Trung Châu phương Bắc, Yêu Vực, Yêu Hoàng Thành.
- Ầm!
Thiên Yêu Các bên trong Yêu Hoàng thành, một cánh cổng hư không to lớn mở ra, rất nhanh một đống lớn tu luyện giả Yêu tộc từ bên trong tuôn ra. Tần Thiên cũng ở bên trong, theo mọi người đi ra, đến Thiên Yêu Các đem Tiểu Bạch từ bên trong tiểu thế giới mang ra ngoài.
- Hô! Đây là Yêu Hoàng Thành sao!
Tần Thiên nhìn cảnh tượng to lớn trước mắt nói, nơi này là nơi đám tu luyện giả ở lại, chỉ là đi trên đường phần lớn đều là Yêu tộc, rất nhiều người Yêu tộc vẫn còn biến hóa chưa hoàn toàn, người thân thú vật, phía sau còn có một cây cái đuôi thật dài.
- Thật nhiều yêu thú, ta cảm thấy bộ dạng bọn họ ăn ngon lắm!
Tiểu Bạch nhìn Yêu tộc trên đường lẩm bẩm, Tần Thiên nghe thiếu chút nữa hỏng mất.
- Tiểu Bạch, không được loạn ăn thứ gì, hiểu chưa, nếu không ta không cần nàng nữa!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch nghiêm túc nói.
- Hì hì, ta chỉ là nói vậy mà thôi, sẽ không ăn đâu, chàng yên tâm đi, lão công!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên cười híp mắt nói.
- Này, xin cho hỏi!
Tần Thiên sờ sờ đầu Tiểu Bạch, sau đó ngăn cản một vị Yêu tộc đi ngang qua, hỏi một chút về nơi ở của Hồ tộc thái cổ, đối phương rất nhanh đã nói cho hắn.
- Đi thôi, chúng ta đến địa bàn của Hồ tộc thái cổ đi!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch nói, rất nhanh hai người nhanh chóng hướng phía bên ngoài thành mà đi, ra khỏi thành, trực tiếp hướng phía địa bàn Hồ tộc thái cổ bay đi. Dọc theo đường đi, Tần Thiên thấy rất nhiều tu luyện giả Yêu tộc, phần lớn là yêu thú cấp thấp, vẫn chưa hoàn toàn biến hóa, không có thoát ly thú tính nguyên thủy, khắp nơi đều là tiếng gào thét đánh nhau, cực kỳ máu tanh.
Hai người bay đại khái hai tiếng đồng hồ, cuối cùng bay tới cung điện Hồ tộc thái cổ. Từ xa, Tần Thiên nhìn thấy một mảnh bên trong sơn cốc phân bố hàng loạt cung điện hoa lệ, không ít tu luyện giả Yêu tộc ra ra vào vào, hai người lập tức hướng phía bên kia bay đi.
- Đứng lại, các ngươi là ai, tu luyện giả nhân loại không thể vào cung điện Hồ tộc!
Lúc này, hai thanh niên tu luyện giả yêu tộc cấp cao ngăn cản hai người Tần Thiên, nhìn Tần Thiên nói. Tần Thiên vừa nhìn, thực lực của hai người này đại khái ở cảnh giới bảy sao sơ cấp.
- Nhanh đi thông báo cho gia chủ của các ngươi, ta có chuyện quan trọng cần bẩm báo, về chuyện tình Thần nữ Hồ tộc các ngươi ngàn năm trước biến mất, đây là tín vật!
Tần Thiên vừa nói một bên lấy ngọc bội mà Hồ Hinh đưa cho mình đem ra.
- Gặp!
Lúc này, ngọc bội đột nhiên bay lên, biến thành một đạo ánh sáng màu xanh lục, sau một khắc, Hồ Hinh đột nhiên xuất hiện. Tần Thiên giật mình, cho rằng Hồ Hinh đi ra, định nhãn vừa nhìn, thì ra là một đạo hư ảnh phân thân.
Hư ảnh phân thân của Hồ Hinh nhìn hai tên đại yêu trước mặt, trực tiếp không nói lời nào, chợt kiều quát một tiếng, hai tay nhanh chóng làm ra một cái pháp ấn. Trong nháy mắt, sau lưng Hồ Hinh rồi đột nhiên xuất hiện hư ảnh một con Bạch cửu vĩ hồ to lớn cao mấy chục mét. Nhất thời này hai tên kia sắc mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, đây là thuộc về Yêu tộc cấp cao đối với Yêu tộc cấp thấp một loại huyết thống chèn ép.
- Nhanh đi thông báo với gia chủ, nói Thần Nữ Hồ tộc ngàn năm trước đã trở về!
Hư ảnh phân thân của Hồ Hinh nhìn hai tên sợ run rẩy trên mặt đất, hầu như hiện ra nguyên hình nói. Hai tên này vừa nghe, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó lập tức chạy hướng vào bên trong.
- Cảm ơn ngươi đã giữ lời hứa, Tần Thiên!
Hư ảnh của Hồ Hinh lúc này quay đầu nhìn Tần Thiên cảm kích nói.
- Không có việc gì, đây là điều ta nên làm, không nghĩ tới cô lại còn có thủ đoạn như vậy!
Tần Thiên rất là kinh ngạc cười cười.
- Hưu!
Không bao lâu, trong cung điện Hồ tộc, hơn mười đạo khí tức kinh khủng hướng phía bên này bay tới, rơi vào trước mặt hai người, cầm đầu là một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi, thực lực cực kỳ kinh khủng, phía sau theo hơn mười lão giả, toàn bộ đều là cao thủ cảnh giới tám sao.
Hồ Hinh nhìn người kia trong nháy mắt sững sờ ở tại chỗ, người đàn ông trung niên kia thấy Hồ Hinh cũng giống như vậy. Những lão giả phía sau kia càng là kinh ngạc thẳng há mồm, chỉ có Tần Thiên không biết chuyện gì xảy ra.
- Hinh Nhi, là con thật sao?!
Chợt, người đàn ông trung niên kia trực tiếp nước mắt rơi xuống.
- Cha!
Hồ Hinh nhìn người đàn ông trung niên trực tiếp nhào tới, ôm lấy ông ấy đau đớn khóc lên, đáng tiếc không phải là thực thể, không có biện pháp chân thực ôm nhau.
- Hinh Nhi, con đây là đã xảy ra chuyện gì, một ngàn năm này con rốt cuộc đã đi nơi nào a, ta và mẹ của con tìm con thật khổ cực, phát động người toàn tộc đi tìm cũng không tìm được nửa điểm tin tức của con!
Người đàn ông trung niên nhìn hư ảnh phân thân của Hồ Hinh vội vã hỏi. Tần Thiên ở một bên, không nghĩ tới người này lại là cha của Hồ Hinh, vẫn còn là trưởng lão Hồ tộc.
- Cha, con bị nhốt ở một chỗ hiểm địa... !
Rất nhanh Hồ Hinh đem chuyện của mình nói cho cha của cô ấy nghe.
- Cái gì! Ta lập tức phái người đi vào đó cứu con!
Cha của Hồ Hinh nói.
- Vâng, cha, con đến giới thiệu cho cha một chút, người này là ân nhân cứu mạng của con, Tần Thiên. Không có hắn, con đã sớm chết rồi, là hắn phân ra nửa sinh mệnh cho con, con mới còn sống!
Hồ Hinh chỉ vào Tần Thiên bên cạnh đối với người đàn ông trung niên nói.
- Tần Thiên! Ngươi chính là người thiếu niên bị phát lệnh truy nã kia, bất quá bộ dạng của các ngươi không giống nhau!
Cha của Hồ Hinh nhìn Tần Thiên vào kinh ngạc nói.
- Vãn bối Tần Thiên, ra mắt tộc trưởng Hồ tộc!
Tần Thiên hành lễ nói, lập tức khôi phục dung mạo vốn có.
- Ngươi yên tâm, ngươi giúp con gái của ta, ngươi chính là ân nhân của Hồ tộc chúng ta, ở chỗ này, không ai dám tổn thương đến ngươi, Hồ tộc chúng ta sẽ bảo vệ cho ngươi!
Cha của Hồ Hinh nhìn Tần Thiên nói.
- Vậy thì cảm ơn tộc trưởng!
Tần Thiên hành lễ nói, cha của Hồ Hinh gật đầu, đưa tay ý bảo hắn không cần khách khí.
- Trường Thanh, ngươi lập tức thông báo cho tất cả trưởng lão cùng đến đây nghị sự, mời dự họp đại hội gia tộc. Trường Mộc, ngươi trước dẫn hắn dưới đi nghỉ ngơi một chút, Hinh nhi, con đi theo cha!
Cha của Hồ Hinh hướng về phía hai trưởng lão bên cạnh nói, nhanh chóng mang theo hư ảnh Hồ Hinh rời đi.
- Tiểu hữu mời đi theo ta!
Người kia là trưởng lão Trường Thanh nhìn Tần Thiên nói.
- Làm phiền tiền bối!
Tần Thiên nhìn hắn khẽ mỉm cười nói, lập tức lôi kéo Tiểu Bạch đi theo phía sau hắn, hướng phía trong cung điện Hồ tộc đi đến, một đường hết nhìn đông tới nhìn tây. Cung điện Hồ tộc được bố trí đồ vật cực kỳ xa hoa, chung quanh đều là các hệ bảo thạch hiếm thấy, hơn nữa giàu có linh khí cực kỳ nồng nặc.
- Tần Thiên tiểu hữu, ngươi ở nơi này nghỉ ngơi, có thể tùy ý đi dạo chung quanh, ta đi xuống trước làm việc!
Trưởng lão Trường Mộc dẫn Tần Thiên đến một gian phòng, sau đó mở rộng cửa phòng nhìn Tần Thiên nói.
- Được, tạ ơn Tạ trưởng lão!
Tần Thiên hành lễ nói, người trưởng lão kia nhanh chóng rời đi. Tần Thiên quan sát xung quanh, sau đó đi đến phía cái giường trong căn phòng, Tiểu Bạch thoáng cái liền nhào lên trên giường, phát ra một tiếng thoải mái.
- Hì hì, lão công, cái này giường thật thoải mái, chúng ta có phải nên làm chuyện xấu hay không a!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên cười xấu xa nói. ...
Lúc này, nghị sự tại đại điện trong cung điện Hồ tộc, mấy trăm vị trưởng lão Hồ tộc đứng ở hai bên đại điện, hai mắt tràn đầy kinh sắc nhìn lên gia chủ gia tộc vị bên kia. Lúc này, ở bên kia, cha của Hồ Hinh vẻ mặt nghiêm túc ngồi bên trên vương tọa gia chủ, bên cạnh ghế ngồi phân biệt hư ảnh phân thân Hồ Hinh ngồi ở đó, còn có một người phụ nữ yêu mị chừng ba mươi tuổi. Hiện tại, người phụ nữ yêu mị đang vẻ mặt vui mừng nhìn Hồ Hinh, người này chính là mẹ của Hồ Hinh.
- Các vị trưởng lão, ngày hôm nay ta triệu tập các vị đến đây nghị sự là có hai chuyện đại sự muốn tuyên bố, một chuyện cần thương lượng cùng các vị trưởng lão!
Cha của Hồ Hinh nhìn tất cả trưởng lão phía dưới nói.
- Mời gia chủ nói!
Một vị trưởng lão nói.
- Đầu tiên là, con gái của ta, cũng là Thần Nữ Hồ tộc ngàn năm trước đã tìm được, nhưng chân thân còn không có trở về, cần phải được mọi người hỗ trợ!
Cha của Hồ Hinh nhìn tất cả trưởng lão phía dưới nói, nói xong liền đứng lên, để cho Hồ Hinh đứng lên, đứng ở trước mặt mọi người.
- Chúc mừng gia chủ, chúc mừng tộc của chúng ta!
Nhất thời, trưởng lão phía dưới cùng kêu lên, đều nghị luận.
- Yên lặng, ta còn có một việc muốn nói, ân nhân cứu mạng Thần Nữ của chúng ta hôm nay lọt vào các đại Thánh địa gia tộc phát lệnh truy nã, Tần Thiên. Dựa theo tổ huấn của Hồ tộc chúng ta, hắn đã cứu Thần Nữ của chúng ta, chúng ta hẳn là bảo vệ hắn, chiêu cáo thiên hạ!
Phụ thân của Hồ Hinh nói.
- Cái gì?!
Trong nháy mắt, phía dưới một mảnh yên lặng.
Hồi lâu, một trưởng lão phá vỡ trầm mặc:
- Gia chủ, ta cho rằng chuyện này còn cần bàn bạc kỹ hơn, tổ huấn...
- Ngươi là muốn phủ nhận lời dặn của tổ tông sao?
Phụ thân của Hồ Hinh xen lời hắn, nhất thời người trưởng lão kia tức khắc câm miệng.
- Gia chủ, ta cũng cho rằng lúc này cần phải bàn bạc kỹ hơn, dù sao thực lực của chúng ta không mạnh bằng lúc trước!
Một gã trưởng lão khác cũng nói.
- Đúng vậy, ta cũng cho là như vậy!
- Bàn bạc kỹ hơn a!
- Ngàn vạn lần không nên mù quáng a!
- Hừ, ta đã quyết định, cứ dựa theo tổ huấn mà làm theo, Hồ tộc chúng ta không có khả năng phá hư quy củ, tan họp!
Phụ thân của Hồ Hinh cả giận nói, xoay người liền rời đi. ...
Một ngày này, Nam Vực chấn động, Hồ tộc thái cổ tuyên bố tin tức chiêu cáo thiên hạ, ra sức bảo vệ Tần Thiên.
Tin tức này nhất thời nhấc lên một mảnh xôn xao, trở thành đề tài bàn tán xôi nổi của tu luyện giả Nam Vực. Tất cả mọi người hưng phấn chờ mong, các đại gia tộc thánh địa sẽ làm ra loại phản ứng gì.