- Tiểu Nhã, Phỉ Nhi! Chuẩn bị ăn cơm.
Tiêu Du cất tiếng gọi hai cô gái đang ở trong phòng khách xem TV, lập tức thấy hai nàng chạy lại bày mâm.
Rất nhanh, toàn bộ các món đã được chuẩn bị xong, Tần Thiên mở vài chai bia, rót cho mỗi người một cốc lớn, nói:
- Đến! Chúng ta ăn mừng vì Phỉ Nhi đã được xuất viện, nào cạn.
Tần Thiên vừa dứt lời, tức thì mọi người đều vui vẻ năng cao cốc, cụng ly.
- Oa thơm quá, ta muốn ăn!
Tần Thiên nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, đã thèm đến chay nước miếng, vội vàng gắp lấy một cái đùi gà lớn, nhét vào trong miệng, bắt đầu ăn, những người khác thấy thế cũng tích cực chiến đấu. Nhưng người thoải mái nhất lại là Tần Thiên, xung quanh là một bàn mỹ nữ, khiến hăn không thể không động tâm vừa ăn vừa để một tay xuống bên dưới, lần lượt kiểm tra đôi chân ngọc của các nàng, vui vẻ vô cùng.
Bữa cơm kết thúc, chúng nữ liền tụ lại một chỗ nói chuyện phiếm, Triệu Tiểu Nhã cùng Lý Phỉ Nhi ngồi một lát đã ngủ mất, Tần Thiên liền đem hai nàng về phòng trước, chỉ còn Tiêu Du và Triệu Nhã Chi ngồi xem TV, bất quá hai người đều có chút say, đều lần lượt đứng dậy trở về phòng của mình. Tần Thiên sau khi tắm rửa cũng trở về phòng, hôm nay hắn có việc phải làm, hắn muốn tiến vào Thần tàng tinh xem xét một chút.
Vừa vào bên trong, Tần Thiên bỗng cảm thấy một cảm giác vô cùng thoải mái, không khí cực kỳ trong lành, những tia năng lượng trong thiên địa không ngừng tràn vào trong cơ thể, không cần thúc dục mà tự động vận hành trong đan điền hắn.
Bên trong Thần tinh cầu lúc nào cũng là ban ngày, nhưng Tần Thiên lại không biết cái gì đã chiếu sáng ở đây, chỉ thấy trên bầu trời đầy mây trắng nhẹ bay, cực đẹp.
- Ba Ba Ca, bắt đầu huấn luyện từ hôm nay đi, ngươi mau chuẩn bị cho ta!
Tần Thiên nhìn khoảng rừng rậm vô cùng rộng lớn trước mắt, nghĩ đến cự thú, ma quỷ bất giác cảm thấy rùng rợn. Đang miên man suy nghĩ bị Ba Ba Ca cát đứt.
- Không thành vấn đề chủ nhân, đây là nhiệm vụ của khu vực huấn luyện thứ nhất!
Vừa dứt lời, trên người Ba Ba Ca tản ra ánh sáng màu lam, dần dần hiện ra một gốc hoa đỏ rực như máu, nhìn khá giống hoa lan, có sáu cành nhỏ, vô cùng xinh đẹp.
- Chủ nhân, đây là mục tiêu của nhiêm vụ đầu tiên ở khu vực đầu tiên, hoa Huyết Lan, sinh trưởng trong ao đầm, chỉ cần chạm vào nó là hoàn thành nhiệm vụ!
Ba Ba Ca giới thiệu.
- Chỉ đơn giản vậy thôi sao, không thành vấn đề, mau bắt đầu nào!
Tần Thiên lập tức hưng phấn nói.
- Chủ nhân, chuẩn bị!
Ba Ba Ca vung tay một cái, không gian liền hiện ra một vết nứt, rồi từ từ rộng ra thành một động lớn rộng tầm hai mét, nhìn giống như hố đen trong vũ trụ, đồng thời bạo phát một cỗ hấp lực mạnh mẽ nuốt chửng không khí xung quanh.
- Chủ nhân, đây là cánh cửa không gian, nó sẽ đưa ngài đến khu vực làm nhiệm vụ, nếu ngài cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng, hoặc là tìm được hoa Huyết Lan chạm vào nó, hoặc bóp nát cái này, nó sẽ lặp tức truyền tống ngài trở về.
Ba Ba Ca đưa cho hắn một khối băng nhỏ, Tần Thiên nhìn một chút rồi cất nó đi, sau đó liền bước vào cửa không gian.
Hưu!
Trong nháy mắt, Tần Thiên cảm giác như bị thứ gì đó nuốt chửng, trước mắt một mảng đen tối, sau một khắc, xung quanh hắn bừng sáng, Tần Thiên nhìn thấy trước mắt là một khúc sông trong vắt.
"Đẹp quá!"
Tần Thiên không kìm được muốn thốt lên, nhưng chưa kịp phát ra âm thanh, đã thấy mình rơi xuống, cả người chìm xuống nước.
Bùm!
Bọt nước bắn tung tóe, Tần Thiên như một một viên đá, rơi xuống liền chìm xuống tận đáy sông, hắn vội vàng bơi trở lên.
Phốc!
- Phất! Ba Ba Ca, ngươi đang chơi ta phải không?
Tần Thiên tức giận hét lớn, và dĩ nhiên chẳng ai để ý đến hắn cả. Không gian xung quanh yên tĩnh, nhìn quanh Tần Thiên phát hiện mình đang ở một nhánh sông rộng tầm mười mét, hai bên cây cối rậm rạp, có rất nhiều loại cây cỏ lạ không biết tên, cực kỳ kỳ dị.
- Nơi này nhìn có vẻ rất an toàn, hẳn là không có nguy hiểm gì, bây giờ đi đâu tìm hoa Huyết Lan nhỉ?
Tần Thiên nhìn bốn phía xung quanh, đang muốn bơi lên bờ, chợt cảm thấy có vật gì đó quấn lấy chân mình, Tần Thiên theo bản năng giật lại, liền cảm thấy một lực lượng cường đại kéo mình tụt xuống.
- Siệt!...
Tần Thiên còn chưa kịp hô xong, cả người bị kéo chìm xuống mặt nước, hắn lập tức nhìn xuống, nước vẩn đục, chỉ nhìn thấy một thứ gì đó trắng trắng bám chặt lấy chân mình, không thể biết đó là vật gì, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy bốn năm cánh tay vươn về phía hắn.
- Cái quái quỷ gì vậy? Quỷ à!
Tần Thiên hoảng hốt, đột nhiên bị kéo xuống làm hắn giật mình, vội vàng liều mạng mạng giãy giụa, dùng hết sức đạp mạnh muốn thoát khỏi quái thủ bơi lên phía trên.
Song đúng lúc này, Tần Thiên phát hiện một thứ kinh khủng hơn, không biết từ lúc nào, trên đỉnh đầu hắn đã xuất hiên chục cánh tay vươn tới, còn có một con mắt màu đen nhìn chằm chằm hắn, cực kỳ khủng bố, vội mạnh mẽ giãy giụa thoát khỏi mấy cánh tay quái quỷ.
- Móa nó, quái vật gì đây, quá hù dọa người rồi, cứu mạng!
Tần Thiên vừa thoát được ra vội vàng liều mạng huy động hai cánh tay hết sức bơi ra xa, nhưng phía sau càng ngày càng nhiều cánh tay đuổi theo hắn, lại thêm chi chít sợi tóc đen nữa giống như ngàn vạn nữ quỷ đến đòi mạng, làm Tần Thiên sợ run vội liều mạng bơi đến bờ.
Thình thịch!
Tần Thiên mạnh mẽ phi lên khỏi trên nước, thở hồng hộc, đột nhiên phát hiện mặt nước gợn sóng, nhìn xem, bất ngờ vài cánh tay trắng bệch vươn tới muôn bắt hắn.
- Trời ạ, sao nhiều như vậy!
Tần Thiên hoảng sợ hô lớn, hai mươi năm trời sống hôm nay mới biết thế nào là quỷ a, Tần Thiên vội giãy giụa liều mạng bơi về bờ.
- Mẹ ơi! Như Lai Phật Tổ! Quan Âm Bồ Tát! Mau tới cứu ta, ta không muốn chết sớm, trong nhà còn rất nhiều vợ đẹp chờ ta nuôi, ta không thể chết sớm thế được!
Tần Thiên vừa cầu khẩn, vừa ráng sức bơi, vô cùng chật vật.
Đột nhiên, chân Tần Thiên bị tóm, tức thì hắn bị kéo ngược về phía sau.
- Phất!
Tần Thiên nhìn mấy chục cánh tay trắng bệch phía sau hô lớn.