỳ quái hỏi.
- Ha ha ha... Ta chỉ đùa bỡn với tên kia, ta ném đi không phải là Phượng Phi Yên, chẳng qua là người gỗ có tay có chân mà thôi. Không biết tên kia phát hiện mình ôm lấy một khối gỗ sẽ có biểu hiện thế nào, ta thật là muốn tận mắt nhìn thấy, ha ha ha... !
Dâm Nhân nhìn hai người Tần Thiên đắc ý cười to nói.
- Vô Lượng Thọ Phật, Dâm Nhân huynh quả nhiên cao tay, thật là thông minh. Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, hắn rất nhanh sẽ phát hiện ra!
Trương Tứ Phong vội vàng quay sang Dâm Nhân nói.
- Không có việc gì, còn có hoang thú đang chờ hắn, đừng lo!
Dâm Nhân tà gian cười xấu xa nói, vừa mới nói xong, chợt, một tiếng gầm lên kinh thiên từ đằng xa truyền đến, bất ngờ đó là âm thanh của Kiền Nhất, ngay sau đó là tiếng kêu cuồng bạo của hoang thú, trận chiến nhanh chóng mở ra, mặt đất liên tục chấn động.
Tần Thiên nhìn Dâm Nhân, trong lòng thầm nghĩ:
- Tên này so với Trương Tứ Phong còn nham hiểm hơn nhiều, mình phải cẩn thận một chút mới được.
- Mẹ kiếp, tên kia thật con mẹ nó kinh khủng, thậm chí ngay cả hoang thú cũng bị hắn đánh cho gào khóc, chúng ta hay là nhanh rời đi, ta đã đánh giá thấp hắn!
Nghe được tiếng hoang thú tru lên kinh khủng từ xa truyền tới, Dâm Nhân lầu bầu nói, nhanh chóng hướng phía trước bay đi.
- Dâm Nhân, ta phải giết ngươi!
Từ xa truyền đến tiếng giận dữ của Kiền Nhất, vang vọng khắp xung quanh, dẫn tới hoang thú ở vòng ngoài Thiên Ma Uyên gầm rú liên tục. ...
Một ngày sau, ở chỗ sâu trong phía đông nam Thiên Ma Uyên, đột nhiên mây đen rậm rạp, sấm chớp, đất rung núi chuyển, giống như xảy ra diệt thế.
- Rầm rầm rầm!
Lúc này, vô số tu luyện giả đi tới vòng ngoài phía đông nam Thiên Ma Uyên, hướng về phía ở chỗ sâu trong Thiên Ma Uyên nhìn lại. Lúc này, ở chỗ sâu trong Thiên Ma Uyên, đột nhiên bộc phát ra một trận hồng quang chói mắt, tiếp đó mảnh trời rực đỏ nhanh chóng phóng đại, bộc phát ra khí tức kinh khủng thẳng tản ra tứ phương.
Sau khi ánh sáng rực đỏ, ở chỗ sâu trong Thiên Ma Uyên đột nhiên mây màu đỏ như máu cuồn cuộn kéo đến, ngay sau đó một điểm nhỏ màu đen xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người. Điểm nhỏ màu đen này nhanh chóng vọt ra bên ngoài, nhanh chóng biến thành lớn, bất ngờ diễn biến thành một tòa nham thạch màu đen hình thành một cái ao đỏ, kèm theo sấm chớp cuồn cuộn, hướng phía bên ngoài vọt tới, càng lúc càng lớn, trực tiếp chạy ra khỏi chỗ sâu trong Thiên Ma Uyên. Dừng lại ở vài trăm mét trên bầu trời bên ngoài phía đông nam Thiên Ma Uyên, nồng nặc khí tức từ bên trong phát ra, trong phạm vi mười mấy cây số cũng có thể cảm nhận được cổ khí tức kinh khủng này.
- Cửu Long Huyết Trì xuất thế!
Nhất thời, có tu luyện giả hô lên, ngay sau đó đông đảo tu sĩ đều hướng về phía Cửu Long Huyết Trì bên này bay đi.
- A a a... !
Chợt, vừa lúc đó, dị biến nổi lên. Trong nháy mắt, tất cả tu luyện giả sắp tới gần Cửu Long Huyết Trì, đột nhiên, trên bầu trời chợt đánh xuống mấy trăm tia sét thật lớn, bay thẳng đến bổ tới những tu luyện giả kia. Trong chớp nhoáng, mười mấy người trực tiếp bỏ mình, thân thể lẫn linh hồn đều bị tiêu diệt, một số người phản ứng nhanh một chút may mắn trốn thoát, thế nhưng bộ dạng vô cùng thảm, đứt cánh tay gãy cẳng chân, có tu luyện giả da trực tiếp bị tách thành hai nửa, còn bay ra, thế nhưng rất nhanh cũng chết đi.
- Thật đáng sợ, quả thực vừa sinh ra nơi chết chóc, nơi đó mà là phúc địa tu luyện gì chứ?!
Giờ khắc này, trên đỉnh một ngọn núi bên ngoài cách Cửu Long Huyết Trì mấy ngàn mét, có ba tu luyện giả đứng ở trên vách đá nhìn Cửu Long Huyết Trì từ xa, một tu luyện giả mặc áo màu lam trong đó nhìn thảm cảnh trước mắt, mặt lộ vẻ kinh sắc nói.