Tần Thiên nhìn Ma Đồng bị đánh nổ nát bấy, rốt cục thở dài một hơi, một chiêu này tiêu hao là quá lớn. Cả người Tần Thiên cũng sắp hôn mê, may mắn là bản thân có Ngọc Như Ý, tạm thời bổ sung linh lực, nhưng toàn thân vẫn vô cùng mệt mỏi.
- Đáng tiếc, không có vũ khí công kích linh hồn, nếu không đã tiêu diệt tên Ma Đồng!
Tần Thiên thầm nghĩ, mặc dù đang ở nơi này tiêu diệt Ma Đồng, thế nhưng cũng không có giết chết hắn. Bởi vì đó cũng không phải linh hồn chân chính, đây chỉ là một đạo ý thức linh hồn mà thôi, linh hồn bản thể còn đang ở trên thân thể Ma Đồng. Muốn chân chính giết chết hắn, chỉ có vận dụng binh khí chuyên đối phó linh hồn, trực tiếp thông qua ý thức linh hồn của Ma Đồng giết đi bản thể của hắn, tiêu diệt linh hồn căn nguyên của hắn, mới có thể hoàn toàn giết chết hắn.
Bất quá như vậy cũng tốt, linh hồn ý thức của Ma Đồng bị diệt, linh hồn của hắn cũng sẽ phải chịu liên lụy... Ít nhất cũng sẽ suy yếu mấy ngày, mấy ngày này nếu bản thân có thể tìm được hắn, thì có thể trực tiếp giết hắn.
- Được rồi, Ma Đồng dã bị diệt, hiện tại, có người nào muốn lên trên đây nữa!
Tần Thiên nhìn người ở dưới đài hô, mong muốn cùng với vẻ mặt rất là kiêu ngạo.
Đám người đại thái tử Đông Thắng Thần hướng nhìn Tần Thiên, không có mở miệng, đều có chút cố kỵ. Thực lực của Ma Đồng mọi người đều biết đến, Ma Đồng cường đại như vậy cũng không tiêu diệt được Tần Thiên, bọn hắn từng tên một tự nhận gặp phải Ma Đồng cũng không nhất định có thể chiếm được chỗ tốt, cho nên không dám đơn giản tiến lên.
- Tiên tử a, chúng ta tới vui đùa một chút thế nào, yên tâm, ta hạ thủ rất nhẹ sẽ không làm đau cô!
Tần Thiên nhìn Lăng Ba tiên tử cười híp mắt trêu đùa nói.
Người vây xem nghe thiếu chút nữa thổ huyết, mẹ kiếp, nói thật giống như căn bản không phải khiêu chiến, giống như gọi người đi tới mây mưa một phen, quá vô sỉ.
- Hừ! Vô sỉ!
Lăng Ba tiên tử hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người rời đi.
- Này này, chớ bỏ đi, cô không phải là muốn khiêu chiến với ta sao?!
Tần Thiên hô lớn, thế nhưng Lăng Ba tiên tử căn bản không để ý tới, thoáng cái đã biến mất.
Nhìn Lăng Ba tiên tử biến mất, Tần Thiên quay đầu nhìn về phía Phượng Phi Yên, vẻ mặt tà khí cười nói:
- Nhị công chúa, chúng ta tới vui đùa một chút thế nào, lần trước còn không có chơi đủ đâu nè!
- Ngươi... Hừ!
Phượng Phi Yên cũng phất ống tay áo một cái, xoay người rời đi, cô ấy tự nhận không phải là đối thủ của Tần Thiên, hay vẫn còn là quên đi.
- A nha, thế nào đều đi hết vậy, vậy các ngươi ai tới đây để cho đại gia ta thật tốt giáo huấn một phen!
Tần Thiên nhìn đám người thái tử Đông Thắng Thần hướng khiêu khích nói.
Từng tên một nhìn Tần Thiên, sắc mặt âm tình bất định, dáng vẻ muốn xuất thủ, thế nhưng cuối cùng lại bỏ qua, đều xoay người rời đi.
Tần Thiên nhìn bọn họ rời đi, nhất thời thở dài một hơi, còn lo lắng bọn hắn sẽ tới khiêu chiến. Tần Thiên căn bản vô lực tái chiến, vừa rồi chỉ là lo lắng bị bọn hắn phát hiện chiến lực của bản thân không có mấy sẽ nhân cơ hội tới khiêu chiến với mình, vậy thì phiền toái, cho nên mạnh mồm làm ra dáng vẻ vẫn như cũ chiến lực tột cùng, hù dọa bọn hắn.
Tà Vương bọn hắn cũng rời đi, đài thi đấu cũng đã biến mất, thi đấu kết thúc, mọi người cũng đều rời đi, Tần Thiên cũng bay về tới bên cạnh mọi người.
- Vô Lượng Thọ Phật, ngươi thực sự tên cặn bã!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên kích động nói, cũng không biết đâu học được cái từ này.
- Trước đừng nói những thứ này, chúng ta đi về trước, ta không chịu nổi!
Tần Thiên nhìn mọi người, thiếu chút nữa ngất đi, mọi người nhất thời sắc mặt đại biến.
- Nhanh, rời đi!
Thiên Tiên nói, nhanh chóng mang theo Tần Thiên bay xuống bên dưới. Phương pháp trở về không giống nhau, không phải là muốn trở về thì cứ trở về, mà là phải thông qua cánh cửa truyền tống, ý thức mới có thể trở lại. Khắp nơi trong thành đều có cánh cửa truyền tống, đám người Tần Thiên tìm được một chỗ có cánh cửa truyền tống, nhanh chóng tiến vào bên trong, toàn bộ về tới hiện thực.
- A... Đau quá!
Tần Thiên tỉnh lại, đầu một trận đau nhức, cả người đều ngã trên mặt đất.
- Ngươi không sao chứ, Tần Thiên!
- Lão công!
- Tần huynh... !
Mọi người nhất thời vô cùng khẩn trương.
- Ta không sao, chỉ là tiêu hao khá lớn mà thôi, để cho ta một mình nghỉ ngơi một chút liền không sao, các ngươi yên tâm đi!
Tần Thiên nhìn mọi người nói.
Mọi người nghe lời của Tần Thiên, gật đầu, sau đó đều lui ra, để cho Tần Thiên tự mình khôi phục. ...
Một nơi khác trong thành.
Bên trong phòng, Ma Đồng ngồi xếp bằng dưới đất, cả người sắc mặt trắng bệch, cực kỳ khó coi, mấy trưởng lão bên cạnh khẩn trương nhìn hắn.
- Tần Thiên chết tiệt, ta nhất định phải bầm thây ngươi thành trăm mảnh!
Ma Đồng cả giận nói, chẳng những để Tần Thiên đánh bại, ngay cả linh hồn ý thức đều vỡ vụn, dẫn đến liên lụy đến linh hồn bản thể của hắn, bị thương nặng, phải mất mấy ngày mới hồi phục.
- Ma Đồng, ngài cảm giác làm sao!
Một trưởng lão nhìn hắn hỏi.
- Ta không sao, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe, các ngươi đều đi ra ngoài đi, đặc biệt quan tâm đại trận bên kia, trước không cần để ý đến tên Tần Thiên, tiểu tử kia không đơn giản, trước hết để cho những gia tộc khác lo liệu!
Ma Đồng nhìn trưởng lão phân phó nói.
- Vâng!
Mấy trưởng lão nhanh chóng đi ra.
- Hừ! Tần Thiên, chờ ta khôi phục, xem ta như thế nào ngược chết ngươi!
Ma Đồng vẻ mặt tức giận nói, một quyền hung hăng đập vào trên mặt đất... ...
Trong thành, trong một căn phòng.
Đại thái tử Đông Thắng Thần hướng, Lăng Ba tiên tử, đám người Tà Vương, một nhóm lớn cao thủ tuổi còn trẻ đều tụ tập ở một chỗ, một bên thưởng thức trà, một bên bàn tán.
- Chư vị, biểu hiện ngày hôm nay của Tần Thiên mọi người cũng nhìn thấy, chúng ta lúc trước đều đánh giá thấp thực lực của hắn, người này ẩn dấu sâu đậm, đường về không rõ, rất có thể là một người trong gia tộc lánh đời đi ra ngoài, chư vị thấy thế nào?
Thái tử Thần hướng bưng chén trà, thần sắc trầm ổn, giữa trán mơ hồ lộ ra một cổ khí thế quân lâm thiên hạ.
- Quả thực, tiểu tử này không đơn giản, công pháp của hắn, tất cả đều là công pháp thượng thừa, cực kỳ quỷ dị, thân pháp kỳ dị, người mang nhiều loại biến hóa, vô cùng khó đối phó. Ngày trước ta cùng với Ma Đồng có giao thủ qua hắn một lần, một đám người công kích cũng không có thể vây giết hắn, trái lại bị hắn làm cho trọng thương. Muốn giết hắn, còn nhất định phải nghĩ ra một cái chi sách hoàn hảo!
Thánh tử Bồng Lai mở miệng, tướng mạo hắn cực kỳ tuấn mỹ, giống như phụ nữ, cử chỉ ưu nhã.
- Hừ! Vậy thì như biện pháp này, toàn bộ vây giết, đám người tuổi còn trẻ tuấn kiệt chúng ta, cộng thêm chư vị trưởng lão, chẳng lẽ còn không đối phó được một tên Tần Thiên sao?!
Tà Vương sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, trong lời nói lộ ra vẻ khinh thường, cực kỳ ngạo khí, đồng thời mang theo một chút phẫn nộ. Bởi vì hắn bị Tần Thiên đánh nát hai lần, ngay cả chiến thuyền của hắn đều bị đụng hư qua một lần, đương nhiên là đối với Tần Thiên hận thấu xương.
- Không sai, vây giết hắn, chúng ta nhiều người như vậy còn không giết được hắn một người hay sao!
Phượng Phi Yên cũng mở miệng nói, lúc này trên mặt một cô gái kiều mị rung động lòng người tràn đầy vẻ báo thù, vô cùng phẫn nộ, anh trai bị giết, hai đại trưởng lão cũng bị giết, trong đám người này, cô ấy chính là người bi thảm nhất.
- Được, chư vị, vậy thì mời nghĩ ra biện pháp mang Tần Thiên dẫn đến, vây giết thế nào?!
Thái tử Đông Thắng Thần hướng nói... ...
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Tần Thiên thật sớm đã từ trong tu luyện tỉnh lại, cả đêm tu luyện, cộng thêm trước đó lợi dụng Cấm hồn bình nhốt không ít linh hồn chi thể ở bên trong, toàn bộ đều bị Tần Thiên luyện hóa hấp thu. Linh hồn lực của Tần Thiên trực tiếp tăng trưởng một tầng, đạt tới cảnh giới tám sao cấp hai.
Từ khi đạo pháp tiến vào cảnh giới phép tắc, Tần Thiên vẫn không có tu luyện linh hồn chi đạo cho tốt, ngày hôm qua chiến đấu để cho hắn ý thức sâu đậm được chỗ cường đại của linh hồn. Tần Thiên chuẩn bị sau này đều phải cùng nhau tu luyện cả ba dạng, thân thể, đạo pháp, linh hồn mới được, tuyệt đối không có khả năng trì hoãn.
Luyện hồn bí quyết là đồ tốt, Tần Thiên một lần nữa tra nhìn. Ngày hôm qua luyện hồn bí quyết phát huy tác dụng to lớn, để cho hắn đánh bại Ma Đồng, Tần Thiên ý thức được, đây tuyệt đối là một môn công pháp siêu cấp kinh khủng. Tuy rằng hơi lộ ra tà ác, nhưng không thể loại bỏ điểm vĩ đại của nó. Tần Thiên quyết định xem xét thật tốt, học tập một đợt.
- Chít chít chít... !
Một loạt tiếng chim hót nhỏ bé vang lên, Tiểu Hồng từ bên ngoài bay đến, rơi vào trên vai Tần Thiên, vô cùng thân thiết cọ tới cọ lui.
- Tiểu Hồng mau trở lại, không cho phép quấy rối lão công tu luyện!
Giọng nói của Tiểu Bạch từ bên ngoài truyền vào, sau một khắc, Tiểu Bạch đã xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên.
- Lão công, chàng đã tỉnh rồi!
Tiểu Bạch thấy Tần Thiên đã tỉnh lại, dáng vẻ mười phần có lại sinh khí, nhất thời cực kỳ vui vẻ, nhanh chóng nhào vào trong ngực Tần Thiên, ôm Tần Thiên hung hăng hôn một cái.
- Chít chít chít!
Tiểu Hồng học theo, cũng bay đến bên mép Tần Thiên, hôn Tần Thiên một ngụm, chọc cho hai người cười ha ha.
- Lão công, bây giờ bên ngoài mọi người đang bàn tán về chàng, nói chàng là nhân tài trẻ tuổi đệ nhất nhân tộc!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên hưng phấn nói. Tần Thiên trong Vô cực tiên thành trực tiếp vang dội danh khí, hiện tại bên trong phố lớn ngõ nhỏ đều đang đồn về chuyện của Tần Thiên.
- Thật không, ta cũng cho là như vậy!
Tần Thiên rất không biết xấu hổ thừa nhận, sau đó ôm lấy Tiểu Bạch hung hăng hôn một cái.
- Đi, chúng ta đi ăn một chút gì, ta đói bụng, tên tiểu tử này cũng đói bụng!
Tần Thiên đứng lên, kéo Tiểu Bạch đi ra bên ngoài, con chim Tiểu Hồng đứng ở trên bả vai của hắn.
Ba người Tần Thiên mới vừa ra khỏi cửa, liền thấy Trương Tứ Phong, Thiên Tiên, Yêu Dạ còn có hai vị trưởng lão Thiên Trì cùng nhau đi tới.
- Huynh tỉnh lại rồi, Tần huynh, cảm thấy thế nào?
Yêu Dạ nhìn thấy Tần Thiên, lập tức quan tâm hỏi.
- Ta không sao, đã ổn rồi, mọi người không cần lo lắng!
Tần Thiên cười nói.
- Tần Thiên, chúng ta vừa mới nhận được tin tức, các đại gia tộc đã tìm được phương pháp phá vỡ đại trận của sào huyệt Côn Bằng, hiện tại toàn bộ đều đã đi vào bên trong đại trận, trong thành rất nhiều người cũng bay đến bên kia!
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên nói.
- Đúng vậy, ngươi không có việc gì thật tốt quá, chúng ta nhanh đi thôi!
Trương Tứ Phong vội vàng thúc giục.
- Nhanh như vậy sao, đi, đến xem!
Tần Thiên lập tức tinh thần tỉnh táo, mọi người thu thập một chút, nhanh chóng liền hướng phía bên ngoài mà đi.
Vừa đi ra đã thấy hàng loạt người đang hướng phía cạnh biển bên kia bay đi, trên mặt biển rậm rạp chằng chịt đều là người, toàn bộ đều bay đến chỗ đại trận bên kia.
- Mẹ kiếp, thế nào nhiều người như vậy, đại trận cũng không chỉ một tầng, còn có vài tầng, không ai sợ chết hay sao?!
Tần Thiên nhìn những người đó nghi ngờ nói.
- Bởi vì có câu người chết vì tiền tài, chim chết vì miếng ăn!
Yêu Dạ nhìn sang Tần Thiên nói.
- Đúng vậy!
Tần Thiên gật đầu, sau đó mọi người nhanh chóng bay sang bên kia... ...