- Thật là mạnh mẽ!
Tần Thiên nhìn Thanh đồng chiến kiếm bộc phát ra uy lực, không khỏi cũng hít một hơi lãnh khí. Kết giới nơi này thế nhưng siêu cấp kiên cố, cư nhiên dưới một kích của Thanh đồng chiến kiếm hầu như vỡ ra, uy lực hiện tại của Thanh đồng chiến kiếm có thể nói là tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần.
- Chủ nhân, ta có thể cho ngài tăng 3 phần chiến lực, theo thực lực của ngài lên cao, ta có thể cho ngài gia tăng chiến lực càng ngày càng nhiều. Nếu như ngài thành thánh, ta có thể phát sinh thánh nhân!
Thanh đồng chiến kiếm nói.
- Mẹ kiếp, nghịch thiên như vậy sao!
Tần Thiên nhìn Thanh đồng chiến kiếm trong tay, nhất thời yêu thích không buông tay.
- Được rồi, ngươi có thể nói cho ta biết chủ nhân một đời trước đó của ngươi là ai không?
Tần Thiên nhìn Thanh đồng chiến kiếm nghi ngờ hỏi, vấn đề này làm Tần Thiên cảm thấy phức tạp rất lâu rồi, Tần Thiên vẫn muốn biết.
- Xin lỗi, chủ nhân, ta đây cũng không biết, ký ức của ta bị người bôi trừ đi một phần. Ta chỉ nhớ rõ ta là từ Đốt Tiên Tông đi ra ngoài, dường như ở vạn năm trước, Đốt Tiên Tông lọt vào đại kiếp nạn khó khăn. Trận chiến ấy, Đốt Tiên Tông bị diệt, tiểu Tử Hoàng bị bẻ gãy, ta bị một tòa cổ thành hút đi, sau lại gặp được ngài, có một âm thanh nói cho ta biết, ngài chính là ta chủ nhân mới, ta sẽ mang hiệu lực cho ngài!
Thanh đồng chiến kiếm nói.
- Cái gì? Đốt Tiên Tông? Ngươi là món thánh khí Đốt Tiên Tông đó!
Tần Thiên nghe được Thanh đồng chiến kiếm nói, kinh người cái cằm cũng mau rớt xuống, không nghĩ tới Thanh Đồng chiến kiếm lại là thánh khí hộ sơn bên trong Đốt Tiên Tông. Như vậy mà nói, hắn và Tử Hoàng có quen biết. Tiểu Tử Hoàng? Đây không phải là tên Tử Hoàng sao? Thật có cảm giác ghê tởm.
- Không sai, ta chính là Hộ sơn thánh khí Đốt Tiên Tông!
Thanh đồng chiến kiếm nói.
Tần Thiên gật đầu:
- Ngươi đây biết năm đó vì sao Đốt Tiên Tông bị diệt không?
- Ta nghĩ đã!
Thanh đồng chiến kiếm trầm ngâm, một lúc sau, mở miệng nói:
- Hình như là kẻ thù của lão chủ nhân đã tìm tới, đám người kia không thuộc về nơi này, vô cùng cường đại. Đốt Tiên Tông khi đó mặc dù là thời kỳ cường thịnh, thế nhưng vẫn như cũ không phải là đối thủ, cả đêm liền bị toàn diệt, không ai sống sót!
- Kẻ nào, mạnh mẽ như vậy, thế nhưng ngươi là thánh khí ngươi cũng đỡ không được sao?!
Tần Thiên rất là nghi hoặc.
- Ta mặc dù là thánh khí, thế nhưng không có thánh nhân xuất thủ sử dụng, ta cũng chỉ có thể phát huy 10% năng lực, đối phương tới là một thánh nhân, cầm trong tay thánh khí, Đốt Tiên Tông căn bản không phải đối thủ!
Thanh đồng chiến kiếm giải thích.
- Mẹ kiếp! Còn có thánh nhân đến, thế giới này thật đúng là có thánh nhân a, được rồi, ngươi biết Tử Hoàng sao? Hắn cũng là một thanh chiến kiếm, ta ở bên trong Đốt Tiên Tông di chỉ tìm được hắn, hắn dường như rất sợ ngươi, đoạn thời gian trước bay đi!
Tần Thiên nhìn Thanh đồng chiến kiếm nói.
- Ừm, ta biết, hắn lúc đó ở trong Đốt Tiên Tông rất có hi vọng trở thành thánh khí binh khí, thế nhưng không có thánh nhân chỉ đường cho hắn, sau lại gặp kiếp nạn, cuối cùng bị bẻ gãy, không rõ tung tích. Sau ta lại phát hiện ngài tìm được hắn, ta từng cùng hắn trao đổi qua, để cho hắn khi tất yếu sẽ xuất thủ trợ giúp ngài, không nghĩ tới hắn lại bỏ chạy, lần sau gặp phải hắn ta nhất định phải hung hăng giáo huấn hắn!
Thanh đồng chiến kiếm nói tới chỗ này vô cùng tức giận.
- Đúng vậy, cái tên hèn mọn này xác thực phải hung hăng giáo huấn, quá ghê tởm. Tên gia hỏa không có lợi ích không chịu giúp, giúp một chuyện còn muốn đền đáp!
Tần Thiên cũng biểu thị rất phẫn nộ.
Lập tức Tần Thiên cùng với Thanh đồng chiến kiếm tiếp tục hàn huyên, về những chuyện khác, bất quá ký ức của Thanh đồng chiến kiếm bị bôi trừ đi rất nhiều, căn bản không nhớ nổi rất nhiều chuyện, đều là nói phân nửa không ra phân nửa, chẳng khác nào chưa nói. ...
- Được rồi, Ba Ba Ca, ngươi đưa ta trở lại Hoàng thành được không?!
Tần Thiên nhìn Ba Ba Ca nói, đem Thanh đồng chiến kiếm thu vào bên trong tiểu thế giới, chuẩn bị đi trở về thăm chúng nữ, đi ra coi như cũng đã có hơn hai tháng, phải về đi gặp một chút.
- Được rồi, ta thiếu chút nữa đã quên mất, Tiểu Bạch còn ở bên trong tiểu thế giới!
Tần Thiên chợt nghĩ tới, chính bản thân đem Tiểu Bạch đặt ở bên trong tiểu thế giới gần một tháng, cư nhiên quên mất, nhất thời thầm nghĩ không tốt, vội vàng đem Tiểu Bạch từ bên trong tiểu thế giới dẫn ra ngoài.
- Hưu!
Ánh sáng lóe lên, Tiểu Bạch liền xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên, liếc mắt quét Tần Thiên, ngẫu nhiên lộ ra vẻ mặt vô cùng tức giận, hai tay xách thắt lưng, một bộ dạng muốn ăn thịt người.
- Lão công, chàng cư nhiên đem ta ném ở bên trong lâu như vậy cũng không tìm ta. Chàng đúng là, chàng sau lưng ta đi phong lưu khoái hoạt có đúng hay không?!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên, vẻ mặt của người gây sự, bộ dạng của cô ấy như vậy, dường như muốn giết người.
Tần Thiên nhìn thấy Tiểu Bạch như vậy, vội vàng một thanh nắm lấy tay đem cô ấy kéo vào trong ngực, cười híp mắt nói:
- Không có, ta làm sao có thể sau lưng nàng đi phong lưu khoái hoạt đâu nè, ta bị người khác đuổi giết, bị trọng thương, vẫn luôn ở dưỡng thương, gần nhất mới vừa vặn!
- Thật sự sao, vậy bây giờ thế nào rồi?
Tiểu Bạch vừa nghe đến Tần Thiên bị thương nặng, lập tức lo lắng, cầm lấy quần áo của Tần Thiên, con mắt to quan sát lấy toàn thân Tần Thiên.
- Hiện tại không sao, còn nhân tai họa mà có được may mắn, thuận tiện đột phá cảnh giới tám sao!
Tần Thiên cười nói.
Tiểu Bạch vừa nghe, nhất thời thở dài một hơi, sau đó lần nữa chu lên miệng, nhìn Tần Thiên nói:
- Không có việc gì thì tốt rồi, bất quá, chàng bỏ quên ta lâu như vậy, ta phải trừng phạt chàng!
- A... Trừng phạt ta, trừng phạt thế nào a?!
Tần Thiên hỏi.
- Hắc hắc, chàng cứ đoán xem!
Tiểu Bạch hướng về phía Tần Thiên nháy mắt một cái, lộ ra một bộ dạng quyến rũ câu người. Tần Thiên nhất thời liền hiểu, lập tức ôm lấy Tiểu Bạch nhanh chóng hướng phía bên trong phòng vọt vào, trực tiếp đem Tiểu Bạch đặt lên giường, sau đó đè lên.
- Ta muốn ở phía trên!
Tiểu Bạch xoay người một cái, phản đem Tần Thiên cho đặt ở dưới thân, sau đó hướng phía môi Tần Thiên hôn lên, vô cùng chủ động.
Tần Thiên tự nhiên là sẽ không chịu thua, hai tay nhanh chóng đó ở trên thân thể mềm mại của Tiểu Bạch làm loạn cả lên... ...
Ngày thứ hai.
- Lão công, ta còn muốn!
Cả người Tiểu Bạch trần như nhộng ngồi ở trên người Tần Thiên, ôm lấy cổ Tần Thiên, sắc mặt ửng đỏ nói.
Tần Thiên nghe thấy sắc mặt đều tái rồi, nhìn Tiểu Bạch vẻ mặt khổ ép nói:
- Không nên, chúng ta đều hoạt động cả đêm, chẳng lẽ nàng không mệt mỏi sao, phải chú ý thân thể a!
- Hì hì, không cần, người ta thân thể rất khỏe mạnh, lại làm thêm mười ngày nửa tháng cũng không có vấn đề gì, chúng ta tới không?!
Tiểu Bạch nói xong liền hành động, Tần Thiên vội vàng ngăn cản cô ấy.
- Đừng, Tiểu Bạch, sau này vẫn còn nhiều cơ hội, hay là chúng ta trước trở lại Hoàng thành được không? Thăm hỏi mọi người trước, có được hay không?!
Tần Thiên vội vàng đem Tiểu Bạch ôm đến bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ, mãnh thú chính là mạnh mẽ a, mười ngày nửa tháng, cô đây là muốn ép khô ta rồi, dù là sắt thép cũng không được.
- Không muốn đâu, nếu như đi trở về, nhiều tỷ tỷ ở đó như vậy, người ta liền không có cơ hội cùng chàng yêu yêu!
Tiểu Bạch ôm Tần Thiên, một bộ dạng không vui không tình nguyện.
- Sẽ không, ta bảo đảm, ta sẽ dành chút thời gian đến với nàng, có được hay không?
Tần Thiên vội vàng nói, vừa nói một bên mặc quần áo, miễn cho Tiểu Bạch nhào tới, tuy rằng Tần Thiên cũng rất muốn, thế nhưng, thân thể quan trọng hơn.
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên như vậy, cũng đành phải thôi.
- Chàng phải nhớ kỹ không được gạt ta, bằng không ta sẽ cắn chàng!
Tiểu Bạch bĩu môi nhìn Tần Thiên nói.
- Yên tâm, sẽ không lừa gạt nàng, mặc quần áo vào đi!
Tần Thiên mỉm cười, ôm Tiểu Bạch hôn một cái. ...