- Hưu!
Tần Thiên vung tay lên, một đạo hấp lực cường đại từ trên người hắn bộc phát ra, trực tiếp đem đầu Hắc Xà Vương từ trên mặt biển hút lên, chộp vào trong tay, trên cổ máu tươi còn đang không ngừng chảy xuống, thoạt nhìn cực kỳ kinh người.
- Hừ! Đưa ngươi chết đi!
Tần Thiên nhìn đầu của Hắc Xà Vương cười lạnh nói, trực tiếp dùng một lực, toàn bộ đầu trong nháy mắt nát bấy, linh hồn trực tiếp tan biến, một khối gỗ nhỏ trong suốt phát sáng từ trong đó bay ra. Tần Thiên trực tiếp ôm đồm ở trong tay, nhất thời liền cảm giác được một cổ sinh mệnh khí tức cường đại từ đó truyền ra, cực kỳ tràn đầy.
- Quả nhiên là Côn Mộc!
Tần Thiên nhìn miếng gỗ nhỏ trong tay thầm nghĩ.
- Vô Lượng Thọ Phật, Tần huynh, trong tay ngươi là bảo bối gì, có thể cho ta mượn xem một chút không?!
Trương Tứ Phong cảm thấy Côn Mộc phát ra sinh mệnh khí tức cường đại, nhanh chóng bay tới, vẻ mặt tham lam nhìn Côn Mộc Tần Thiên trong tay.
- Ầm!
- A... Người nào đá cái mông của ta!
Trương Tứ Phong hét thảm một tiếng, cả người rơi vào bên trong biển, Tiểu Bạch xuất hiện ở chỗ hắn mới vừa đến.
- Lão công, vật kia thoạt nhìn ăn thật ngon, cho ta ăn có được hay không?!
Tiểu Bạch nhìn Côn Mộc trong tay Tần Thiên nước bọt chảy ròng.
- Không được, thứ này rất quan trọng, không thể ăn, cho nàng ăn Thiên Nguyên thạch được không?!
Tần Thiên nắm một cái thượng phẩm Thiên Nguyên thạch cho Tiểu Bạch.
- Lão công thật keo kiệt!
Tiểu Bạch bất mãn chu mỏ một cái, cầm Thiên Nguyên thạch ca sát ca sát ăn, giống như ăn đồ ăn vặt. Yêu Dạ bên cạnh nhìn thấy đều cảm giác hàm răng một trận phát đau, Tiểu Bạch đây cũng quá tàn bạo, trực tiếp ăn Thiên Nguyên thạch.
- Chúng ta đi thôi, trở về!
Tần Thiên đem Côn Mộc thu vào, nhìn Yêu Dạ cùng Tiểu Bạch nói.
Hai người gật đầu, đem thi thể yêu thú chết trên mặt biển thu vào, nhanh chóng hướng phía trên đảo bay đi.
- Vô Lượng Thọ Phật, này! Chờ ta một chút!
Trương Tứ Phong ở phía sau hô lớn, nhanh chóng đuổi theo. ...
Vài ngày sau.
Đám người Tần Thiên liền rời đi đảo nhỏ, tiếp tục xuất phát, khí trời mát mẻ, bầu trời xanh vạn dặm, gió biển thoảng đưa, rất là thoải mái.
Tạm thời không có nguy hiểm gì, mọi người cũng không có gì chuyện, vì vậy từng người một dứt khoát ngồi trên mép thuyền dáng vẻ hưởng thụ. Tần Thiên từ địa cầu mang bài đến, chỉ cho Trương Tứ Phong cùng với Yêu Dạ, sau đó mọi người bắt đầu đánh cược Thiên Nguyên thạch.
- Vô Lượng Thọ Phật, bần đạo trải qua vô số sòng bạc, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bài mới mẻ như vậy, đây rốt cuộc là do ai phát minh, thật thông minh, chơi quá hay!
Trương Tứ Phong cầm lấy bài hưng phấn nói, mắt vẫn thẳng tắp nhìn chằm chằm bài.
Tần Thiên khằng giọng, nói:
- Đạo trưởng, ngươi là nhìn thấy hình ảnh ngực to trên lá bài đẹp sao?!
Tần Thiên mang bài tới bên trên toàn bộ đều là từng tấm một cô gái trẻ, ngực to lớn, ăn mặc khêu gợi mặc áo tắm hai mảnh, cực kỳ bạo lộ, gần như là không mặc gì, Trương Tứ Phong nhìn thấy hai mắt sáng lên, vẻ mặt hèn mọn.
- Khụ khụ... Vô Lượng Thọ Phật, Tần huynh, ngươi hiểu lầm bần đạo, bần đạo sao lại là xấu xa như ngươi nghĩ, bần đạo là một người rất đứng đắn, tôn trọng lý tưởng, truy cầu thành tiên, một lòng nghĩ đến, sao lại bị mỹ sắc trước mắt làm cho mê hoặc!
Trương Tứ Phong vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tần Thiên, bộ dạng ra vẻ đạo mạo, bảo tương dáng vẻ trang nghiêm.
- Thật không, đạo trưởng, đũng quần của ngươi vì sao chống đỡ dậy rồi a, ngươi giải thích một chút!
Tần Thiên chỉ vào đũng quần Trương Tứ Phong nói, tên này cư nhiên nhìn thấy liền cứng rắn.
Trương Tứ Phong vừa nghe, cúi đầu vừa nhìn, nhất thời mặt đỏ lên, thân thủ kẹp chật ngăn trở:
- Khụ khụ... Chuyện này, chúng ta đánh bài, đánh bài!
Nhất thời Tần Thiên cùng với mấy người kia trực tiếp hướng về phía Trương Tứ Phong giơ ngón tay giữa lên.
Lập tức ba người tiếp tục đánh bài, Trương Tứ Phong rất thích đoạt địa chủ, thế nhưng làm sao bài rất kém cỏi, kỹ thuật rất dở, kết quả mỗi lần đều thua, không được vài ván đã thua thượng phẩm Thiên Nguyên thạch vào tay hai người Tần Thiên, trong lòng một trận quặn thắt đau đớn.
- Vô Lượng Thọ Phật, ta cũng không tin ta luôn thua, ta còn muốn làm địa chủ!
Trương Tứ Phong không phục đạo, nắm lên bài, vừa nhìn, lại có ba cái bom, nhất thời hưng phấn cười phá lên.
- Các ngươi chết chắc rồi, ha ha ha, một chọi ba!
Trương Tứ Phong kích động ném ra hai lá bài.
- Một đôi năm!
Yêu Dạ áp lên.
- Một đôi A!
Tần Thiên cũng áp lên.
- Bom, lại không ngẫu!
Trương Tứ Phong trực tiếp ném bom ra, rất là đắc ý nhìn hai người Tần Thiên.
Hai người cũng không có, ý bảo Trương Tứ Phong tiếp tục ra bài.
- Hắc hắc, thuận tử, các ngươi không có chứ!
Trương Tứ Phong ném ra một xấp bài nói.
- Đương nhiên là có, đánh không chết ngươi!
Tần Thiên lập tức người ném ra một lá bài thuận tử đè xuống.
- Bom!
Trương Tứ Phong lại ném ra một lá bom, hai người cũng không có.
- Đã không còn sao? Lại tới một lá Vương bùng nổ!
Trương Tứ Phong ném ra hai nhánh Vương kích động nói, trong tay chỉ còn lại có một lá bài.
- Hiện tại gấp bao nhiêu lần a, các ngươi nhanh chóng chuẩn bị Thiên Nguyên thạch đi... Ha ha ha... !
Trương Tứ Phong nhìn hai người hưng phấn hô lớn, rốt cục có thể kiếm Thiên Nguyên thạch về.
Trương Tứ Phong nhìn hai người Tần Thiên, hèn mọn nở nụ cười nói hai câu.
- Oa! Lão công, các ngươi nhìn xem, ta câu được một con tôm hùm to lớn!
Lúc này, âm thanh Tiểu Bạch truyền tới, ôm một con tôm hùm dài hơn một mét thật lớn chạy tới. Cô ấy trong lúc rảnh rỗi, đã cầm cần trục ở trên boong thuyền câu cá.
Tần Thiên vừa nhìn, cùng yêu đêm được rồi liếc mắt, hội ý cười.
- Oa, lớn như vậy, không chơi, chúng ta đi ăn tôm hùm, bài đốt đi?!
Tần Thiên nói xong liền một tay lấy bài vứt, trực tiếp phát ra một chút lửa, sau đó đứng dậy rời đi.
- Đúng vậy, không chơi, ăn tôm hùm!
Yêu Dạ cũng như vậy, đem bài ném vào bên trong đống lửa, nhanh chóng hướng phía Tiểu Bạch bên kia đi đến.
Trương Tứ Phong nhìn thấy hai người Tần Thiên thoáng cái đã bỏ đi, sửng sốt vài giây mới hồi phục lại tinh thần, bài đều bị đốt thành tro, lập tức hướng về phía hai người phóng đi, hô lớn:
- Khốn kiếp, còn không có kết thúc đâu này, các ngươi quá vô sỉ, ta thắng, nhanh đưa Thiên Nguyên thạch cho ta!
- Đạo trưởng, đối đãi phải phúc hậu, ngươi có chứng cớ gì nói ngươi thắng a!
Tần Thiên nghiêm túc nhìn Trương Tứ Phong nói.
- Đúng vậy, Trương huynh, nên làm một người thành thực, mang chứng cứ ra đi!
Yêu Dạ cũng nói.
- Vô Lượng Thọ Phật, ta choáng, bài đều bị các ngươi đốt, nào có chứng cứ nữa!
Trương Tứ Phong tức giận nói.
- Này là được rồi, không có chứng cứ thì không nên nói bậy, đây là phạm pháp!
Tần Thiên dạy dỗ nói.
- Tần huynh nói rất đúng, ăn tôm hùm đi!
Yêu Dạ phụ họa nói.
Trương Tứ Phong nhìn hai tên vô sỉ kia, tức giận tức sùi bọt mép, quát to:
- Ta liều mạng với các ngươi!
Nói xong lập tức lao về phía hai người Tần Thiên đánh tới.
- Ầm!
- A... !
Trương Tứ Phong còn không có nhào tới trước mặt hai người bọn họ, trực tiếp bị hai người một cước cho đạp bay ra ngoài, trực tiếp tiến vào bên trong mặt biển.
- Thực sự là thoải mái!
- Đã lâu không có đá người, thoải mái thật!
- Vô Lượng Thọ Phật, các ngươi quá vô sỉ, người ta khổ cực lắm mới thắng một lần, không dễ chút nào, bọn ngươi lại khi dễ người khác như vậy!
Trương Tứ Phong ở trong biển vẻ mặt đưa đám nói, cực kỳ ủy khuất, lập tức từ bên trong biển bay ra, đáp lên trên thuyền, thế nhưng mới vừa bay lên.
- Ầm!
Đột nhiên, một cổ hấp lực vô cùng cường đại từ phía dưới truyền đến, trực tiếp đem Trương Tứ Phong cho hút xuống, hút đi thẳng xuống bên dưới đáy biển.
- Vô Lượng Thọ Phật, chuyện gì xảy ra!
Trương Tứ Phong nhất thời kinh hãi, cả người dùng sức bay lên, thế nhưng đồng dạng mới vừa bay lên cả người liền bị hút trở lại.
Lúc này đồng thời, ba người Tần Thiên bên này cũng giống như vậy, cả chiếc thuyền trực tiếp lật nhào, ba người rơi vào trong nước.
- Vô Lượng Thọ Phật, chuyện gì xảy ra vậy?
Trương Tứ Phong nhìn ba người hô.
- Chúng ta gặp phải Hải Nhãn!
Yêu Dạ hướng về phía Trương Tứ Phong hô lớn.
Lúc này, một chỗ cách ba người không tới ba trăm mét, xuất hiện một vòng xoáy nước vô cùng lớn. Vòng xoáy to lớn này có chừng hơn một nghìn mét, phóng xuất ra một cổ năng lượng vô cùng cường đại, trực tiếp đem hết thảy đều hút vào bên trong.
Trương Tứ Phong nghe được Yêu Dạ nói, nhất thời sắc mặt đại biến. Hải Nhãn, nghe đồn thế nhưng là cối xay thịt trên biển, một khi bị hút vào bên trong, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nhanh, đạo trưởng, lấy quan tài của ngươi ra, bằng không chúng ta sẽ chết!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong hô.
Trương Tứ Phong vội vàng đem quan tài đem ra, nhanh chóng tiến vào bên trong, ba người Tần Thiên cũng nhanh chóng tiến vào bên trong.
- Nhanh, thôi động trận pháp trong quan tài, rời đi!
Tần Thiên hô lớn.
Trương Tứ Phong vội vàng thôi động, nhưng là lại không có có bất kỳ tác dụng gì. Hấp lực của Hải Nhãn vô cùng kinh khủng, động lực của trận pháp quan tài căn bản không đủ, chẳng những không có khả năng bay đi, trái lại bị vẫn hút đi, nhanh chóng tiếp cận trung tâm Hải Nhãn. Nơi này từng đợt năng lượng hủy diệt vô cùng kinh khủng lao đến, chiến thuyền của bốn người Tần Thiên trực tiếp bị phấn bể nát.
- Mẹ kiếp, thêm nhiều một chút Thiên Nguyên thạch!
Tần Thiên vội vàng nói, nhanh chóng xuất ra hàng loạt Thiên Nguyên thạch gia nhập bên trong trận pháp, thế nhưng vẫn như cũ không hiệu quả gì, quan tài vẫn là nhanh chóng hướng phía trung tâm Hải Nhãn đi xuống. Theo vòng xoáy to lớn nhanh chóng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, bốn người bọn họ đều ngồi không yên, bị chuyển hôn mê, chính là muốn nôn.
- Con mẹ nó, đạo trưởng, nắp quan tài đâu nè, nhanh đậy lên!
Tần Thiên hô lớn
- Không có nắp, chỉ có... Ọe... ọe!
Trương Tứ Phong chưa nói xong, trực tiếp đã nôn ói ra.
- Ọe!
- Ọe!
Giờ khắc này, bốn người đều nôn ói ra, bởi vì xoay chuyển thật sự là rất lợi hại, nếu không phải là hấp lực từ trong Hải Nhãn cường đại mà nói, bốn người gần như cũng bị chuyển bay ra ngoài.
- Rầm rầm ầm... !
Giờ khắc này, năng lượng hủy diệt kinh khủng đánh vào bên trên quan tài, quan tài một trận kịch liệt rung động, bất quá hoàn hảo không có gì chuyện, thế nhưng năng lượng hủy diệt kinh khủng có tăng không giảm, càng ngày càng kinh khủng, tập kích quan tài.
- Ầm!
- Rầm rầm rầm... !
Người và quan tài bị cuốn vào tâm cuối cùng của vòng xoáy, năng lượng rung trời chuyển đất hướng phía quan tài tập kích tới, uy lực to lớn, trực tiếp đem bốn người Tần Thiên đều chấn động đến ngất đi. Trong nháy mắt mất đi tri giác, quan tài cũng bị Hải Nhãn trực tiếp nuốt vào, biến mất.
Một lát sau, toàn bộ Hải Nhãn cũng từ từ biến mất, ngoài khơi khôi phục bình yên, ngoại trừ mấy tấm ván gỗ bị nghiền nát trôi lơ lửng ở trên mặt biển bên ngoài cũng nhìn không thấy bất kỳ vật gì nữa, phảng phất như chuyện gì cũng không có phát sinh qua. ...