- Hưu!
- Chết đi!
Vừa lúc đó, đột nhiên Tà Vương từ một bên không gian hoành tuôn ra, vừa ra tay đã là một đại sát chiêu, thẳng muốn lấy tính mạng của Tần Thiên. Mà lúc này, tất cả mọi người không một ai phát giác, đợi đến lúc mọi người phát hiện, Tà Vương đã giết gần đến trước mặt bốn người hơn mười mét, năng lượng kinh khủng từ trong tay hắn tràn ra, đánh thẳng đến Tần Thiên.
- Tránh ra!
Ngay vào thời khắc này, chợt, Lưu Mang ở bên cạnh Tần Thiên phát hiện được, một tay đẩy Tần Thiên ra, ngay sau đó bay thẳng đến Tà Vương.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết kinh khủng vang lên, Tà Vương cùng với Lưu Mang từng quyền đối trả, trực tiếp khiến cho cánh tay của Lưu Mang bị đánh nát hoàn toàn, vỡ thành từng mảng, máu tươi vẩy ra. Lưu Mang trực tiếp rơi xuống bên dưới, giống như đạn pháo, trực tiếp cắm vào bên trong mặt đất.
- Hừ, ngươi tự tìm đường chết. Hủy đi cánh tay của ta, Tần Thiên, đi chết đi!
Tà Vương liếc mắt nhìn Lưu Mang bị mình đánh bay, trong miệng hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên một tia lợi hại, ngay sau đó nhìn về phía Tần Thiên, cả giận nói, lại đánh tới chỗ Tần Thiên.
- Ngươi đi chết đi!
Lúc này, ba người Tần Thiên đều phẫn nộ. Yến Ngọc hướng phía dưới bay đi, Dâm Nhân đánh ra một bàn tay bạch ngọc, tức giận hướng về phía Tà Vương vỗ tới.
Tà Vương vừa nhìn, sắc mặt thay đổi, chợt hét lớn một tiếng, cả người thần lực đều được điều động, tay không trực tiếp hướng phía bàn tay bạch ngọc của Dâm Nhân nghênh đón.
- Khốn nạn, muốn chết!
Tần Thiên cũng giận dữ nói.
- Thanh Điểu hoán Phượng hoàng!
Tần Thiên nhìn Tà Vương phẫn nộ quát, hai tay nhanh chóng vũ động, toàn thân lần thứ hai bộc phát ra ánh sáng màu vàng, cả người đều được năng lượng màu vàng bao vây lấy, giống như ánh nắng của mặt trời.
Trong chớp nhoáng này, một con Thanh Điểu to lớn từ trên người Tần Thiên bay ra, xông thẳng tới chân trời, nhanh chóng biến thành dáng dấp Thải Phượng cao tới trăm mét, phóng xuất ra khí tức hủy diệt đáng sợ cao tới cảnh giới tám sao cấp sáu.
- Giết cho ta!
Tần Thiên quát to, vung hai tay lên, trong nháy mắt, Thải Phượng lớn vô cùng liền hung hăng đánh tới Tà Vương.
Giờ khắc này, Tà Vương vừa nhìn thấy không ổn, thế nhưng cũng không có biện pháp, căn bản không kịp ngăn cản, chỉ trong một giây, công kích của ba người đụng vào nhau.
- A... !
Một tiếng la thê thảm vô cùng đau đớn vang lên từ trong miệng Tà Vương phát sinh. Tà Vương bàn tay trần có thể chống trả công kích bàn tay của Dâm Nhân, nhưng lại không đỡ được công kích của cả ba người, trực tiếp bị công kích linh hồn. Giờ khắc này, Tà Vương ôm đầu khóc rống, sắc mặt trắng bệch, lăn lộn mồ hôi như mưa, cả người run rẩy, trực tiếp từ trên cao rơi xuống mặt đất.
- Chết đi!
Thánh nữ Bồng Lai một tay đánh tới Dâm Nhân, lúc này, Dâm Nhân căn bản không kịp phản ứng nữa, chỉ theo bản năng làm ra bảo hộ. Ngay sau đó liền bị Bồng Lai Thánh nữ dùng thần lực biến ảo cự chưởng đánh trúng, từ trên cao nặng nề nện xuống phía dưới, đem mắt đất đập ra một cái hố sâu, nhất thời tất cả đầu khớp xương đều bị bẻ gãy, đầy người máu tươi nhễ nhại, ngất đi, mà Tần Thiên cũng trực tiếp rơi trên mặt đất.
- Lục đệ!
Xa xa Thôi Hoa nhìn thấy, lập tức hô lớn.
- Thánh nữ Bồng Lai, ngươi muốn chết!
Thôi Hoa cả giận nói, trong nháy mắt nổ bắn đến vị trí của Bồng Lai Thánh nữ, tốc độ cực nhanh, một quyền đánh tới cô ấy.
- Hừ, ngươi đã bị thương còn là đối thủ của ta sao!
Thánh nữ Bồng Lai nhìn Thôi Hoa phát ra một tiếng cười lạnh, trực tiếp nghênh đón, hai tay nhanh chóng kết ấn, từng đạo khí tức kinh khủng từ trên người của cô ấy phát ra, một bộ không thể địch nổi.
- A... !
Thôi Hoa tức giận hô to, hai tay nhanh chóng đánh ra pháp quyết. Hai người trên không trung trực tiếp chiến đấu cận chiến, từng quyền hữu lực, tốc độ cực nhanh, đánh cho khó phân thắng bại. Thế nhưng chung quy Thôi Hoa trước đó đã bị thương, hai người toàn lực đối oanh hơn một trăm hiệp, rốt cục Thôi Hoa kiên trì không nổi, trực tiếp bị Bồng Lai Thánh Nữ một quyền đánh bay, rơi xuống phía dưới. Lúc này, Lăng Ba tiên tử tới, thừa dịp Thôi Hoa trọng thương, cười lạnh một tiếng, chợt một chưởng đánh về phía Thôi Hoa.
- A... !
Lúc này, Thôi Hoa không hề có lực chống lại, trong nháy mắt đã bị đánh trúng, máu thịt văng tung tóe, thân thể bốn năm phần nứt ra, trực tiếp tứ tán, chỉ còn lại có nguyên thần bay ra, nhưng cũng bị thương rất nặng. Yến Ngọc bên dưới nhìn thấy, vội vàng xuất ra một cái bình bạch ngọc, đem nguyên thần của Thôi Hoa thu vào. Lăng Ba tiên tử cũng không có xuất thủ ngăn cản, tuy rằng cô ấy rất muốn đánh chết Thôi Hoa, thế nhưng lão tổ tông của Thôi Hoa quá hung mãnh, hơn nữa cực kỳ bao che khuyết điểm. Tiêu diệt thân thể của Thôi Hoa có thể hắn sẽ không nói gì, nhưng nếu là diệt sát Thôi Hoa, khiến cho hồn phi phách tán mà nói, vậy tuyệt đối sẽ khiến một cho nổi lên một trận đại chiến.
- Hưu!
Lúc này, duy nhất Yến Ngọc không bị thương đem Lưu Mang đang trọng thương thu vào bên trong bình bạch ngọc, đồng thời cũng nhanh chóng đem Dâm Nhân thu vào.
- Hừ, dám đả thương huynh đệ ta, ta cho ngươi nếm thử mùi vị của Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng!
Yến Ngọc cả giận nói, ngay sau đó cả người chợt tản mát ra một thứ sương mù màu hồng. Tốc độ khuếch tán của loại sương mù này cực nhanh, kèm theo sự khuếch tán của sương mù đột nhiên một mảng lớn cảnh tượng dâm mỹ xuất hiện trong mắt của mọi người, từng nhóm nam nữ trần trụi xuất hiện ở giữa không trung, ngồi làm việc nối dõi tông đường, một đám mỹ nữ tuyệt sắc phát sinh trận trận rên rỉ tiêu hồn.
Trong nháy mắt, phiến sương mù màu hồng kia nhất thời bao trùm mọi thứ trong phạm vi một cây số, đem hàng loạt tu luyện giả bao trùm đi vào, chỉ có số ít rời đi. Lăng Ba tiên tử cùng với các đệ tử thánh địa và đại gia tộc khác trước hết lui ra xa, bọn họ biết rõ loại công kích này rất đáng sợ. Bởi vì Thánh nữ Bồng Lai cách Yến Ngọc rất gần, trước đó tay đánh ra công kích, hai mắt lại lập tức thay đổi một mảnh mê ly, vẻ mặt đỏ bừng, thế nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, hét lớn một tiếng, đánh tới phía Yến Ngọc.
- Hưu!
Yến Ngọc nhanh chóng lấy ra một đóa hoa hồng xinh đẹp, đóa hoa này vừa ra, nhất thời sương mù màu hồng càng nồng đậm, năng lượng càng mạnh, hướng về phía của Yến Ngọc mà đến.
Yến Ngọc vừa nhìn, thần sắc lạnh lẽo, trên mặt hiện lên một tia sát ý, chợt, chiến lực bạo phát, một quyền đánh tới Bồng Lai Thánh nữ.
Lúc này, phía ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng khẽ kêu, ngay sau đó một bình bạch ngọc khắc hoa to lớn hướng phía Yến Ngọc đánh tới, tốc độ cực nhanh. Yến Ngọc cảm giác được thì đã chậm, trực tiếp bị bình bạch ngọc khắc hoa tập kích, trong nháy mắt bị đánh bay, máu tươi trực phún, té trên mặt đất, không cách nào nhúc nhích.
Yến Ngọc đã bị đánh bại, rất nhanh tảng lớn sương mù phấn hồng trong nháy mắt biến mất, đóa màu hồng kia cũng bay trở về bên trong đan điền của Yến Ngọc. Bồng Lai Thánh nữ tỉnh táo lại, thế nhưng đám tu luyện giả có tu vi thấp hơn lại không tỉnh táo nhanh như vậy. Trên bầu trời, đám tu luyện giả đều tự ở giữa không trung xé rách y phục của người khác, không ít nữ tu luyện giả trực tiếp bị lõa thể, mười mấy nam tu luyện giả dâm mỹ cười lớn vây bắt nữ tu luyện giả, động thủ động cước.
Cảnh tượng như vậy khiến cho một số tu luyện giả không vội vàng xao động né được âm thầm cảm thấy may mắn. Lăng Ba tiên tử cùng với những nữ tu luyện giả khác càng cảm thấy may mắn, nếu bọn họ bị trúng chiêu chẳng phải là bị mười mấy nam tu luyện giả kia coi như kỹ nữ mà đùa bỡn. Nghĩ đến này cảnh tượng ác tâm này, Lăng Ba tiên tử nhất thời giận dữ hướng phía đám tu luyện giả trúng chiêu kia lướt tới, giết chết bọn họ chia năm xẻ bảy, trực tiếp bỏ mình. Cứ như vậy, không ít tu luyện giả giật mình tỉnh giấc, nhìn thấy bộ dạng của mình như thế, lập tức vận chuyển thần lực áp chế dục niệm mà sương mù màu hồng mang tới.
- Hưu!
Lúc này, trên bầu trời, sau khi sương mù phấn hồng tan hết, còn lại hai ba mươi tu luyện giả không trúng chiêu lập tức tấn công Tần Thiên. ...