-
Trong phòng thẩm vấn, Phạm Kiến bị đánh máu chảy toàn thân, cả người mất đi tri giác, tên đầu lĩnh giờ có chút mệt mỏi nên ngừng lại, nhìn tên mập máu me cả người mới giải hận.
- Hừ! Đắc tội tao, chơi chết cmn mày!
Hắn nhìn Phạm Kiến, kiêu ngạo nói.
"Oanh!"
Một tiếng vang động, cửa phòng thẩm vấn lập tức nổ tung, cảnh cửa bằng thép cứ như thế bị đá nát, dọa tên đầu lĩnh kêu to một tiếng, sau đó quay người, khi thấy Tần Thiên đứng đó, lập tức giận dữ quát.
- Thằng chó này cũng tìm chết.
Tên đầu lĩnh thuận tay cầm roi da quất tới hướng Tần Thiên.
- Chết!
Tần Thiên nhìn cũng không nhìn, trực tiếp vung tay lên, chiến kiếm vừa ra lập tức đã chém đứt một cánh tay của hắn, máu tươi như suối phun trào.
"A... !"
Tên đầu lĩnh thấy cánh tay của mình bị chặt đứt lập tức hét thảm, cả người ngã trên mặt đất, Tần Thiên nhìn thoáng qua Phạm Kiến đang thoi thóp một bên, mang theo chiến kiếm mãnh liệt chém xuống người tên đầu lĩnh, phòng thẩm vấn máu loãng văng khắp nơi, cả người của tên đầu lĩnh đã bị Tần Thiên chặt nát, hóa thành một đống thịt vụn, cực kỳ buồn nôn.
- Phạm Kiến, Phạm Kiến!
Tần Thiên vỗ vỗ bả vai Phạm Kiến, thấy cu cậu còn nhúc nhích, hắn dùng thần niệm tra xét thương thế của Phạm Kiến, bị thương ngoài da, không có gì lớn ngại, Tần Thiên lập tức dùng năng lượng giúp Phạm Kiến trị liệu, khiến vết thương trên người hắn rất nhanh ngừng đổ máu, đưa năng lượng vào trong cơ thể hắn.
Phạm Kiến rất nhanh đã tỉnh lại.
- Đau quá!
Phạm Kiến ngẩng đầu lên nói.
- Đi thôi!
Tần Thiên thấy Phạm Kiến không sao, nhanh chóng đỡ hắn lên.
- Ừ... Tên vương bát đản kia đâu rồi.
Phạm Kiến cả giận hỏi, Tần Thiên chỉ phía dưới, mặt đất đầy thịt vụn, Phạm Kiến thiếu chút bị hù phát ngất, thật ác a, quá tàn nhẫn rồi.
- Cậu, cậu... chặt hắn hả?!
Phạm Kiến nhìn thịt vụn trên mặt đất, run rẩy hỏi.
- Ừm, đi thôi, chúng ta ra ngoài trước.
Tần Thiên nói xong đỡ Phạm Kiến đi ra bên ngoài.
- Không ra được, cảnh sát đã chặn hết các cửa, chúng ta ra không được.
Triệu Chỉ Nhược dẫn Hàn Thi Vũ tiến đến, ngăn cản hai người Tần Thiên muốn ra ngoài. Giờ phút này, số lớn cảnh sát cầm súng cảnh giới, tên cục trưởng đứng một bên chỉ huy, thấy Tần Thiên giết chết tất cả cảnh sát, lập tức để đặc công lên sân khấu, kéo dài thời gian chờ người trong gia tộc đến, bởi vì hắn biết rõ, một Tu Luyện giả xa xa không phải những cảnh sát bình thường có thể đối phó đấy.
"A... !"
Hàn Thi Vũ thấy thịt nát trên mặt đất cả kinh kêu lên, vội vàng nhào vào trong ngực Triệu Chỉ Nhược, Triệu Chỉ Nhược và Tây Đảo Hợp tuy rằng giết qua người, nhưng nhìn thấy cảnh tượng như thế, vẫn có cảm giác buồn nôn.
- Không có việc gì, các em chờ ở tại đây.
Tần Thiên nói xong buông Phạm Kiến xuống, sau đó lấy điện thoại cho Lương Văn Đạo.
Lần này mới gọi, đầu dây bên kia đã bắt máy.
- Alo, Lương cục trưởng, tôi gặp phiền toái, phân cục Thành Đông bắt hết chúng tôi, còn muốn giết chúng tôi nữa.
Tần Thiên nói qua điện thoại.
- Cái gì, cậu chờ một chút, tôi lập tức phái người đi qua.
Lương Văn Đạo nghe xong, lập tức cúp điện thoại, rồi nhanh chóng gọi điện thoại cho phân cục Thành Đông bên này.
Giờ phút này trong hành lang, mười đặc công mặc phòng hộ toàn thân, trong tay nắm cầm lựu đạn cùng súng trường mini đi vào, dần đến hướng Tần Thiên bên này, cục trưởng chỉ huy phía sau, nói với bọn họ răng chỉ cần thấy có người đi ra thì lập tức nổ súng, không cần hỏi vì cái gì, xảy ra chuyện gì do hắn phụ trách.
Trong lúc này, hắn cũng tính không buông tha cho những người liên quan đến Tần Thiên, đối đãi toàn bộ như phần tử khủng bố đến, dù có giết chết hết cũng không cần sợ phía trên.
- Đợi một chút, để anh đi đối phó những cảnh sát kia!
Tần Thiên nói xong cả người biến mất tại chỗ, xuất hiện trên hành lang, nhưng không ai trông hắn, bởi vì hắn đã ẩn hình rồi.
"Bang bang!"
Tốc độ Tần Thiên rất nhanh, vọt tới trước mặt đám đặc công, ra tay rất nhanh, trực đánh choáng bảy tám tên, người phía sau thấy đồng đội mình nguyên một đám ngã xuống, nhưng lại nhìn không thấy ai ra tay, lại càng hoảng sợ, liên tiếp lui về phía sau, không dám nổ súng, miễn cho ngộ thương người một nhà.
Cục trưởng vừa nhìn đã biết Tần Thiên đang động thủ, không suy nghĩ mà quay đầu bỏ chạy, miễn cho bị Tần Thiên giết chết.
Tần Thiên không có để ý tới hắn, giết chết tất cả đặc công, một lần nữa trở về trong phòng.
- Đi thôi, đi ra ngoài!
Tần Thiên nói, sau đó nâng Phạm Kiến lên, hướng ra phía bên ngoài.
- Chờ một chút, trước đừng đi ra!
Vừa đi tới cửa phòng, Tần Thiên đã hô cho mọi người ngừng lại, trong mắt hắn bắn ra một đạo tinh quang. Giờ phút này, ba đạo khí tức cường đại tiến nhập vào cục cảnh sát, rất nhanh hướng tiến về phía hắn, Tây Đảo Hợp và Triệu Chỉ Nhược đều phát hiện, sắc mặt không khỏi đại biến, tuyệt đối là cao thủ Tam tinh, không phải các nàng có thể đối phó đấy.
- Không tốt, Tứ tinh cao thủ!
Tần Thiên quát to, sắc mặt hai nữ càng thêm khó coi.
"CHÍU... U... U!!"
Tần Thiên không chút nghĩ ngợi, trực tiếp rút chiến đao, chém vỡ tường phòng, phá nát tường xuất hiện bên phía bãi đỗ xe.
- Nhanh, từ đây đi ra ngoài, mang theo Phạm Kiến, anh đi ngăn chặn bọn hắn!
Tần Thiên nhìn đám người Triệu Chỉ Nhược, sốt ruột hô, rồi đẩy các nàng đi ra ngoài trước.
- Còn anh thì làm sao bây giờ?!
Triệu Chỉ Nhược hô.
- Đừng lo, anh tự có biện pháp, sẽ không chết đâu, các em về trước, không còn thời gian suy nghĩ nữa!
Tần Thiên nhìn bọn người Triệu Chỉ Nhược hô, nói xong không để ý đến các nàng nữa, rất nhanh chạy ra khỏi phòng thẩm vấn.
Giờ phút này trên hành lang, ba người đang từ hành lang bên kia vọt ra, hai tên có thực lực Tam Tinh ngũ giai, nhìn qua khoảng năm mươi tuổi, một tên Tứ Tinh nhất giai, hơn 70 tuổi rồi, tóc trắng như tuyết, nhất đẳng cao thủ, Tần Thiên dù liều cái mạng già cũng không phải đối thủ của người ta, bọn chúng đều là cao thủ của Triệu gia tại Giang Nam, chuyên môn tới giết Tần Thiên.
- Giết hắn!
Sau khi Lão giả thấy Tần, không nói hai lời, lập tức hô to bảo người bên cạnh giết Tần Thiên, mình cũng vọt tới, hắn là một trong trưởng lão của Triệu gia tham gia tranh tài dị năng, đối với Tần Thiên có thể nói vô cùng quen thuộc.
"CHÍU... U... U!!"
Tần Thiên trực tiếp thuấn di hướng đến góc phòng thẩm vấn, đồng thời chiến kiếm trong tay rất nhanh xuất ra, hung hăng bổ xuống góc tường trong căn phòng.
"Oanh!"
Một dòng năng lượng màu đỏ như máu kinh khủng oanh kích lên vách tường, nó lập tức nát bấy, lộ ra một cái động lớn, Tần Thiên trực tiếp thuấn di rời đi, vọt tới hậu viện cục cảnh sát, hù đám cảnh sát chết khiếp.
Sau khi vọt tới hậu viện, Tần Thiên lại chạy vào một căn phòng sau đó chém nát vách tường, rất nhanh chạy ra tới đường cái, dựa theo Ba Ba Ka chỉ dẫn mà chạy thục mạng.
- Nhanh, đừng cho hắn chạy, vây hắn lại!
Cao thủ Tứ tinh thấy Tần Thiên động tác rõ ràng nhanh chóng, tuy rằng tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng không đuổi kịp thuấn di, trong lúc nhất thời không biết thế nào, vẫn cứ đuổi theo Tần Thiên.