Con chim nhỏ màu đỏ sau khi ăn xong đang ngủ ở Tần Thiên trên người, mọi người một bên ngồi xuống, thảo luận về thân phận của con chim nhỏ này. Cuối cùng nhất trí cho rằng, con chim nhỏ màu đỏ là Chu Tước, bởi vì bất luận như thế nào cũng không giống như Kim Ô, ngược lại là giống nhau như đúc với Chu Tước.
Chẳng qua là, vì sao trứng của Chu Tước lại ở trên người Kim Ô, tuy rằng cùng là sinh vật hệ lửa, thế nhưng dù là như vậy, cũng không có khả năng Kim Ô sinh ra Chu Tước, mọi người bàn án một phen, cuối cùng không giải quyết được gì, cũng lười để ý tới.
- Tên tiểu tử này hình như chơi rất vui, lão công, cho ta cầm nó một cái!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên nói, đưa tay cầm lấy con chim nhỏ màu đỏ, đặt ở trong lòng bàn tay nhìn.
- Chúng ta lấy cho nó một cái tên không? Lấy tên là gì cho hay nhỉ?!
Tiểu Bạch ghim mắt to nhìn mọi người hỏi.
- Vô Lượng Thọ Phật, ta cảm thấy ăn nó tương đối ngon!
Trương Tứ Phong có chút tức giận nhìn con chim nhỏ màu đỏ kia, tóc của hắn trực tiếp bị đốt rụi hơn phân nửa, hiện tại chỉ còn lại có một chút mà còn bị quắn quéo. Vốn là dáng vẻ của hắn chỉ trông lôi thôi lếch thếch, bây giờ nhìn lại chính là một bộ dạng của kẻ ăn mày, cực kỳ xấu xí.
- Ừm, nếu nó là Chu Tước, thì lấy cái tên cho khí phách một chút. Các ngươi nhìn xem, đại danh gọi là làm Vương Thiết, tên thường gọi là Thiết Chùy thế nào, rất khí phách có đúng hay không a!
Tần Thiên nhìn mọi người với vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Phốc... !
Tiểu Bạch nghe xong xíu nữa thổ huyết, Yêu Dạ cùng với Trương Tứ Phong cũng là đồng loạt mắt trợn trắng. Mẹ kiếp, tên gọi này có gì khí phách a, đơn giản là một cái tên nghe cũng cảm thấy cứng rắn.
- Không cần như vậy, gọi là nó Tiểu Hồng được rồi, nghe thật hay!
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Tần Thiên, sau đó cẩn thận vuốt ve bộ lông màu đỏ của nó, rất là vui thích.
- Như vậy a, vậy được rồi, lần sau tìm một con tiểu Minh cho nó làm bạn!
Tần Thiên nói.
- Có ý gì?
Ba người không hiểu nhìn Tần Thiên, Tần Thiên không trả lời. Tiểu Minh chính là nhân vật ở Dị Giới không có người biết, chỉ có ở trên cuộc thi của học sinh Trung Hoa mới có, bọn họ làm sao sẽ biết được.
Nghỉ ngơi một chút, bốn người liền chuẩn bị xuất phát, bất quá có một vấn đề khó khăn bày ở trước mặt bốn người Tần Thiên, đó chính là vấn đề thuyền buồm. Bởi vì ở giữa Hải Nhãn, chiến thuyền đã bị vỡ vụn, cho nên bốn người bây giờ căn bản không có thuyền rời khỏi nơi này. Phía trước đường xá xa xôi, cũng không biết còn phải đi bao lâu, quan tài của Trương Tứ Phong quá nhỏ, không thích hợp đi lại.
Suy nghĩ một chút, mọi người liền bắt đầu động thủ tạo thuyền, trên đảo cây cối rất nhiều, tùy tiện chém vài gốc cây khổng lồ xuống là đủ rồi.
Bởi vì nguyên nhân chỉ là người thường, chiếc thuyền này tạo đủ một tuần, so với trước nhỏ hơn phân nửa, rất là đơn sơ, thoạt nhìn miễn cưỡng như thuyền. Yêu Dạ ở trên thuyền bố trí vài trận pháp, để cho cả chiến thuyền không đến mức chìm xuống.
Trương Tứ Phong lại ở phía trên bố trí trận pháp tăng tốc độ, để cho tốc độ của thuyền được tăng lên. Bởi vì không có buồm, không cách nào tự động chạy, chỉ có thể lợi dụng trận pháp gia trì, hơn nữa chiếc thuyền này còn không có bánh lái, muốn chuyển hướng, chỉ có thể dựa vào cậy mạnh.
- Lão công, ta đột nhiên ta cảm thấy giống như rất nghèo!
Tiểu Bạch nhìn chiếc thuyền trước mặt có chút bi ai nói, chiếc thuyền này là quá đơn sơ.
- Khụ khụ... Vĩ nhân đã từng nói, chúng ta phải gian khổ phấn đấu, lên thuyền chưa?!
Tần Thiên nói xong liền đi tới, ba người theo ở phía sau, đội thuyền theo hải lưu chạy ra ngoài, rời khỏi hòn đảo nhỏ. Pháp lực của mọi người cũng lập tức khôi phục, Trương Tứ Phong ở khoang lái, lái chiếc thuyền dựa theo bản đồ hàng hải đi tới. ...
Sau trận chiến tranh đoạt Thần Noãn, mọi thứ bình thường trở lại, đoàn người Tần Thiên ở trên biển đi xuôi gió xuôi nước, nguy hiểm gì cũng không có gặp phải. Thỉnh thoảng có chút uy hiếp, cũng là yêu thú trên biển một phần chưa biến hóa đến đây tập kích, hoàn toàn chỉ là muốn chết, bị Tần Thiên một chiêu giết chết.
- Vô Lượng Thọ Phật, lúc nào mới tới điểm cần đến, đạo gia ta ăn hải sản cũng ăn muốn ói ra!
Trương Tứ Phong vẻ mặt phiền muộn, lênh đênh ở trên biển hơn mười ngày, cái gì cũng không thấy được, một hòn đảo nhỏ để nghỉ ngơi cũng không có. Bốn người mỗi ngày chính là ăn ngủ, tu luyện, hoặc là chơi đánh bài, câu cá, cuộc sống bình thường như vậy khiến cho mọi người rất là phiền muộn.
- Đạo trưởng, tăng tốc chạy thử xem!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong nói, Trương Tứ Phong gật đầu, mạnh mà thôi động trận pháp, trong nháy mắt cả chiến thuyền tựa như mũi tên bay vụt đi, tốc độ cực kỳ nhanh. Thế nhưng đồng thời chiếc thuyền này cũng vang lên cạc cạc, chiếc thuyền này là đồ chế luyện thủ công căn bản cũng không vững chắc, cảm giác sắp vỡ nát.
- Ầm!
Quả nhiên, không có lướt đi bao xa, cả chiến thuyền cũng không chịu nổi áp lực nữa, trong nháy mắt nổ tung, mọi người vội vàng bay lên.
- Vô Lượng Thọ Phật, làm sao bây giờ a, thuyền nát rồi!
Trương Tứ Phong nói.
- Các ngươi nhìn xem, phía trước là cái gì?
Tần Thiên chỉ vào cuối tầm mắt nói, nơi nào xuất hiện một điểm nhỏ màu đen, hình như à một hòn đảo nhỏ, mọi người đồng loạt nhìn sang, thế nhưng thấy không rõ lắm.
- Gia tốc!
Tần Thiên nói, nhanh chóng hướng phía điểm màu đen nhỏ kia bay đi, ba người theo sát phía sau, nhanh chóng tiếp cận điểm nhỏ màu đen.
- Là một hòn đảo nhỏ!
Yêu Dạ chỉ vào điểm đen nhỏ xa xa kêu lên, lúc này tất cả mọi người đã thấy rõ ràng, cái chấm đen phía trước này là một hòn đảo nhỏ. Không ngừng chăm chú quan sát, mọi người phát hiện hòn đảo nhỏ này càng lúc càng lớn. Rất nhanh, lại phát hiện, hòn đảo này không phải một hòn đảo nhỏ, mà là mười mấy đảo nhỏ tổ hợp lại với nhau, sau đó liên kết với nhau, ở giữa trực tiếp có xây dựng một tòa thành trì thật to, kéo dài qua các hòn đảo nhỏ, vô cùng to lớn đồ sộ.
- Nơi này lại có thành trì?!
Tần Thiên kinh ngạc kêu lên.
- Có thể là thành trì của Yêu tộc trên biển!
Yêu Dạ nói.
- Các ngươi nhìn xem, thật nhiều chiến thuyền lui tới!
Tiểu Bạch chỉ vào xung quanh nói, hàng loạt chiến thuyền từ chung quanh chạy tới, đi hướng về phía tòa thành trì kia, hoặc là từ thành trì tán ra khắp nơi.
- Ầm!
Đột nhiên, lúc này, trên cao chỗ phía trước cách bốn người Tần Thiên cây số, không gian mạnh mà vỡ ra, một con thuyền màu vàng to lớn từ đó bay ra. Trong nháy mắt, một cổ sát khí huyết kinh khủng cũng là từ đó bạo phát ra, mang ra bốn phía, cực kỳ kinh khủng.
- Mẹ kiếp, đây không phải là cánh cửa Luyện Ngục của Luyện Ngục Phương Châu sao, thế nào xuất hiện ở nơi này?!
Tần Thiên thấy chiếc thuyền màu vàng to lớn này, rất nhanh lại nhận ra, thực sự là cánh cửa Luyện Ngục của Luyện Ngục Phương Châu từng bị chính bản thân đánh xuyên qua, Tà Vương còn kém một chút bị hắn giết đi.
- Vô Lượng Thọ Phật, ta hoa mắt sao?!
Trương Tứ Phong không thể tin được, dùng sức dụi dụi con mắt, Tà Vương, Ma Đồng, Phật tông một phần đại gia tộc thánh địa đi cùng đường với mình bên này thế nhưng không giống như vậy, làm sao sẽ xuất hiện ở đây nơi này, điều này không hợp lý gì cả.
- Không chỉ là bọn hắn, ta còn cảm nhận được đủ loại khí tức của những người khác!
Yêu Dạ nhìn Tần Thiên nói.
- Đây là có chuyện gì, đi, đi xem!
Tần Thiên mang theo nghi vấn đầy bụng, nhanh chóng hướng phía thành trì bên kia bay đi.
Luyện Ngục Phương Châu rất nhanh đã bay đến trước mặt tòa thành trì thật to trên biển này, nhóm hơn mười hai mươi người từ đó đi xuống, cầm đầu chính là Tà Vương, chỉ thấy hắn thu bảy Luyện Ngục Phương Châu, sau đó nhanh chóng bay vào trong thành.
- Mau nhìn, là chiến thuyền của Hoàng Tuyền tông!
Yêu Dạ chỉ vào bến thuyền bên kia nói.
- Bồng Lai tiên đảo, Thiên Trì, Đại Hạ thần hướng... !
Giờ khắc này, bốn người Tần Thiên phát hiện, hết thảy chiến thuyền của các môn phái gia tộc thánh địa đều xuất hiện ở bên trong bến thuyền, đây rốt cuộc là tình huống gì, tất cả mọi người đều nghi ngờ.
- Đi, đi xem!
Bốn người nhanh chóng bay đến thành trì, rơi vào mặt trên, trong này có không ít Nhân tộc cùng với Yêu tộc ở cùng nhau, tường an vô sự.
- Tiên thành Vô cực!
Tần Thiên nhìn tên thành trì đọc một lần, lập tức bốn người hướng vào bên trong thành trì. Thành trì ở đây không cần thu phí, cũng không có người canh giữ, tùy ý ra vào, đại đa số đều là Yêu tộc, rất nhiều còn chưa biến hóa, hoặc là nửa người nửa yêu, vẻ mặt dữ tợn, nhìn qua rất dọa người.
Bên trong thành trì so với loài người chênh lệch không bao nhiêu, khách sạn, quán ăn, chỗ ăn chơi, cái gì cần có đều có, mỹ nữ đặc biệt nhiều, đều là yêu nữ, gương mặt cực kỳ xinh đẹp, vóc người cực kỳ hoàn mỹ, đứng ở cửa tiệm to lớn mời chào khách.
- Vô Lượng Thọ Phật, đây là muốn dụ dỗ đạo gia ta phạm sai lầm à!
Trương Tứ Phong nhìn những mỹ nữ này tròng mắt cũng mau rớt xuống, nước bọt chảy ròng.
Đám mỹ nữ này thấy Trương Tứ Phong cũng là nước bọt chảy ròng, chỉ không giống chính là, những mỹ nữ này nước bọt chảy ra là vì vô cùng ghét bỏ hướng phía Trương Tư Phong nôn ra. Bởi vì dáng dấp của Trương Tứ Phong thật sự là quá tệ, hoàn toàn là một dáng của vẻ tên ăn mày, cầm cái chén bể ngồi trên mặt đất đã trực tiếp có thể xin cơm.
- Tìm cá nhân hỏi một chút xem là có chuyện gì đã xảy ra!
Tần Thiên nói, chuẩn bị mộ người hỏi một chút.
- Tần Thiên!
Lúc này, đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh của một cô gái, nghe có chút quen thuộc, Tần Thiên lập tức ngẩng đầu nhìn lại, thấy một tiên tử mặc áo trắng như tuyết mỹ lệ đứng ở cửa sổ, cười khanh khách nhìn hắn.
- Thiên Tiên!
Trong nháy mắt, miệng bốn người đều đồng thanh kêu lên.
- Không nghĩ tới thật sự là ngươi, mau lên đây!
Thiên Tiên hướng về phía bốn người Tần Thiên ngoắc tay nói, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Bốn người Tần Thiên nhanh chóng đi vào bên trong khách điếm, lên tới lầu hai, nhìn thấy Thiên Tiên cùng với hai cái bà lão đang ngồi cạnh cửa sổ ở bàn bên kia. Hai bà lão này đều là trưởng lão Thiên Trì, thực lực không thể nhìn ra được, cực kỳ đáng sợ.
Thiên Tiên để cho bọn họ rời đi trước, vội tới vị trí Tần Thiên ngồi xuống.
- Không nghĩ tới có thể gặp ngươi ở chỗ này, thật đúng là duyên phận, các ngươi là làm sao tới được nơi này?
Tần Thiên trực tiếp hỏi nguyên nhân.
- A? Mọi người không phải đều cùng nhau bị không gian trận pháp thôn phệ vào sao?
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên vẻ mặt nghi hoặc.
Bốn người Tần Thiên nghe càng thêm nổi lên nghi ngờ, không gian trận pháp thôn phệ, đây là tình huống gì.
- Như thế này, cô trước hãy nghe ta nói, chúng ta không giống như các cô... !
Rất nhanh, Tần Thiên đem chuyện ba người bọn hắn bị Trương Tứ Phong cho rơi vào đến nơi đây, cùng với hiểu biết về chỗ này cặn kẽ nói cho Thiên Tiên một lần.
Thiên Tiên nghe lời của Tần Thiên, toàn bộ đều ngây dại, cực kỳ kinh ngạc, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Một hồi lâu, cô ấy mới tiêu hóa xong sự việc mà Tần Thiên nói, mới hiểu được việc gặp được bốn người Tần Thiên ở nơi này... ...