Tần Thiên nhìn bộ dạng sợ hãi của Sở Tương Tương, không khỏi muốn hù dọa nàng một chút, vì vậy lần nữa tiến đến bên tai Sở Tương Tương nói:
- Nàng muốn đổi ý sao ? Không được đâu, đây là chuyện mà nàng đã đồng ý với ta rồi. Tối nay ta sẽ tắm rửa sạch sẽ chờ nàng trong phòng...
Những lời này vừa nói ra thì Sở Tương Tương càng cảm giác căng thẳng hơn nữa, thêm chuyện Tiêu Du đang ở bên cạnh, càng khiến nàng thêm xấu hổ, sắc mặt hồng giống như quả cà chua, nóng hết cả lên.
- Ta biết rồi, ta sẽ không đổi ý.
Sở Tương Tương dậm chân, xấu hổ nói.
- Ha ha ha... !
Tần Thiên nhìn khuôn mặt nóng lên của nàng thì không nhịn được phá lên cười, Tiêu Du bên cạnh tuy rằng không biết bọn họ đang nói cái gì, nhưng nhìn bộ dáng xấu hổ kia của Sở Tương Tương thì cũng nở nụ cười.
- Ta... Ta sẽ không để ý tới huynh nữa, đồ lưu manh!
Sở Tương Tương dậm chân, ném đồ vật trong tay đi, nhanh chân chạy ra ngoài. Tần Thiên thấy thế cũng buông đồ trong tay xuống đuổi theo Sở Tương Tương, giải thích một chút với nàng mới được, miễn cho nàng cả đêm chờ đợi, vậy cũng không tốt.
- Tương Tương, chờ ta một chút.
Tần Thiên đuổi theo Sở Tương Tương ra đến sân thượng, một tay ôm nàng vào trong ngực, mặt Sở Tương Tương lập tức thẹn thùng, bàn tay Tần Thiên liền cảm giác được một luồng khí nóng.
- Thả ta ra đồ lưu manh, sẽ bị người khác thấy đấy, buổi tối ta sẽ giữ đúng lời hứa mà.
Sở Tương Tương mắc cỡ đến nỗi không dám nhìn Tần Thiên.
- Thật sao, xem ra Tương Tương không thể chờ đợi được nữa nha.
Tần Thiên tiếp tục trêu chọc nói.
- Huynh mới là người chờ đợi đấy, ta không có.
Sở Tương Tương vội vàng giải thích.
- Được rồi, ngươi không cần phải giải thích, giải thích chính là che dấu, che dấu chính là đồng ý, ta hiểu mà.
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương vẻ mặt mập mờ nói, bàn tay lặng lẽ đặt lên mông cong của Sở Tương Tương, làm mấy động tác xấu xa, một tay sờ xuống dưới, cảm giác rất mềm mại, rất thoải mái.
- Ta không có, đồ biến thái, mau buông tay, sẽ bị người khác thấy được.
Sở Tương Tương vội vàng muốn tránh thoát bàn tay của Tần Thiên, nhưng hiển nhiên là không được.
- Tương Tương, ta cho ngươi biết một tin tốt, ngươi có muốn nghe hay không...
Tần Thiên ngừng tay, nhìn Sở Tương Tương nói, Sở Tương Tương lập tức liền gật đầu.
-Thật ra... Tối nay ta không muốn làm gì nàng , chẳng qua chỉ là lừa nàng mà thôi!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, Mộ Dung Tuyết còn ở đây, Tần Thiên không dám làm xằng bậy, nhỡ đâu ảnh hưởng đến Mộ Dung Tuyết thì không tốt.
- Vì sao?
Sở Tương Tương có chút không hiểu nhìn Tần Thiên, đáy lòng hồi hộp, chẳng lẽ Tần Thiên không thích mình sao?
- Hì hì, nàng đã quên rồi sao... , có người ở trên lầu của chúng ta, nếu chúng ta làm chuyện kia ... , lớn tiếng sẽ ảnh hưởng đến người khác đấy.
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói.
Sở Tương Tương nghe xong, tưởng tượng, đúng vậy, sư phụ của chị Tiêu Du còn ở trên nha...
- Tốt, vậy vừa rồi huynh còn làm ta sợ, ta muốn đập huynh một trận.
Sở Tương Tương suy nghĩ rõ ràng sau đó lập tức tức giận, vung lên nắm tay nhỏ hướng về phía ngực Tần Thiên đập tới, nhưng lại không có tí sức lực nào.
Ngược lại Tần Thiên thừa cơ hôn một cái lên đôi môi thơm ngát của Sở Tương Tương, hai tay bắt lấy Sở Tương Tương chơi đùa tiếp, làm cho toàn thân Sở Tương Tương run rẩy liên tục, nàng lập tức vội vàng đẩy Tần Thiên ra, đây chính là sân thượng nha... , bị người khác nhìn thấy thì xấu hổ chết mất.
Tần Thiên cũng biết điều đó, cho nên có chừng mực, hai người âu yếm một chút liền tách ra, lần nữa trở lại phòng bếp phụ giúp nấu cơm. ...
Sau khi ăn xong cơm tối, Tần Thiên liền trở về phòng, tiến vào trong nhẫn bắt đầu tu luyện, thuận tiện tiếp năng lượng cho Thiên Hà.
Mãi đến tám giờ sáng ngày thứ hai Tần Thiên mới từ bên trong đi ra.
Giải thi đấu Địa Bảng của dị năng giả đã có kết quả rồi, top 3 không hề ngoài ý muốn, theo thứ tự là Tần Thiên, Hiên Viên Thác và Lôi Báo.
Quân đội phát thông báo ở khắp nơi trong sân thi đấu, nghi thức trao giải cho top 3 sẽ diễn ra vào ngày mai, đồng thời giải thi đấu Thiên Bảng cũng bắt đầu, trao giải xong sau chính là giải thi đấu Thiên Bảng.
Thời gian tranh tài của Thiên bảng rất ngắn, chỉ có thời gian một ngày, bởi vì thi đấu Thiên Bảng đều là cao thủ, chiến đấu cực kỳ nhanh chóng, bọn họ đã đến cấp độ kia rồi, nên không hề chiến đấu liều chết liều sống, mà là nên dừng thì dừng, không vì một cái thứ tự mà tổn hại tánh mạng, thi đấu Thiên bảng kết thúc thì toàn bộ trận đấu cũng xong.
Thi đấu Địa Bảng vừa kết thúc, mọi người liền nóng lòng xem thi đấu Thiên Bảng, bắt đầu ầm ĩ suy đoán ai trong top 3 có thể tiến vào Thiên bảng, đá cao thủ Thiên Bảng xuống, đã có người bắt đầu cá cược ở bên ngoài rồi, cá cược xem ba người Tần Thiên ai có thể trong thi đấu Thiên Bảng phát huy bản lĩnh theo thứ tự tương đối cao.
Linh Nguyệt không gì làm cũng muốn vô góp vui, kết quả nghe thấy đặt cược ít nhất phải một trăm vạn, lập tức liền rút lui, nàng cũng không có nhiều tiền đến thế, trên người cộng lại cùng lắm chỉ có tầm mười vạn, vì vậy nàng phải đi tìm Tần Thiên quấn quít đòi một trăm vạn mới được, sau đó vui vẻ cầm đi đặt cược.
- Đi thôi, chúng ta trở về đi, không có gì để nhìn.
Tần Thiên nhìn chúng nữ nói, chuẩn bị trở về, bên người một người vây quanh bốn năm người đẹp quả thsật quá mức bắt mắt, khắp nơi đều là ánh mắt hâm mộ ghen tị hận, phải đi nhanh lên thôi, đỡ phải bị người ta nói khoe khoang rồi bị đánh, sẽ không tốt, mặc dù sẽ không có ai dám làm thế.
- Tần Thiên!
Tần Thiên vừa mới xoay người, đằng sau liền có tiếng vang như sấm từ phía sau truyền đến, lập tức tất cả mọi người đều nhìn nơi phát ra giọng nói. Tần Thiên cũng quay đầu lại nhìn, thấy một người to con đứng ở đó, nhìn kỹ, thì ra là Lôi Báo.
- Tần Thiên, ngươi có dám đấu với ta một trận hay không!
Lôi Báo hét lớn, vừa nói vừa đi về phía Tần Thiên, bộ dáng hung hăng kiêu ngạo, phảng phất giống như vô địch thiên hạ.
Quả thật, Lôi Bạo này cực kỳ tự đại, đầu óc cũng không được thông minh cho lắm, nếu không thì sẽ không ngu xuẩn như vậy, bại dưới tay Hiên Viên Thác.
Hôm nay hắn thấy danh hiệu đệ nhất của Tần Thiên trên bảng danh sách, trong lòng của hắn liền không vui, tuy rằng Tần Thiên giết chết Tề Vân Long, nhưng mà hắn cho rằng Tần Thiên không quá lợi hại, xem ra, Tề Vân Long hoàn toàn thua ở thân pháp, tốc độ Tề Vân Long không đủ nhanh, mới có thể bị Tần Thiên đánh chết, mà hắn là người của Lôi gia, am hiểu nhất là tốc độ, tốc độ như tia chớp, vì thế, hắn cho là mình có thể đánh bại Tần Thiên, vì vậy cố ý đến tìm Tần Thiên khiêu chiến.
Tần Thiên nhìn Lôi Báo, lắc đầu, chậm rãi nói:
- Không có hứng thú!
Nói xong, trực tiếp quay người đi.
- Hừ! Tần gia các người đều là bọn hèn nhát, can đảm chấp nhận khiêu chiến cũng không có!
Lôi Báo lập tức liền ở phía sau nói móc...
Tần Thiên nghe xong, lập tức liền đứng lại, quay đầu nhìn Lôi Báo, Lôi Báo cho rằng Tần Thiên bị chọc giận, lập tức vui mừng, chuẩn bị ra tay.
Không nghĩ tới là Tần Thiên không có tức giận, mà là mỉm cười, nhìn Lôi Báo chậm rãi nói:
- Ngươi khá lắm, tự sát cho ta xem một chút, không dám tự sát ngươi chính là cẩu tạp chủng, con chó đẻ đấy, đớp cứt lớn lên.
Một là Tần Thiên không mắng chửi người, nếu không chính là trực tiếp dùng cách mắng chửi mà người khác hận nhất.
Lời này vừa nói ra, toàn bộ người chung quanh đều nở nụ cười, sắc mặt Lôi Báo lập tức đen lại, không nghĩ tới Tần Thiên không mắc mưu, ngược lại dùng loại cách này hung hăng làm nhục hắn.
- Như thế nào, ngươi không dám sao, xem ra thật sự là thằng chó đẻ mà, ăn cức mà lớn tốt như vậy sao!
-
Tần Thiên tiếp tục không chút lưu tình mắng, mặt mỉm cười.