- Sư huynh, ngươi không nên giao hảo với loại người như thế này, coi chừng bị lây bệnh của hắn đó, đến lúc đó ngươi cũng sẽ trở thành lưu manh luôn!
Hiên Viên Phiêu Nhi thấy Hiên Viên Thác bắt tay Tần Thiên thì vô cùng bất mãn, kéo tay Hiên Viên Thác lại...
Tần Thiên cùng Hiên Viên Thác nghe vậy trong lòng cũng giật mình, cái gì mà lây bệnh, bắt tay thôi mà, làm gì nghiêm trọng tới vậy, mà bệnh lưu manh là bệnh quỷ gì.
- Tiểu nha đầu này sao mà vô lễ như vậy, nói chuyện thế nghe được hả!
Triệu Chỉ Nhược thấy Hiên Viên Phiêu Nhi nói Tần Thiên như vậy làm nàng vô cùng bất mãn, nam nhân của ta lúc nào đến phiên ngươi chen vô.
- Hừ! Ngươi mới là tiểu nha đầu đó, ta nói hắn ai đụng chạm gì tới ngươi đâu!
Hiên Viên Phiêu Nhi nghe Triệu Chỉ Nhược gọi nàng là tiểu nha đầu thì vô cùng bực bội, nàng ghét nhất người khác gọi nàng là tiểu nha đầu, bởi vì... Điều này còn có nghĩa là...
- Ta là nữ nhân của hắn, ngươi dám xúc phạm nam nhân của ta, tất nhiên là chuyện của ta rồi!
Triệu Chỉ Nhược phản kích.
- Hừ! Nữ nhân của một gã lưu manh, thì cũng không phải thứ tốt đẹp gì!
Hiên Viên Phiêu Nhi khinh thường nhìn Triệu Chỉ Nhược.
Nghe vậy, Triệu Chỉ Nhược vô cùng giận dữ, muốn động thủ với Hiên Viên Phiêu Nhi, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn lại, hắn cũng muốn dạy dỗ Hiên Viên Phiêu Nhi một chút, nữ nhân của hắn mà người khác có thể đụng sao, nhưng mà nghĩ lại hắn cũng không chấp nữ nhân.
- Thôi mà, Chỉ Nhược chúng ta không nên chấp nhặt với nàng, chuẩn bị tranh tài đi!
Tần Thiên ôm Triệu Chỉ Nhược hôn nàng một cái, tức giận trong lòng nàng đột nhiên tiêu tan.
Hiên Viên Thác nghe sư muội của mình nói như vậy, lúng túng nhìn Tần Thiên cười cười, bực mình trợn mắt nhìn Hiên Viên Phiêu Nhi, kéo tay nàng lùi về một chút, ý là nàng đừng nói nữa.
"Hừ!"
Hiên Viên Phiêu Nhi cong miệng lên, trong lòng vô cùng khó chịu.
"Hừ! Cái tên Lưu manh này, thêm cả ả kia nữa, đừng để ta gặp được các ngươi đến lúc đó thì đẹp mặt!"
Hiên Viên Phiêu Nhi oán hận nghĩ.
Trong phút chốc, năm mươi người vào vòng trong đã tụ họp đầy đủ, xếp chỉnh tề thành năm hàng, Tần Thiên quét qua những người này, thực lực mấy tên này đa số đã vượt qua hai sao, chỉ có số ít là một sai, giống như Triệu Chỉ Nhược một sao cấp chín, Tống Vũ, một sao cấp tám, vài người còn lại tu vi cũng không thua kém mấy, phần còn lại đều hai sao trở lên, có vài người Tần Thiên cũng không thấu được thực lực, hơi thở phát ra đều vô cùng cường đại, Tần Thiên suy đoán thực lực của bọn họ tuyệt đối không kém hơn hai sao cấp năm, đây là những đối thủ cực kỳ mạnh mẽ.
Bên trong top 50, nữ nhân không tới mười người, vô cùng ít ỏi.
- Khụ khụ! Đầy đủ rồi, hiện tay ta sẽ bắt đầu phổ biến thể lệ thi đấu!
Một người đàn ông mặt trang phục quân nhân có vẻ như là trọng tài nhìn mọi người nói.
- Hình thức tranh tài là một chọi một, quy tắc rất đơn giản, chỉ cần đánh bại đối phương không đứng dậy nổi, hoặc đánh bay đối phương ra khỏi vòng, còn nếu đối phương nhận thua cũng coi là ngươi chiến thắng, bây giờ mọi người lấy mã số của mình ra, số một sẽ đối đầu số năm mươi, số một đối đầu số bốn chín, số ba đối đầu số bốn tám... Cách tính như vậy, mọi người đã hiểu rõ chưa!
Trọng tài nhìn mọi người hỏi.
- Đã rõ!
- Tốt lắm, hiện tại bắt đầu từ số ở giữa đi, năm tổ ở giữa bước ra, tổ 1 số hai mươi lăm đối đầu số hai sáu ở sân thứ nhất, tổ 2 số hai mươi bốn đối đầu số hai mươi bảy ở sân thứ hai... Còn những khác chưa tới lượt thi đấu có thể tự do quan sát, xin chú ý số của mình còn tham gia trận đấu!
Trọng tài nói xong liền giải tán mọi người, ngay sau đó liền bắt đầu cuộc tranh tài.
Số của Tần Thiên là số cuối cùng, cho nên có thể rãnh rỗi quan sát mọi người tranh tài, không cần phải gấp, Triệu Chỉ Nhược thì cũng thi đấu ở vòng thứ ba, coi như tương đối thong thả.
Số của Hiên Viên Thác, ở vòng thứ tư, mà Hiên Viên Phiêu Nhi đã phải đấu trận đầu, cho nên đã đi theo trọng tài tiến vào sân đấu rồi.
- Tần huynh, mới vừa rồi thật là ngại quá, sư muội ta xưa nay ngang ngược quen rồi, để ta thay Phiêu Nhi xin lỗi ngươi, kính mong Tần huynh đệ cùng vị tiểu thư này thông cảm, không nên chấp nhặt với nàng!
Hiên Viên Thác thấy Hiên Viên Phiêu Nhi đã bước đi xa, hắn bước đến cạnh Tần Thiên, xin lỗi thay sư muội hắn.
- Không có gì đâu, Hiên Viên huynh khách khí!
Tần Thiên cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi, nếu Hiên Viên Thác đã nói như vậy, tất nhiên Tần Thiên sẽ không so đo với hắn, hơn nữa ấn tượng của Tần Thiên với Hiên Viên Thác cũng không tệ, mặc dù thực lực cao cường, nhưng không có loại ngạo khí bá đạo như của mấy đệ tử gia tộc còn rất lễ phép, cho nên chuyện vừa rồi Tần Thiên không để ở trong lòng.
Triệu Chỉ Nhược thì đã sớm quên chuyện này, nghe Hiên Viên Thác nói như thế còn thấy có chút ngượng ngùng, ngay sau đó ba người bắt đầu hàn huyên, hai người Triệu Chỉ Nhược và Hiên Viên Thác giới thiệu lẫn nhau một chút.
- Ngươi là đệ tử của đạo tràng Hiên Viên sao!
Triệu Chỉ Nhược nhìn Hiên Viên Thác hỏi.
- Đúng vậy!
Hiên Viên Thác cười cười, Triệu Chỉ Nhược nghe vậy nhất thời kinh hãi, mặc trong lòng cũng đã đoán được, nhưng khi nghe Hiên Viên Thác nói ra thì rất là kinh ngạc, đệ tử đạo tràng Hiên Viên lại tham gia cuộc so tài của dị năng giả, thật hiếm thấy.
Tần Thiên đứng ở một bên thấy bộ dáng Triệu Chỉ Nhược kinh ngạc, có chút tò mò, đạo tràng Hiên Viên là môn phái nào chứ, thuộc loại rất trâu bò hay sao, Tần Thiên muốn hỏi Triệu Chỉ Nhược một chút, bất quá thấy Hiên Viên Thác còn đứng ở chỗ này, cũng không tiện hỏi, chắc để sau đi.
- Chúng ta qua kia xem chiến đấu đi!
Hiên Viên Thác đề nghị, ngay sau đó ba người nhanh chóng bước về chỗ chiến đấu.
"Thình thịch!"
Một tiếng trống vang lên, lập tức, năm sân thi đấu bắt đầu chiến đấu, ba người bước đến khu vực thi đấu của Hiên Viên Phiêu Nhi.
Đối thủ của Hiên Viên Phiêu Nhi là một nam tử cực kỳ cao lớn, khắp người da thịt rắn chắc, ở trần, từng khối thịt phát sáng ra, không biết là do hắn thoa dầu ăn lên người hay do nội lực phát ra, con hàng này bên dưới chỉ mặt một cái quần lót bó sát, đem một cục thị khổng lồ giữa hai chân bó sát lộ ra, cực kỳ đồ sộ, giống như ở giữa hang của hắn bị sưng lên vậy.
Hiên Viên Phiêu Nhi thấy "cục sưng" của đại hán kia nhất thời đỏ bừng mặt, nếu không phải đang thi đấu, nàng chắc đã quay đầu về chỗ khác.
- Ha ha ha ha... Tiểu mỹ nữ, tốt nhất nên tự mình nhận thua đi, ta cũng không muốn thương tổn búp bê dễ thương như nàng đâu, nhận thua xong chúng ta cùng nhau tâm sự!
Đại hán vẻ mặt bỉ ổi đùa giỡn với Hiên Viên Phiêu Nhi, khiến những người đang xem tạo ra một trận ồn ào.
Nhất thời, Hiên Viên Phiêu Nhi lập tức giận dữ, mạnh mẽ vang lên lần trước tranh tài Tần Thiên đối với mình đùa bỡn lưu manh chuyện, lập tức trong con ngươi cũng muốn phun ra lửa.
- Tìm chết!
Hiên Viên Phiêu Nhi giận dữ, mạnh mẽ hướng về phía trước hô to đánh tới, lực lượng cả người bộc phát, thực lực bộc phát đến hai sao cấp sáu, hung hăng đánh về phía đại hán.
Đại hán thấy vậy, sắc mặt lập tức đại biến, thực lực của hắn bất quá chỉ mới đạt đến hai sao cấp hai mà thôi, không nghĩ rằng ngay cả tiểu mỹ nhân này thực lực lại cao hơn mình bốn cấp, nhất thời kinh hãi, nhanh chóng lùi về sau, tránh phải đòn tấn công của Hiên Viên Phiêu Nhi.
"Oanh!"
"A!"
Hiên Viên Phiêu Nhi thực lực không phải quá áp đảo, mặc dù kỹ xảo chiến đấu chưa ra hình dáng gì, nhưng với thực lực của nàng, cộng thêm tốc độ ra đòn cực nhanh, đại hán kia lại đang hoảng hốt tất nhiên bị Hiên Viên Phiêu Nhi may mắn đánh trúng, một cước mạnh mẽ đá vào hạ bộ của đại hán, trực tiếp đá hắn bay ra ngoài, nặng nề rơi xuống mặt đất, hai trứng cũng coi như nát hết rồi, trực tiếp ngất đi.
Người đang xem cũng ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, cô nàng này thoạt nhìn cả người lẫn vật khá là vô hại, không nghĩ tới vừa ra tay lại mạnh mẽ như vậy, một cước đem trứng của đối thủ đá nát ra, thật là đáng sợ, người xem không khỏi thấy lạnh lạnh phần dưới, vội vàng đưa xuống kiểm tra một tí.
- Hiên Viên huynh, sư muội của ngươi thực lực mạnh vậy.
Tần Thiên nhìn Hiên Viên Thác mồ hôi lạnh ứa ra.
- A... Ha hả!
Hiên Viên Thác cũng lúng túng nói.