Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 2067 - Chương 2072: Đùa Giỡn Tức Chết Ma Đồng

 Chương 2072: Đùa Giỡn Tức Chết Ma Đồng Chương 2072: Đùa Giỡn Tức Chết Ma Đồng Chương 2072: Đùa Giỡn Tức Chết Ma Đồng

Cùng mọi người thương lượng một chút, Tần Thiên chuẩn bị tiến vào Yêu hồn giới.

Phương thức tiến vào Yêu hồn giới rất đơn giản, chỉ cần một khối Yêu hồn thạch là được rồi, trong thành có bán. Trương Tứ Phong đã mua mấy viên trở về, mỗi người một viên, hình trứng, màu trắng sữa, nhìn qua giống như ngọc dương mỡ.

- Chỉ cần cầm, đưa linh hồn lực vào trong đó, liền có thể tiến vào bên trong!

Thiên Tiên nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên gật đầu.

- Hai vị trưởng lão, làm phiền hai vị bảo vệ thân thể của bọn ta, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn thì hãy đánh thức bọn ta!

Thiên Tiên nhìn hai vị trưởng lão Thiên Trì mình mang tới nói.

- Vâng thưa thiên nữ!

Hai trưởng lão lập tức đáp ứng.

- Ngươi cũng đi trông coi!

Tần Thiên đem Huyết Linh phân thân phóng thích ra ngoài, làm cho hai vị trưởng lão Thiên Trì giật mình, những người khác còn lại là rất bình tĩnh, đều biết rõ bản lĩnh của Tần Thiên.

Rất nhanh, mọi người đã chuẩn bị xong, vây thành một vòng tròn, ngồi dưới đất, sau đó đem linh hồn lực rót vào bên trong viên Yêu hồn thạch trong tay.

Trong nháy mắt, Tần Thiên phát hiện mình đi tới trong thành, gặp đám người Yêu Dạ xuất hiện bên cạnh.

- Mẹ kiếp, chuyện gì đã xảy ra, chúng ta thế nào trở lại trong thành!

Tần Thiên kinh ngạc nói.

- Vô Lượng Thọ Phật, nơi này là Yêu hồn giới, chỉ là do nơi này được chế tạo giống như đúc với trong thành mà thôi!

Trương Tứ Phong nói.

- Thì ra là thế!

Tần Thiên gật đầu, rốt cuộc đã hiểu.

- Đi thôi, nơi này hết thảy đều giống như đúc ở trong thành, không có gì hai loại, bất đồng duy nhất chính là, nơi này đều là linh hồn. Dù cho ăn thứ gì cũng là linh hồn thể, người ở nơi này cũng ít hơn, không tới thì chỉ bằng một phần mười!

Yêu Dạ cũng nói.

Sau khi giải thích xong, mọi người liền hướng phía trong trung tâm thành bay đi. Một cái thế giới linh hồn như vậy khiến cho Tần Thiên cảm giác rất là kỳ diệu, có dũng khí không rõ mới mặc cảm.

- Tần Thiên ta tới rồi, đống cặn bã các ngươi những kẻ khiêu chiến ta tất cả đi ra đi, để cho lão tử ta giáo huấn các ngươi thật tốt!

Tần Thiên bay lơ lửng ở trên không quát to, thanh âm cực kỳ to rõ, vang dội cả mỗi khắp ngõ ngách, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người hướng về phía Tần Thiên bên này nhìn lại.

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu sưu sưu!

Trong nháy mắt, hơn mười đạo thân ảnh từ nơi nào bay ra, người tới chính là đám người Ma Đồng, từng tên một đã chờ Tần Thiên từ sớm, thấy Tần Thiên đến, từng tên trên mặt lộ ra nụ cười âm lạnh.

- Ai nha, đây không phải là nhị công chúa sao, y phục của ngươi có lại được rồi sao!

Tần Thiên nhìn Phượng Phi Yên trêu đùa nói.

- Súc sinh, chờ một chút ngươi sẽ biết thế nào là chết!

Phượng Phi Yên nhìn Tần Thiên phẫn nộ quát, gắt gao cắn hàm răng, một đôi mị hoặc mắt phượng lúc này hiện đầy lửa giận thù hận, nếu như ánh mắt có thể giết người, Tần Thiên phỏng chừng chết mất mấy vạn lần.

- Ha ha ha... !

Tần Thiên nhìn dáng vẻ của Phượng Phi Yên, đắc ý cười phá lên, sau đó nhìn về phía Lăng Ba tiên tử ở một bên khác, nhìn cô ấy nói:

- Tiên tử a, xúc cảm tốt a!

Nói xong Tần Thiên liếc nhìn về phía bộ ngực của Lăng Ba tiên nữ. Lăng Ba tiên tử nhất thời sắc mặt đỏ lên, nhớ lại chuyện trước đây bị Tần Thiên sờ ngực, nhất thời lửa giận trong lòng dâng lên tận trời.

- Đồ vô sỉ, chờ chút ta sẽ đem thây ngươi băm thành trăm mảnh!

Lăng Ba tiên nữ tức giận nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt cũng là một mảnh đỏ bừng. Những người khác đều không biết chuyện gì đã xảy ra, nếu biết chuyện gì đã xảy ra thì sẽ đang cười trộm.

- Vô Lượng Thọ Phật, tên này quá vô sỉ, chuyện như vậy còn nói ra!

Trương Tứ Phong ở bên cạnh nói.

- Tần Thiên, nếu ngươi không muốn bị dằn vặt thì ngoan ngoãn đem bản chép tay thánh nhân trên người ngươi ra, còn nữa thanh kiếm kia của ngươi, nếu không, chờ chút ta sẽ để cho ngươi biết được mùi vị của nước hoàng tuyền là như thế nào!

Ma Đồng lên tiếng, vẻ mặt tà ác nhìn Tần Thiên, từ từ nói, giọng nói nghe rất là kinh người, cảm giác giống như bị ma quỷ theo dõi.

Tần Thiên nhìn Ma Đồng, đưa tay lên mũi ngoáy ra cứt mũi, sau đó bắn ra, hướng về phía Ma Đồng nói:

- Đến đây, đồ não tàn, đến đây đi, ăn hết cứt mũi này của ta, ta sẽ suy nghĩ lại một chút. Nào nào, ngoan ngoãn, mở miệng ra ăn, không cần khách khí, ta còn có rất nhiều!

- Ha ha ha ha... !

- Tiểu tử này quá mức tưởng tượng rồi!

- Ha ha ha... !

Trong nháy mắt, toàn trường đều ôm bụng cười phá lên, hiểu được hầu như gập cả người. Tần Thiên thực sự là quá độc ác, cư nhiên khiêu khích Ma Đồng như vậy, quá vô sỉ, trên đời hiếm thấy a, đơn giản là kỳ nhân.

- Ngươi... !

Ma Đồng tức giận khuôn mặt đều đen xỉn lại, chỉ vào Tần Thiên, tức giận nói không ra lời.

- Ta cái gì ta a, thế nào, sợ thiếu sao, không phải lo. Đến đến, đạo trưởng, moi một khối lớn ra đây, hắn ngại ít!

Tần Thiên rất là nghiêm túc hướng về phía Trương Tứ Phong bên cạnh nói.

Trương Tứ Phong vô cùng phối hợp, lập tức đưa tay vào trong lỗ mũi moi móc vài cái, kéo ra một khối lớn cứt mũi màu xanh biếc, quay về phía Ma Đồng nói:

- Vô Lượng Thọ Phật, ngày hôm qua tắm rửa một cái, không còn nhiều nữa, ngươi chịu khó ăn trước một ít!

- Ha ha ha ha... !

Người ở toàn trường lần thứ hai cười rút người, ai cũng không thể may mắn tránh khỏi, từng người một phình bụng cười to, ngay cả Thiên Tiên cũng là ngồi chồm hổm dưới đất cười phá lên.

Sắc mặt Ma Đồng được trở nên vặn vẹo xấu xí, gần như tức giận đỉnh đầu đều muốn bốc khói.

- Thế nào, ngại ít a, còn chưa đủ sao, thật là, đến đến đến, mọi người cùng nhau ra tay, láy ra đủ một chén cho hắn. Đến đến đây, mọi người đừng keo kiệt, có khả năng do hắn quá đói, đừng thấy lạ!

Tần Thiên hướng về phía người vây xem hô to.

- Vô Lượng Thọ Phật, bần đạo còn có một khối lớn hơn!

Trương Tứ Phong mười phần tàn ác lại móc ra một khối lớn cứt mũi, xanh mượt, cực kỳ nhẫn tâm.

- Ha ha ha ha... !

- Không được, ta cười đến không chịu nổi nữa, bụng đau quá, ha ha ha... !

- Nhanh dừng lại đi, chớ nói nữa, ta cũng cười không chịu nổi nữa, ha ha ha... !

Toàn bộ người đều sắp bị hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong làm cho hỏng mất, Ma Đồng còn lại là bị nhục mạ nhanh hỏng mất.

- Tại sao không nói chuyện, vẫn còn chê ít a, ai nha, ngươi thực sự là lòng tham không đáy mà!

Tần Thiên lắc đầu nói, tiếp theo lại bổ sung một câu:

- Nói thật đi, thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy có người thích ăn cứt mũi như vậy, thực sự là hiếm thấy đó nha!

- Ha ha ha... Ta cũng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy!

- Thực tại thật hiếm thấy, có phải bị bệnh hay không?!

- Có thể là sao? Ngươi xem bộ dạng của hắn, khí tức tà dị chết mất, tất nhiên là có bệnh!

- Xem ra ta đoán rất đúng, thật sự là có bệnh, tại sao không đi gặp bác sĩ chứ, đừng buông bỏ trị liệu a!

- Đúng vậy, tiểu tử đừng buông bỏ trị liệu a!

Trong lúc nhất thời, mọi người bắt đầu khuyên bảo Ma Đồng đừng buông bỏ việc trị liệu. Ma Đồng trong lòng muốn bộc phát phẫn nộ, nhìn Tần Thiên, trong lòng mắng to:

- Mẹ kiếp, lão tử lúc nào nói muốn ăn cứt mũi a, con mẹ nó ngươi làm gì nói năng lung tung thế, còn nói khiến cho mọi người tin là thật, làm mọi người còn tưởng rằng ta có bệnh.

Ma Đồng trong lòng âm thầm thề, sau này tuyệt đối không thể đấu võ mồm với Tần Thiên, trực tiếp động thủ mới là vương đạo, đấu võ mồm chính bản thân sẽ chết rất thảm.

Mọi người nở nụ cười thật lâu, rốt cục cũng dừng lại, dần dần khôi phục bộ dạng ban đầu.

- Được rồi, mọi người đã được vui vẻ, như vậy, kế tiếp mà bắt đầu giết người, các ngươi không phải là muốn khiêu chiến với ta sao, kẻ nào tới trước!

Tần Thiên nhìn đám người Ma Đồng nói.

- Ta!

Ma Đồng vọt ra đầu tiên, vẻ mặt giết người, đằng đằng sát khí.

- Ngươi thích ăn mũi cứt, quá kinh tởm, không muốn!

Tần Thiên ghét bỏ chê bai nói.

- Ha ha ha ha... !

Lại là một trận cười to... ...

Bình Luận (0)
Comment