Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 337 - Chương 342: Nửa Đêm Đột Kích

 Chương 342: Nửa Đêm Đột Kích Chương 342: Nửa Đêm Đột Kích Chương 342: Nửa Đêm Đột Kích

Tần Thiên cùng Triệu Chỉ Nhược đang trong phòng tắm đùa nghịch, ở phía ngoài thì Sở Tương Tương trốn ở bên trong phòng mặt đỏ tới mang tai, Triệu Chỉ Nhược cũng không cưỡng chế thanh âm của mình, làm cho Sở Tương Tương nghe được âm thành vô cùng rõ ràng, cơ thể Sở Tương Tương cũng bắt đầu có chút cảm giác, vội vàng trốn vào trong phòng, khóa cửa lại, nhưng quanh tai vẫn vang vảng âm thanh...

"Cô nàng này cũng xấu xa quá đi, không phải nàng nói phải đi gặp muội muội của mình sao, tại sao lại còn ở đây làm chuyện này với Tần Thiên!"

Trong lòng Sở Tương Tương nghĩ như vậy, nhưng mà ở dưới nhịn không được chảy ra chút nước, bắt đầu có chút ngứa ngáy.

Sở Tương Tương còn chưa có làm chuyện đó cùng Tần Thiên, nghe Triệu Chỉ Nhược ở bên trong la rất thoải mái, trong lòng Triệu Chỉ Nhược không nhịn được phải thử một chút, mặc dù nghĩ như vậy, Sở Tương Tương cũng không dám làm, dù sao lần đầu tiên đối với con gái mà nói, rất là quan trọng, nhất định phải giữ gìn vào thời khắc tốt nhất đem thân thể hiến dâng cho nam nhân mình thích.

Âm thanh từ trong buồng tắm ngày càng vang ra, giống như liên miên bất tận, chịu đựng một hồi lâu, Sở Tương Tương chịu không nổi nữa rồi, nhanh chóng mở cửa chạy ra ngoài, nếu còn ở lại gian phòng này, rất có thể mình không kiềm chế được mà động thử.

- Hừ! Hai người thật là xấu tính!

Sở Tương Tương đứng ở ngoài phòng lầm bầm lầu bầu, nét mặt còn chưa hết đỏ bừng .

Giờ phút này trong phòng tắm, Triệu Chỉ Nhược cùng Tần Thiên cũng ngưng lại, Triệu Chỉ Nhược cả người mệt mỏi ngã vào lòng Tần Thiên, bộ dáng giống như đã vô cùng thõa mãn.

- Chỉ Nhược, hình như nàng đã quên một chuyện rồi!

Tần Thiên nhìn trong ngực Triệu Chỉ Nhược đến.

- Chuyện gì ?

Triệu Chỉ Nhược nghi ngờ hỏi.

- Nàng quên Tương Tương còn đang ở trong phòng sao!

Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược, mới vừa rồi nàng chẳng để ý la to, Sở Tương Tương đang ở trong phòng chắc chắn nghe được, không biết Sở Tương Tương phản ứng ra sao đây.

- Ta biết mà, nhưng mà có cái gì không đúng!

Triệu Chỉ Nhược nghi ngờ nhìn Tần Thiên, nhíu mày, chẳng lẽ có cái gì không đúng sao?

- Nàng biết Tương Tương ở trong phòng còn la lớn như vậy, chẳng phải nàng nói với Tương Tương là đi tới chỗ của muội muội nàng sao!

- Ây da... Đúng rồi... Thảm rồi, Tương Tương chắc chắn nghe được, vậy phải làm sao bây giờ, hình như nàng biết giọng của ta!

Triệu Chỉ Nhược lúc này mới nghĩ tới, vừa rồi mình gọi lớn tiếng như vậy, không có áp chế một tí âm thành nào lại, chết chắc rồi.

- Ta làm sao biết nàng chứ, ai kêu nàng la lớn như vậy chứ!

Tần Thiên cười xấu xa nói.

- Này... Cũng do huynh đấy đồ sắc lang hư hỏng, ta nên làm cái gì bây giờ đây, mặt mũi đâu mà nhìn Tương Tương nữa!

Triệu Chỉ Nhược lo lắng nói.

- Vậy khỏi cần gặp, chúng ta tiếp tục đi, dù sao cũng bị phát hiện rồi, chuyện gì từ từ sẽ tới không cần lo lắng!

Tần Thiên đắm đuối nhìn nàng, còn không đợi Triệu Chỉ Nhược phản ứng, đã vồ tay tới ôm lấy Triệu Chỉ Nhược xông vào, tiếp tục hiệp hai... ...

Hai người ở bên trong phòng tắm đại chiến hơn ba giờ mới dừng lại tới, lúc hai người bước ra Sở Tương Tương cũng không còn ở trong phòng, Triệu Chỉ Nhược nhìn Sở Tương Tương không có ở đây, cũng lập tức đi ra ngoài, chuẩn bị đi đến chỗ muội muội nàng trốn một đêm, đỡ bị Sở Tương Tương giễu cợt.

Không nghĩ tới vừa ra khỏi cửa liền gặp phải Sở Tương Tương đang trốn ở bên ngoài, nàng vội vàng chui trở lại vào trong, đổi phương án nhảy cửa sổ ra ngoài.

- Tương Tương, nàng ở đây làm gì.

-

Tần Thiên nhìn ra ngoài thấy Sở Tương Tương đang đứng đó, hắn đi ra ngoài trên người còn đang mặc đồ ngủ của Sở Tương Tương, ai mà ngờ đồ ngủ của Sở Tương Tương không rộng không chật vừa khít người hắn.

- A... Các ngươi... Các ngươi là đồ xấu xa!

-

Sở Tương Tương thấy Tần Thiên đi ra, sắc mặt nhất thời đỏ thẫm.

- Hắc hắc, nàng có muốn thử một chút hay không!

-

Tần Thiên nhìn con cừu non Sở Tương Tương đang xấu hổ, không nhịn được đùa giỡn một chút.

-A... Ta không cần, đại sắc lang!

Sở Tương Tương vội vàng đẩy Tần Thiên ra, bỏ chạy thật nhanh vào trong phòng, Tần Thiên ở phía sau cười ha ha, nhưng ngay sau đó đang tính quay trở lại trong phòng, nhưng đi chưa được mấy bước, bỗng Khâm Thiên Giám ngừng lại, bởi vì hắn phát giác có một cổ hơi thở đang tập trung nhìn hắn, nhưng còn rõ có sát khí hay không.

Khuya hôm nay bởi vì Tần Thiên ở chỗ này, cho nên Sở Văn Long cố ý phái thêm bốn hộ vệ canh phòng xung quanh, tránh cho Tần trong lúc đêm khuya cùng Sở Tương Tương làm chuyện ấy bị nghe được, mặc dù không biết hai người có làm hay không, nhưng đề phòng vẫn tốt hơn.

Tần Thiên quay đầu lại, bỗng thấy trước mặt mình có một bóng đen đứng đó, không thấy rõ bộ dáng cho lắm, nhưng hắn có thể khẳng định kẻ đó là người tu luyện, hơn nữa thực lực không thấp.

- Ngươi là ai!

Tần Thiên nhìn hắn quát lên.

"Hưu!"

Hắn không nói câu nào, trong nháy mắt liền lao về Tần Thiên, bộc phát ra chiến lực vô cùng cường đại, hai đấm đánh ra một bộ quyền pháp cực kỳ dũng mãnh, hung hăng lao về phía Tần Thiên.

"Hưu!"

Tần Thiên không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nghênh đón, hai tay cũng đánh ra hai quyền phòng thủ, nhưng mà Tần Thiên chưa có học qua quyền pháp, cho nên hắn cũng chỉ sử dụng... Đả pháp, một loại nghiên về phòng thủ.

Quyền pháp của đối phương cực kỳ mãnh liệt, hơn nữa còn là loại quyền pháp càng đánh càng mạnh, cực kỳ đáng sợ, Tần Thiên chưa từng luyện quyền pháp, cho nên ăn một chút thiệt thòi, bị đánh liên tiếp lui về phía sau, đang ở thế hạ phong.

Còn đối phương, hiển nhiên cũng không buông tha cho hắn, Tần Thiên dần dần lùi về sau mỗi bước, thì quyền pháp của hắn càng thêm mãnh liệt, đánh cho Tần Thiên không có sức chống đỡ.

"Phanh!"

Tần Thiên sơ sẩy một cái, trong nháy mắt lồng ngực bị nện một quyền, nhất thời bị nện liên tiếp lui về phía sau.

"Tần Thiên!"

Sở Tương Tương nghe thấy âm thanh chiến đấu, lập tức chạy ra, thấy Tần Thiên bị đánh một quyền, vô cùng khẩn trương, lập tức chạy về phía Tần Thiên.

- Tương Tương trở về phòng, không được đi ra ngoài!

Tần Thiên thấy Sở Tương Tương vọt ra, lập tức quát to, Sở Tương Tương nghe thấy vậy, cũng không chạy nữa.

Mà lúc này đây, Hắc y nhân lại tiếp tục đánh về phía Tần Thiên, lực đạo còn mạnh mẽ hơn lúc trước.

"Hự!"

Tần Thiên hét lớn một tiếng, cũng xông tới, thực lực tăng lên đôi chút so với vừa rồi, chống lại Hắc y nhân vẫn sử dụng phương thức phòng thủ kia, nhanh chóng hóa giải chiêu thức đối phương.

- Ngươi tung hết sức ra đi, nếu không đừng trách ta nặng tay!

Hắc y nhân quát lên, thanh âm khàn khàn, vừa nghe cũng biết là hắn dám nói dám làm.

Tần Thiên cũng không để ý đến hắn, mà hỏi ngược lại:

- Ngươi là ai!

- Hừ! Đánh thắng ta đi, ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai!

Hắc y nhân quát lên, dứt lời từng quyền càng thêm hung ác đánh về phía Tần Thiên.

- Tốt ta sẽ cho ngươi biết một chút về thực lực của ta!

Tần Thiên nổi giận quát một tiếng, trong nháy mắt đem thực lực tăng lên nhưng một chút, cao hơi đối phương một xíu, hơn nữa không hề nữa phòng thủ, mà lập túc tấn công cùng đối phương trực tiếp đối cứng.

Hắc y nhân nhất thời kinh hãi, lập tức đem thực lực tăng lên một chút, ứng đối công kích của Tần Thiên...

Bình Luận (0)
Comment