- Ngồi xuống đi, ta biết ngươi rất nghi hoặc, ta kể cho ngươi nghe một chút chuyện xưa của ta!
Thành chủ Vô cực tiên thành nhìn Tần Thiên nói, đưa tay gạt đi nước mắt trên mặt, ngồi xuống, sau đó bắt đầu kể chuyện cũ cho Tần Thiên nghe.
Thời điểm khoảng chừng cách hiện tại bốn năm vạn năm trước, khi đó, Đốt Tiên tông có một vị thánh nhân, Đốt Tiên đại đế, cũng chính là tông chủ Đốt Tiên tông. Lúc đó thành chủ Vô cực tiên thành là đệ tử tâm đắc nhất của Đốt Tiên đại đế, thiên tư thông tuệ, sớm đã lĩnh ngộ đạo, ngang dọc thế hệ trẻ không địch thủ, chỉ thiếu chút nữa là mở ra được tiểu thế giới, đạt được trình độ như Đốt Tiên đại đế.
Thế nhưng tại thời điểm ông ấy đắc ý nhất đã gặp được một nữ nhân, người nữ nhân này tuyệt mỹ không gì sánh được, có thể nói đệ nhất thiên hạ, anh hùng cùng mỹ nữ gặp gỡ, tự nhiên là tình đầu ý hợp, hai người rất nhanh liền rơi vào bể tình.
Giai đoạn này ngọt ngào yêu say đắm cũng là bắt đầu cho sự hối hận cả đời của ông ấy.
Cô gái kia thân phận vốn là đến từ Ma tộc Ngoại vực, kỳ thực cũng không yêu thương ông ấy, đến với ông ấy hoàn toàn là vì khống chế tháp, thông qua ông ấy thu thập tình báo của Nhân tộc, để mở ra thông đạo đi thông giữa Ngoại vực và Tử Vi Tinh.
Thành chủ Vô cực tiên thành cũng không biết, ngu ngốc hỗ trợ mở ra thông đạo, vì vậy đại quân Ma tộc quy mô xâm nhập thế giới loài người. Một năm kia, toàn bộ Tử Vi Tinh đều lâm vào chiến tranh khủng khiếp, chiến lực Ma tộc không gì sánh được cường hãn, Nhân tộc trực tiếp bị nghiêng về một phía tàn sát.
Cuối cùng Nhân tộc cùng với Yêu tộc liên thủ, dưới sự dẫn dắt Đốt Tiên đại đế, dùng hết toàn tộc lực, cuối cùng đóng được cửa thông đạo, tiêu diệt Ma tộc, Tử Vi Tinh có thể được bảo toàn.
Sau trận chiến tranh ngày đó, Tử Vi Tinh lọt vào bị thương nặng, nguyên khí đại thương, hầu như tan vỡ.
Thành chủ Vô cực tiên thành trở thành tội nhân, lúc này mới lấy cái chết tạ tội, thế nhưng cuối cùng đại đế Đốt Tiên không giết ông ấy, phát ra áp lực cực lớn đóng băng ông ấy, đưa vào Côn Bằng tại hỗn độn Hải Vực bày ra sát trận to lớn. Nói ông ấy trong tương lai sẽ có tác dụng to lớn, không thể giết, có thể lấy công chuộc tội sau này.
Thành chủ Vô cực tiên thành cuối cùng bị đóng băng mấy vạn năm, mãi cho đến một ngàn năm trước mới cởi bỏ phong ấn, lang bạt ở Hải Vực này, cuối cùng sáng lập ra một Vô cực tiên thành.
Tần Thiên nghe xong vô cùng lay động, không nghĩ tới năm đó còn có chuyện như vậy, khiến người ta không thể tin được.
- Đại đế chính là ở trong một lần chiến đấu kia bị đại đạo chi thương, nếu không sẽ không mất, Đốt Tiên tông cũng không đến mức bị diệt!
Thanh Minh chậm rãi nói, giọng mang cảm khái vô hạn.
- Ta chính là tội nhân!
Thành chủ Vô cực tiên thành ngưỡng vọng bầu trời, trong mắt vô cùng thương cảm, hai hàng trọc lệ lần thứ hai rơi xuống.
- Hiện tại chính là lúc ngươi chuộc tội, đại đế chắc chắn là ngươi có hữu dụng, hộ tống hắn rời khỏi nơi này, chính là tương lai của ngươi!
Thanh Minh tiếp tục nói.
- Ta sẽ nghe đại đế nhắc nhở!
Thành chủ Vô cực tiên thành nói.
Tần Thiên nhìn Thanh Minh, đột nhiên hoài nghi Thanh Minh căn bản cũng không có mất trí nhớ, hoàn toàn là không muốn nói cho hắn biết, nếu không làm sao lại nhớ kỹ nhiều như vậy chuyện.
Cũng không biết nó vì sao không tự nói với mình, bất quá nếu hắn không muốn nói nói có lẽ có đạo lý của riêng nó, Tần Thiên cũng không muốn hỏi nhiều, lúc nên nói nó tự nhiên sẽ tự nói với mình.
- Kiếm của ngươi không chết, hắn còn sống!
Thanh Minh tiếp tục hé miệng nói.
- Nó thế nào?
Thành chủ Vô cực tiên thành hỏi.
- Hắn giống như ta, già rồi, thân thể trong một hồi đại chiến bị bẻ gãy, hiện tại bản thân đang ở chung quanh nửa phần dưới!
Thanh Minh nói.
- Ai! Tử minh, ngay cả ta cũng mệt mỏi với hắn!
Thành chủ Vô cực tiên thành thở dài nói.
- Tử minh? Là Tử Hoàng sao?
Tần Thiên nhìn Thanh đồng chiến kiếm hỏi.
- Ừm, này vốn là tên của hắn, hắn thích tự xưng là Hoàng!
Thanh đồng chiến kiếm nói.
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời đã hiểu ra, khó trách hắn được khen là binh khí thứ hai có thể thành thánh khí, thì ra là chiến kiếm của thành chủ Vô cực tiên thành. Hơn nữa Tử Hoàng cái tên hèn mọn kia với dáng vẻ sợ Thanh Đồng chiến kiếm như vậy, thì ra là bởi vì Thanh đồng chiến kiếm là thủ trưởng phía trên của hắn.
Trong lúc nhất thời, Tần Thiên cảm giác não của mình rõ ràng rất nhiều chuyện.
- Ai... !
Thành chủ Vô cực tiên thành lần thứ hai thở dài một hơi, ngửa mặt lên trời mà trông. ...
Tần Thiên ở trong phủ thành chủ Vô cực tiên thành đợi một hồi, sau đó rời đi, thoáng cái xảy ra nhiều sự tình như vậy, để cho thành chủ Vô cực tiên thành tự mình một người an tĩnh thật tốt một chút trước. Còn hắn cũng trở về lĩnh ngộ một chút đạo vừa mới cảm ngộ được, xem có thể hay không mượn đột phá này.
Trở lại trong động phủ, mọi người lập tức xông tới, hỏi Tần Thiên về việc thành chủ Vô cực tiên thành gọi hắn đi làm gì. Tần Thiên không có giấu diếm, đem đầu đuôi câu chuyện xảy ra nói cho mọi người, từng người một nghe đều sợ ngây người, nửa ngày không có bình tĩnh được, không nghĩ tới lại còn có chuyện như vậy.
- Ta hình như nghe nói qua, năm đó Nhân tộc ra tên phản đồ, tên của hắn bị lịch sử xóa đi, về sau tên phản đồ này bị trục xuất!
Thiên Tiên nhìn mọi người nói.
- Ta cũng nghe qua, chỉ là không nghĩ tới hắn lại là thành chủ Vô cực tiên thành, sống mấy vạn năm!
Yêu Dạ có chút thổn thức nói.
- Vô Lượng Thọ Phật, thực lực của ông ấy tới cùng làm sao a, có đạt được cảnh giới chuẩn thánh hay không?
Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên hỏi.
- Không biết!
Tần Thiên lắc đầu, chỉ là cảm giác thực lực của thành chủ Vô cực tiên thành vô cùng đáng sợ... Ít nhất... Tại đây cái hải vực này ngang dọc vô địch, so với chính mình gặp phải bất cứ người nào đều cường đại hơn, căn bản nhìn không thấu.
- Vô Lượng Thọ Phật, lợi hại như vậy, nếu như ông ấy xuất thủ, đại trận Côn Bằng căn bản khốn không được ông ấy, có thể mang theo chúng ta cùng nhau xông ra, nói không chừng còn có thể bắt được vô thượng công pháp Côn Bằng. Tần huynh, ngươi nhanh đi thương lượng với ông ấy, ngươi và hắn hữu duyên, các ngươi coi như là đồng môn!
Trương Tứ Phong càng nói càng hưng phấn, cực kỳ kích động.
- Yên tâm đi, không có gì ngoài ý muốn, ông ấy sẽ dẫn dắt chúng ta rời khỏi nơi này!
Tần Thiên nhìn mọi người nói.
- Thực sự sao?!
Mọi người nghe được câu này, nhất thời vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ.
- Ừm!
Tần Thiên gật đầu.
- Vô Lượng Thọ Phật, thật tốt quá, chúng ta đi uống rượu, chúc mừng một cái!
Trương Tứ Phong vui mừng nói, nói tiếp:
- Thuận tiện có thể để cho ông ấy xuất thủ tiêu diệt đám người kia a, như vậy liền không có người nào cạnh tranh với chúng ta!
Tần Thiên nhìn hắn một cái, nói:
- Ngươi đi thử đi!
- Khụ khụ, quên đi, coi như ta chưa nói qua!
Trương Tứ Phong vội vàng nói.
Hàn huyên một hồi, mọi người liền mỗi người phân tán đi. Tần Thiên cũng bắt đầu tu luyện, từ thành chủ Vô cực tiên thành đạt được không ít cảm ngộ, Tần Thiên chuẩn bị cho tốt tiêu hóa một đợt, xem có thể từ đó có được thứ gì hay không, có trợ giúp bản thân ngộ đạo hay không.
Rất nhanh, nguyên thần Tần Thiên liền chìm vào bên trong tiểu thế giới, để cho linh hồn tiến vào giải đất hỗn độn bên trong tiểu thế giới, ở bên trong là thiên địa phép tắc nguyên thủy nhất, từ đó ngộ đạo là lựa chọn tốt nhất.
Tần Thiên cả người trôi lơ lửng ở giữa giải đất hỗn độn, tùy ý gió thổi mưa mang, sấm chớp, cả người đồ sộ bất động, tĩnh tâm ở trong đó. Kết hợp lấy một phần đạo mà chính bản thân ngộ được ra ngoài, cùng với một phần cảm ngộ được từ thành chủ Vô cực tiên thành, chậm rãi phối hợp, một cổ khí tức vô hình cường đại chậm rãi từ trên người của hắn tán phát ra...