Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong hai người tương hỗ đột phá. Tu vi của Tần Thiên đạt tới cảnh giới gần thánh, tu vi của Trương Tứ Phong cũng cực kỳ kinh khủng, thế nhưng cụ thể làm sao, Trương Tứ Phong không có nói, tên đạo sĩ hèn mọn này giấu giếm rất kỹ, mọi người cũng không có tinh tế truy cầu.
Đoàn người ở tại chỗ nghỉ dưỡng sức một hồi, sau đó tiếp tục xuất phát. Sau khi đột phá thực lực của Tần Thiên cường đại đến cảnh giới nghịch thiên, trước đây còn cần dựa vào thuấn di, hiện tại thuấn di thần mã đều không cần, có thể so với năng lực xuyên không gian của Tiểu Bạch, bước ra một bước, chính là một hai kilomet, hơn nữa đây là tốc độ thông thường mà thôi, toàn lực bạo phát còn không biết là dạng gì.
Lăng Vi và Thiên Tiên đối với Tần Thiên có năng lực kinh khủng như vậy, trực tiếp vô cùng kinh thán, Tần Thiên, thật tình không phải người, đã là thần.
Tu vi của Tần Thiên sau khi đột phá, giơ tay nhấc chân đều thể hiện tồn tại một loại đạo, cả người phảng phất như sáp nhập vào tự nhiên, trở thành nhất thể tự nhiên, không tỉ mỉ kiểm tra, căn bản không phát hiện được sự tồn tại của Tần Thiên.
Tần Thiên vô cùng hưởng thụ cảm giác hiện tại, cả người tràn đầy lực lượng, vô cùng cường đại, phảng phất giống như có thể nắm hết thảy trong tay, một loại cảm giác thiên hạ vô địch. Giờ khắc này Tần Thiên, khát vọng chiến đấu, chiến đấu cường đại để kiểm nghiệm chiến lực của mình.
Khu vực trung tâm của sào huyệt Côn Bằng cũng không phải rất xa, mọi người bay được một lúc, đã rất gần. Đồng thời, đám người Tần Thiên phát hiện khu vực chính giữa và phía tây bên kia truyền đến một trận năng lượng khí tức cường đại ba động, cực kỳ khổng lồ, khiến người ta sợ hãi, các loại lực lượng kính úy.
- Vô Lượng Thọ Phật, cổ khí tức này thật là mạnh mẽ, thật là cổ xưa, nhất định là thần binh lợi khí!
Trương Tứ Phong cảm thụ được khí tức đến từ khu vực trung tâm, cả người hai mắt lóe sáng, phảng phất như thấy được vàng.
- Đến từ khu vực trung tâm, nói không chừng là thánh khí đại thánh Côn Bằng lưu lại!
Thiên Tiên mở miệng nói.
- Có thể, chúng ta mau đi xem, chậm mà nói sẽ bị người khác cướp đi!
Lăng Vi cũng mở miệng nói, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
Lập tức, mọi người liền gia tốc hướng phía khu vực trung tâm bên kia bay đi, không bao lâu, nhìn thấy rừng rậm bên kia cách mấy cây số chục, bộc phát ra một cổ ánh sáng màu vàng chói mắt, lực lượng cường đại chính là tới từ chỗ đó.
Lúc này, ở xung quanh đạo ánh sáng màu vàng kia đã bu đầy người, đủ bốn năm trăm tu luyện giả, toàn bộ thực lực cao cường, tu luyện giả tiến vào sào huyệt Côn Bằng đều tụ tập ở bên trong này.
Tần Thiên liếc mắt thấy được đám người thái tử Đông Thắng thần hướng, ở vị trí chính giữa với đám người kia, mang theo một đại bang cao thủ, đều là đệ tử trẻ tuổi của các gia tộc môn phái.
Bất quá những người này ở trong mắt Tần Thiên xem ra đã không phải là cao thủ gì nữa, nhiều người như vậy, chỉ có thái tử Thần hướng và Tần Thiên bốn mắt nhìn nhau. Người kia dường như ở bên trong sào huyệt Côn Bằng đạt được không ít thứ tốt, tu vi so với trước càng thêm đáng sợ, thế nhưng cụ thể làm sao, còn không biết.
Nhưng Tần Thiên tin tưởng, mình và hắn đối chiến mà nói, hơn phân nửa sẽ không thua.
Đoàn người Tần Thiên tiến đến, lập tức khiến cho rất nhiều người quan tâm, rất nhiều người đều biết Tần Thiên cùng với thành chủ Vô cực tiên thành có mối quan hệ mật thiết, khiến cho rất nhiều người cực kỳ kiêng kỵ đối với Tần Thiên, nhìn thấy Tần Thiên tới, mỗi một người đều lộ ra vẻ cảnh giác.
Thái tử Thần hướng nhìn Tần Thiên, khẽ mỉm cười, ở trong mắt lộ ra một tia không đổi phát giác sát ý.
Tần Thiên cũng hướng về phía hắn khẽ mỉm cười, cũng là ánh mắt khinh thường, hoàn toàn không để hắn ở trong mắt. Thái tử Thần hướng nhất thời sắc mặt tối sầm, không để ý đến Tần Thiên, mắt nhìn về phía đạo ánh sáng màu vàng ở giữa rừng rậm kia.
Mọi người cũng không có thế nào đem tâm tư đặt ở trên người Tần Thiên, đều nhìn về phía đạo ánh sáng màu vàng kia, đó mới là trọng điểm. Thần binh, tuyệt đối là thần binh, một khi lấy được, nói không chừng có thể nổi danh thiên hạ, càn quét vô địch.
Tất cả mọi người cuồng nhiệt không gì sánh được, cũng nghĩ ra được, nhưng không nghĩ với thực lực của chính mình trong quá trình đoạt bảo bối có thể bị giết chết hay không, một lòng thầm nghĩ có được bảo bối. Bởi vì có câu người chết vì tiền tài chim chết vì miếng ăn, ở chỗ này thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Bốn người Tần Thiên từ từ đến gần rồi nơi ánh sáng màu vàng phát ra, thời điểm còn cách một kilomet thì dừng lại cũng không cách nào tiến thêm, một cổ lực lượng vô hình cường đại ngăn ở trước mặt bốn người, mặc dù là Tần Thiên đạt được cảnh giới gần thánh cũng không cách nào đi tới.
Dĩ nhiên, cũng không phải không có biện pháp tiến vào, chỉ là Tần Thiên không muốn hoa khí lực đi vào, sau đó lại gặp phải nguy hiểm gì, vậy cũng không tốt.
Hiện tại đạo ánh sáng màu vàng kia càng ngày càng mãnh liệt, hiển nhiên là có cái gì muốn đi ra rồi, không bằng chờ trước, nhìn xem đi ra là thứ gì, mới quyết định.
Ngẫu nhiên, mọi người liền lui về phía sau một điểm, không có đi tới, dù sao cũng cái gì cũng nhìn không thấy, xa một chút, tính nguy hiểm ít một chút.
Lúc này, đạo ánh sáng kia bắt đầu càng ngày càng mạnh, lực hủy diệt kinh khủng từ đó bạo phát ra, cực kỳ hung mãnh, cây cối xung quanh bắt đầu đều vỡ nát, một cái huyệt động to lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người, đường kính có chừng một trăm mét, ánh sáng màu vàng chính là từ bên trong huyệt động bay ra ngoài.
Ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm đạo ánh sáng màu vàng bên kia, cực kỳ kích động, rất nhiều người bắt đầu thảo luận, bên trong rốt cuộc là cái gì. Đa số người cho rằng với hy vọng tự nhiên là thánh khí đại thánh Côn Bằng lưu lại.
Ánh sáng màu vàng bên trong huyệt động vào giờ khắc này từ từ thăng lên, có thứ gì từ bên trong bay ra ngoài.
Tất cả mọi người nín hơi ngưng mắt nhìn huyệt động bên kia, nhìn ánh sáng màu vàng từ từ lên cao, càng ngày càng cao, càng ngày càng cao. Rốt cục, giờ khắc này, ánh sáng màu vàng bay ra khỏi huyệt động, bay đến trên mặt đất, trong chớp nhoáng, tất cả mọi người thấy rõ ràng, thứ phát sáng bên trong là vật gì.
Này là một cọng lông chim, một cọng lông chim màu vàng, giống như một cái thế giới, bộc phát ra khí tức khiến người ta sợ hãi.
- Đây là Mệnh Vũ!
Thiên Tiên lập tức kêu lên, cực kỳ giật mình.
Rồng có Nghịch Lân, chim có Mệnh Vũ, hai thứ này đều là không đụng được, chính là sát khí cường đại nhất.
- Đây là Mệnh Vũ của đại thánh Côn Bằng, bên trong khẳng định tập trung tuyệt học cả đời của ngài ấy!
Có người hưng phấn hô lớn.
- Người nào đạt được, người nào có được truyền thừa của đại thánh Côn Bằng, sẽ là đệ nhất thiên hạ!
Lại có người hô lớn.
Giờ khắc này, mọi người sôi trào lên, vô cùng hưng phấn, rất nhiều người nhanh chóng vọt tới, đi vào cướp đoạt, tấm chắn năng lượng vô hình vào giờ khắc này đột nhiên biến mất.
- Quay qua, lui ra phía sau!
Tần Thiên nhìn ba người Thiên Tiên hô, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, hắn cảm thấy có một cổ khí tức không ổn, phảng phất tồn tại sát khí kinh thiên, rất nhanh cả người vội vàng lui về phía sau. Ba người Lăng Vi cũng là cảm thấy không ổn, nhanh chóng lui lại.
Không chỉ là hắn, thái tử Thần hướng cũng nhanh chóng lui về phía sau.
- Ầm!
Chợt, vào giờ khắc này, Tần Thiên bọn họ vừa mới rời khỏi khoảng cách mấy cây số, đột nhiên, Mệnh Vũ kia chính là nổ tung. Trong nháy mắt, một cổ khí tức hủy diệt ngập trời bạo phát ra, toàn bộ thế giới chợt một mảnh màu vàng chói mắt.
- A... !
- A... !
- A... !
Tiếng kêu thảm thiết thống khổ vang lên, đám người tiến lên vào giờ khắc này trực tiếp bị đạo này hủy diệt năng lượng cường đại nghiền ép nát bấy, không hề phóng ra được kháng lực, giống như thái dương nổ tung cực kỳ đáng sợ.
- Đạo trưởng, nhanh, mang quan tài của ngươi ra!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong hô lớn, đạo khí tức hủy diệt này quá mức đáng sợ, Tần Thiên hoàn toàn không có lòng tin ngăn cản được.
Trương Tứ Phong sớm đã chuẩn bị xong, rất nhanh đem ra, mọi người nhanh chóng nhảy vào. ...