Xa xa, một gã đạo sĩ đang nhanh chóng bay tới chỗ Tần Thiên bên này, Tần Thiên liếc mắt nhìn, là tên đạo sĩ thiếu đạo đức Trương Tứ Phong phân tán đã lâu kia.
- Đạo trưởng!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong hô.
Trương Tứ Phong đang bay, đột nhiên bị Tần Thiên gọi, giật mình, nhìn kỹ là Tần Thiên, liền nhanh chóng bay tới.
- Vô Lượng Thọ Phật, Tần huynh, các ngươi đi nơi nào, đạo trưởng ta đối với ngươi thật là rất nhớ. Các ngươi không ở cạnh ta thực sự thấy khó khăn, ăn không ngon ngủ không yên!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên, vẻ mặt phiến tình nói, trực tiếp bị Tần Thiên tát một cái bay ra ngoài.
- Cút! Ta còn không biết ngươi là ai!
Tần Thiên hung hăng khinh bỉ liếc mắt nhìn Trương Tứ Phong.
- Khụ khụ... Vô Lượng Thọ Phật, thịt thật là thơm a, bần đạo chết đói mất!
Trương Tứ Phong hèn mọn cười nói, nhanh chóng bay đến, ngồi xuống ở trước đống lửa, đưa tay liền chộp tới thịt yêu thú trên lửa, lấy xuống một khối lớn thịt, há to ăn lấy, miệng đầy dầu mỡ.
Tần Thiên cũng ngồi xuống, lấy ra rượu ngon, hai người vừa ăn một bên hàn huyên, liên quan tới chuyện đã xảy ra mấy ngày này, hiện tại chỉ còn lại có Yêu Dạ là không biết đi nơi nào.
Sau khi Trương Tứ Phong nghe được Tần Thiên đánh nát Ma Đồng, diệt đám người Tà Vương, còn có Bồng Lai Thánh tử và Thánh nữ, đồng thời thu phục Lăng Vi, giật mình không tin được, nửa ngày không có phục hồi lại tinh thần, không biết nói với Tần Thiên cái gì cho tốt, thực sự là quá nghịch thiên.
- Vô Lượng Thọ Phật, Lăng Ba Tiên nữ ngươi cũng thu, tên cầm thú nhà ngươi, ngươi cũng không suy nghĩ cho những người cô đơn như bọn ta một chút sao?!
Trương Tứ Phong biểu thị vô cùng tức giận, miệng to ăn thịt.
- Không có biện pháp, mị lực quá lớn, đỡ không được a!
Tần Thiên không biết xấu hổ nói, rước lấy một trận xem thường từ Trương Tứ Phong.
- Ầm... !
Hai người đang ăn, đột nhiên, không gian bên cạnh chợt phấn bể ra, sau một khắc hai người liền thấy năm tên mặc áo đen nhất tề từ bên trong không gian bay ra, nhanh chóng hướng phía hai người bọn hắn bên này mà đến. Một cổ năng lượng khí tức kỳ dị hướng về phía Tần Thiên kéo tới, Tần Thiên nhất thời kinh hãi, những tên mặc áo đen này chính là những tên lần trước chặn giết hắn, đám người này có thực lực cực kỳ kinh khủng.
- Vô Lượng Thọ Phật... Mẹ kiếp, người của tộc Cửu Vu!
Trương Tứ Phong nhìn những tên mặc áo đen kia có chút giật mình nói.
- Cửu Vu tộc, là thế nào?
Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, đồng thời yên lặng cầu khẩn bọn họ đừng nhận ra mình mới tốt. May mắn chính là, năm người kia chỉ tùy ý nhìn hai người bọn hắn một chút, sau đó liền xoay người bay vào bên trong, Tần Thiên nhất thời thở dài một hơi.
- Con mẹ nó, ngươi có biết sao, Cửu Vu tộc là gì?
Tần Thiên nghe được lời của Trương Tứ Phong, lập tức hỏi.
- Vô Lượng Thọ Phật, Cửu Vu tộc là một chủng tộc thần bí từ xưa, truyền thuyết kể rằng bọn họ tồn tại từ thời kỳ Thái Cổ, so với thời gian các đại gia tộc thánh địa tồn tại đều lâu hơn. Phương pháp tu luyện của bọn họ cực kỳ kỳ quái, chuyên tu linh hồn, thần kỳ cường đại, ngay cả các đại thánh địa môn phái đều đối với chủng tộc này cực kỳ kiêng kỵ. Chủng tộc này cho tới bây giờ cũng không xuất thế, hành sự từ trước đến nay đều bí hiểm, từ không tham dự chuyện của tu luyện giới, nghe đồn bọn họ dường như đang tìm mảnh nhỏ của cánh cửa, chẳng biết muốn làm gì. Làm sao vậy, ngươi đã ra mắt bọn họ có đúng hay không a?
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên hỏi.
- Ra mắt, đám người này còn muốn giết ta nữa là!
Tần Thiên gật đầu, từ dưới đất đứng lên, nhìn về hướng bay năm tên mặc áo đen bay đi, trong lòng thầm nghĩ:
- Mẹ nó, thật đáng sợ, lại là chủng tộc truyền thừa từ Thái Cổ, so với các Đại thánh địa gia tộc còn trâu bò hơn, phải nghĩ biện pháp chạy trốn mới được.
- Ta choáng, cái cửa gì đó sẽ không ở trên người ngươi chứ?! Mẹ nó, ta nói thế nào bọn hắn bay tới, mau chóng chạy đi!
Trương Tứ Phong cực kỳ nóng vội nói, sắc mặt trở nên xấu xí.
Lúc này, năm tên mặc áo đen đã nhanh chóng bao vây, đáng sợ linh hồn khí tức từ trên người của bọn họ bộc phát ra, cực kỳ dọa người.
- Hừ, tiểu tử, ngươi không chạy thoát được đâu, lập tức đem hai cánh cửa giao ra đây!
Một tên ở giữa năm gã mặc áo đen hướng về phía Tần Thiên quát lên.
- Con mẹ nhà ngươi, đi chết đi!
Tần Thiên mắng to một câu, trực tiếp vận chuyển thần lực cả người, không giữ lại chút nào, đánh ra công kích kinh khủng, cấp tốc hướng phía năm người bọn hắn lướt đi.
Năng lực hủy diệt kinh khủng từ trên người Tần Thiên bạo phát ra, hóa thành nghìn vạn thú yêu thú lao nhanh, chiến lực kinh khủng cao tới cảnh giới chín sao bộc phát ra, hung hăng hướng phía năm tên mặc áo đen đánh giết đến.
- Rầm rầm ầm... !
Tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, sáu người hoàn toàn không nghĩ tới Tần Thiên cư nhiên trong hoàn cảnh xấu còn dám xuất thủ trước, nhanh chóng phản kích, thế nhưng quá mức vội vàng, Tần Thiên với vạn thú lao nhanh đã giết tới rồi, trực tiếp ầm nổ ở trên người bọn chúng.
Nhất thời, không gian nát bấy, năng lượng hủy diệt bắn ra bốn phía, hai tên áo đen đứng mũi chịu sào, trực tiếp hồn phi phách tán, còn lại ba tên tất cả đều bị đập bay.
- Nhanh, giết ba người bọn hắn!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong đang toát mồ hôi nói, sau đó nhanh chóng vọt tới. Trương Tứ Phong vừa nghe thấy lời của Tần Thiên, cũng lập tức hướng đến ba tên mặc áo đen còn lại lướt đi.
- Hưu!
Vừa lúc đó, trên người ba tên mặc áo đen kia ánh sáng màu đen lóe lên, trong nháy mắt biến mất ở tại chỗ, chẳng biết đi đâu, không hề có khí tức ba động.
- Không tốt, bọn người kia quá thần bí, không biết núp ở chỗ nào!
Tần Thiên nhất thời kinh hãi.
- Vô Lượng Thọ Phật, đám người này công pháp quá mức quỷ dị, chúng ta vẫn nên mau rời khỏi đây mới là thượng sách!
Trương Tứ Phong hướng về phía Tần Thiên lo lắng nói.
- Ầm!
Lời của Trương Tứ Phong âm vừa dứt, đúng lúc đó, chợt, không gian phía sau hai người áy náy nghiền nát, ba đạo thần thức màu vàng bắn ra như mũi tên nhanh chóng phóng tới hai người. Tần Thiên nhìn lại, thầm nghĩ không tốt, hắn thế nhưng đã biết những thứ này thần thức Kim Tiễn này lợi hại, dù cho bản thân có Ngọc Như Ý cũng rất nguy hiểm.
- Vô Lượng Thọ Phật, mẹ kiếp, là thần thức Kim Tiễn!
Trương Tứ Phong hô to sắc mặt cực kỳ khó coi, lập tức vung tay lên, chợt một lá chắn bằng ngọc lớn chừng bàn tay xuất hiện chắn ở trước mặt hai người, nhanh chóng phóng đại, hình thành một tấm ngọc chắn to lớn bảo vệ hai người.
Ba đạo thần thức Kim Tiễn kia trực tiếp bắn vào bên trên lá chắn ngọc, trong nháy mắt, một cổ năng lượng vô hình nổ tung, lá chắn ngọc bị oanh một trận kịch liệt rung động, Trương Tứ Phong khống chế lá chắn nhất thời sắc mặt trắng bệch.
- Mẹ nó, đạo trưởng, ngươi không sao chứ?
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong hỏi.
- Vô Lượng Thọ Phật, tạm thời không có chuyện gì, nhanh lên một chút rời khỏi nơi này, công kích của bọn hắn thật là đáng sợ, không phải chúng ta có thể ngăn cản!
Trương Tứ Phong sốt ruột nói, vừa dứt lời, không gian trước mặt hai người lần thứ hai vỡ vụn, lại là ba đạo thần thức Kim Tiễn phóng tới hai người bọn họ. Lúc này đây thần thức Kim Tiễn so với ba đạo vừa rồi càng to lớn hơn, uy lực càng thêm đáng sợ.
- Ầm!
Lại là một tiếng vang thật lớn, không gian tầng tầng vỡ vụn, hai người Tần Thiên cùng với tấm chắn ngọc trực tiếp bị đánh bay trăm mét, đánh bay vào trên vách núi. Tần Thiên không có gì chuyện, thế nhưng Trương Tứ Phong miệng lại phun đầy máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, bởi vì hắn cùng với tấm ngọc chắn là tương liên.
- Hưu!
Không đợi hai người Tần Thiên phản ứng kịp, lần nữa ba đạo thần thức Kim Tiễn phóng tới. Tần Thiên vừa nhìn, trong lòng thầm mắng, mẹ ngươi, cư nhiên nhanh như vậy lại bắn đến, bệnh liệt dương à.