Sau khi tiêu diệt người Viking, ngoài khơi bắt đầu bình tĩnh hẳn lên, không còn thấy bất kỳ dị động. Chiến thuyền ở trên mặt biển lênh đênh cả ngày, cũng không có chuyện gì phát sinh, vô cùng thuận lợi, thuận lợi để cho tất cả mọi người hoài nghi hẳn lên, có đúng hay không bão tố sẽ kéo theo sau.
Quả nhiên, trong mấy ngày kế tiếp, mọi người gặp tập kích kinh khủng trước nay chưa có, so với trước còn đáng sợ hơn.
May là có thành chủ Vô cực tiên thành, tất cả mọi người mới bình an vô sự, thế nhưng những người theo cùng phía sau thực sự cũng thật bi thảm, rất nhiều người thực lực vô cùng yếu, cho nên trực tiếp bị giết chết. Đoàn người bị thương và tử vong vô số, hạm đội chỉ còn lại có một nửa, nhưng mọi người vẫn không buông tha, vẫn như cũ theo sát, đến trình độ này, người nào cũng không muốn buông tha, rất nhanh sẽ có thể đạt được sào huyệt Côn Bằng.
Lúc này, sắc trời bắt đầu tối xuống, đây không phải là màn đêm buông xuống bình thường, mà là một cổ trận pháp cường đại đang tác quái. Khắp bầu trời chợt tối xuống, trong nháy mắt đen kịt như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, một cổ khí tức cực kỳ tà ác giờ khắc này từ phía trước tán phát ra.
Trong nháy mắt, toàn bộ mọi người trên mặt biển cảm giác được một cổ khí tức lạnh thấu tâm xuyên qua thân thể của mình, khiến người ta nhịn không được không ngừng run rẩy.
- Đây là khí tức gì, thật đáng sợ!
- Ta cảm giác hô hấp không thông!
- Ta muốn trở về!
- Giống như bị oan hồn vuốt ve cơ thể của ta như nhau!
- Thật là đáng sợ!
Không ít người giờ khắc này đều sợ hãi hẳn lên.
Tần Thiên trong lòng cũng một trận lạnh cả người, sát khí kinh khủng lần này bộc phát ra so với trước đó đều kinh khủng hơn rất nhiều, vô thanh vô tức, đâm thẳng tâm linh, loại cảm giác giống như vừa chớp mắt liền thấy quỷ, vô cùng kinh hãi.
- Các ngươi đều trốn vào trong cỗ quan tài kia đi thôi, lúc này đây chiến thuyền sợ rằng không giữ được!
Thành chủ Vô cực tiên thành bay đến trước mặt mọi người, sắc mặt ngưng trọng nói.
Mọi người vốn cũng rất nhiều lo lắng, vừa nghe được thành chủ Vô cực tiên thành nói như vậy, nhất thời càng thêm lo lắng.
Trương Tứ Phong không chút do dự, trước hết nhảy vào trong quan tài. Tên này chạy thoát thân chính là nhanh đệ nhất, sau đó đám người Tần Thiên cũng trước sau tiến vào trong quan tài, chuẩn bị kỹ càng, cỗ quan tài này không có mái che là một khuyết điểm to lớn.
- Để cho Thanh Minh đi ra, trợ giúp ta!
Thành chủ Vô cực tiên thành nhìn Tần Thiên nói.
- Được!
Tần Thiên gật đầu, đem Thanh đồng chiến kiếm đem ra, giao cho thành chủ Vô cực tiên thành.
Thành chủ Vô cực tiên thành hai tay dâng Thanh đồng chiến kiếm, vẻ mặt vô cùng cung kính nói:
- Thanh Minh chí tôn, hi vọng ngài có thể cùng ta cùng nhau chiến đấu, đây là một cuộc chiến sinh tử!
- Yên tâm đi, ta sẽ sử dụng hết khả năng có thể!
Thanh Minh mở miệng nói.
- Tốt!
Thành chủ Vô cực tiên thành gật đầu, cả người nhanh chóng bay lên, dừng lại ở trên bầu trời, vung tay lên, chiến thuyền nhanh chóng lui về phía sau. Chiến thuyền được cho lui ra xa đủ để thấy rõ chuyện lần này có bao nhiêu nghiêm trọng.
- Vô Lượng Thọ Phật, ta thấy chúng ta lần này hay là đi thôi, ta cuối cùng cảm giác không thích hợp!
Trương Tứ Phong lo lắng nói.
- Ngươi đi trước, để quan tài lại, bọn ta không có ý kiến!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói.
- Vậy thì quên đi, đây chính là bảo bối của ta!
Trương Tứ Phong đương nhiên luyến tiếc quan tài của hắn, đây chính là quan tài cấp bậc thánh khí, làm sao có thể nói ném đi thì ném đi.
Lúc này, bên trên ngoài khơi phía xa, một trận tiếng nước ào ào vang lên, một cổ gió nhẹ âm lãnh vào giờ khắc này cũng từ đằng xa thổi đến, mang theo một cổ sát khí huyết mãnh liệt, khiến người ta vừa nghe tới trong đầu liền nhịn không được hiện lên một hồi cảnh tượng giết chóc kinh khủng.
- Ta rời đi trước, thật là đáng sợ!
- Ta cũng vậy, ta không cần bảo bối!
- Đi thôi!
Giờ khắc này, không ít người lá gan tương đối nhỏ đều quay đầu, nhanh chóng hướng phía đường cũ bay trở về, nhưng nhân số không nhiều lắm, hàng loạt người vẫn như cũ còn là muốn đạt được bảo bối, tìm kiếm chút lợi lộc.
- Ào ào!
Trên mặt biển tiếng nước truyền tới càng lúc càng lớn, gió thổi cũng càng ngày càng lớn mạnh, sát khí huyết cũng như vậy. Tất cả mọi người cảm giác phía trước giống như có ác ma kinh khủng xuất thế, một đôi ánh mắt lạnh như băng đang chăm chú nhìn mình, cái loại cảm giác này tựa như dã thú đang nhìn chằm chằm con mồi của mình, khiến người ta cả người đều phát lạnh, cực kỳ không được tự nhiên.
- Đây là thứ gì, thật đáng sợ!
Tần Thiên nhìn phía xa, muốn dùng linh hồn lực đi vào điều tra, thế nhưng trong nháy mắt bị càn quét, thiếu chút nữa thương tổn chính mình.
Thiên Tiên nhìn phía xa, mở miệng nói:
- Không giống như là người, cũng không giống như là yêu thú, dường như là một món thần binh xuất thế!
- Đúng vậy, khí tức giống với thời điểm Yêu tà kiếm xuất thế!
Yêu Dạ cũng nói.
Tần Thiên không nói chuyện, mắt vẫn không nhúc nhích bất động nhìn phương xa, hắn có thể cảm giác được, phương xa nơi này, phía dưới đáy biển, vật kia còn chưa đi ra, dường như một mực chỉa vào hắn cười nhạt, vô cùng khó chịu.
- Ào ào!
Tiếng nước một mực âm vang, ngoài khơi cũng bắt đầu chấn động lên, giờ khắc này, toàn bộ hải vực đều là mãnh liệt chấn động, phảng phất giống như động đất, một lần so với một lần ngày càng cường liệt, chiến thuyền bắt đầu đung đưa trái phải.
Rất nhiều người nhanh chóng từ bên trong chiến thuyền bay ra, bay ở giữa không trung, nhìn chằm chằm ngoài khơi phía xa.
- Ầm ầm ầm... !
Một trận tiếng sấm trầm muộn từ đáy biển truyền tới, phảng phất giống như thứ gì bị rách ra. Cùng lúc đó, bầu trời vào giờ khắc này cũng chấn động lên, khắp trời đất đều đang kịch liệt rung động, một cổ khí tức hủy diệt không gì sánh được kinh khủng từ đáy biển bay lên, giống như sắp tận thế.
- Đáng chết, rốt cuộc là thứ gì a, vẫn nhìn không ra!
Tần Thiên nhìn phía xa ngoài khơi cả giận nói.
Không riêng gì hắn, những người khác cũng giống như vậy, có chút không nhịn được.
Lúc này, xa xa ngoài khơi bắt đầu bay lên cao, một đợt sóng biển to lớn từ đằng xa hướng phía bên này dâng đến, cao tới hơn trăm mét, tốc độ vô cùng nhanh, dựng lên phía sau còn theo những đợt sóng biển khác, một đợt cao hơn một đợt, vô cùng kinh khủng.
Sau cùng một cơn sóng biển cư nhiên cao tới hơn một ngàn mét.
- Đáng chết, nhanh bay lên!
Tần Thiên lập tức hô, mọi người nhanh chóng khống chế quan tài mạnh bay lên trên cao, những người khác cũng là như vậy, đều vứt bỏ đội thuyền, bay lên trên cao, sóng lớn như vậy căn bản không có biện pháp chống lại.
- Nước biển là màu đỏ, đây không phải là nước biển, đây là máu, là máu!
Có người hoảng sợ kêu to lên, Tần Thiên bay trên trời cao, nhìn kỹ, quả nhiên, nước biển có màu máu đỏ, tản ra từng trận khí tức máu tanh. Thứ này căn bản cũng không phải là nước biển, là máu tươi, đây rốt cuộc là máu gì, máu người sao, này nếu như là máu người thì phải có bao nhiêu người đã chết chứ.
Mọi người nhìn thấy nước biển kinh khủng như vậy cũng không giám chống trả, chiến thuyền toàn bộ đều bị cơn sóng máu bao phủ, trong nháy mắt biến mất, cực kỳ đáng sợ, có một số người không kịp bay lên, trực tiếp theo chân cùng nhau biến mất.
- Ầm ầm ầm!
Lại là một trận tiếng vang, bên trên ngoài khơi phía xa, từ từ lộ ra một tia ánh sáng màu vàng nhạt, một thứ gì đó tròn trịa từ bên trong đáy biển hiện lên, đường kính chừng mấy chục mét. Vừa ra tới, trong nháy mắt mọi người cảm giác được một cổ áp lực kinh khủng đè lên trên thân thể, trực tiếp đứng dậy không nổi nữa, thực lực nhỏ yếu càng là thân thể trực tiếp nổ tung nát bấy, tử vong, cực kỳ kinh khủng.
Thứ tròn trịa kia từ từ bay lên, lộ ra hơn phân nửa, giống như một vầng trăng, tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt rọi sáng ngoài khơi.
Thế nhưng rất nhanh, nó toàn bộ liền hiện ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Một vòng ánh trăng!
Một vòng Huyết Nguyệt, hơn nửa bộ phận là ánh trăng bình thường, thế nhưng nửa phần dưới cũng là một mảnh màu máu đỏ, còn đang rỉ máu, giống như còn sống, vô cùng kinh người.
Hoàn toàn lộ ra ngoài, tất cả mọi người chèn ép té quỵ trên đất, gập cả người lại, giống như bị vô số núi lớn đè ở trên lưng.
- Huyết Nguyệt! Quy Khư!
Thiên Tiên nhìn phía chân một vòng Huyết Nguyệt cả kinh kêu lên.
- Quy Khư!
- Là Quy Khư trong truyền thuyết, chạy mau!
Có người hoảng sợ kêu to lên... ...