-
- Hừ!
Tần Thiên nhìn tông chủ Bách Hoa Tông hừ lạnh một tiếng, lập tức thu hồi toàn bộ sát khí để Dư Kiều cảm giác áp lực chợt giảm, cảm giác buồn nôn cùng choáng váng hoàn toàn biến mất, cả người ngã trên ghế, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ nhìn Tần Thiên, nói không ra lời...
Tông chủ Bách Hoa Tông cũng như thế, rất nhanh thu hồi năng lượng của mình, trong nội tâm vô cùng rung động, nàng hoàn toàn không ngờ thực lực của mình tuy rằng vượt xa Tần Thiên nhưng sát khí trên người đối phương lại cao hơn nàng không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa, nàng như chứng kiến núi thây biển máu rất đáng sợ từ trên người hắn.
Một người như thế nào mà có sát khí khủng bố như vậy?
Trong nội tâm tông chủ Bách Hoa Tông thầm nghĩ, rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình lần nữa lộ vẻ mặt tử thi.
- Còn muốn thử ta sao?!
Tần Thiên nhìn tông chủ Bách Hoa Tông chậm rãi nói.
- Ngươi lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của ta, không tệ, ta tên Lăng Vũ.
Tông chủ Bách Hoa Tông nhìn Tần Thiên một cái rồi tự giới thiệu mình, đưa tay ra hướng về phía hắn, nhưng Tần Thiên không có vươn tay tiếp nhận, hắn chỉ nhìn đối phương một cái.
- Bách Hoa Tông các người muốn quật khởi, ta sẽ cho các người quật khởi, nhưng bọn ngươi nhất định phải nghe lời ta, phục tùng sắp xếp của ta, nếu không thì không còn gì để bàn.
Tần Thiên nhìn Lăng Vũ nói, hắn không cho đối phương cơ hội bàn điều kiện nào.
Lăng Vũ nghe thế biến sắc, nàng mới vừa rồi còn nghĩ đến làm thế nào cùng Tần Thiên nói điều kiện đánh chết nàng cũng không nghĩ tới hắn sẽ trực tiếp như vậy, trong nội tâm Lăng Vũ cực kỳ khó chịu, mình nói như thế nào cũng là Tông chủ một phái, hôm nay thì hay rồi, bị một tên thực lực không bằng mình uy hiếp, điều này làm cho nàng cảm giác rất mất mặt.
- Chúng ta như thế nào có thể tin tưởng ngươi giúp được chúng ta, ta thấy chúng ta nên nói điều kiện một chút thì tốt hơn.
Lăng Vũ lạnh lùng nói, nàng cũng không tiếp nhận.
- Không tin ta, vậy chúng ta cũng không cần hợp tác.
Tần Thiên cực kỳ không nể tình, nói xong câu đó trực tiếp xoay người rời đi, hắn tuyệt đối nắm bắt được tâm lý Lăng Vũ, hiện tại Bách Hoa Tông bị tất cả đại gia tộc đuổi giết, thật sự bất đắc dĩ mới tìm mình, trừ mình ra, ai cũng không có thể bảo vệ các nàng, cho nên hắn không sợ Lăng Vũ không hợp tác.
Lăng Vũ không nghĩ tới Tần Thiên cứng rắn như vậy, nhìn thấy Tần Thiên rời đi, hai tay nàng không khỏi nắm chặt, trong nội tâm rất tức giận, nhưng lại không thể làm gì, đúng như Tần Thiên nghĩ, Bách Hoa Tông không đường trốn mới đến đầu nhập vào hắn, nếu không cũng không gấp gáp sáng sớm đã chạy đến.
- Tốt, tôi đáp ứng cậu!
Lăng Vũ thấy Tần Thiên sắp sửa rời đi, không có vẻ quay đầu, cuối cùng đành phải đáp ứng.
Tần Thiên đưa lưng về phía Lăng Vũ, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, lập tức xoay người, một lần nữa vào phòng.
- Tốt lắm, nếu như chúng ta hợp tác, cần nói quy củ một chút!
Tần Thiên nhìn Lăng Vũ, thản nhiên nói.
...
Tần Thiên cùng Lăng Vũ trong phòng nói chuyện hơn nữa tiếng, một lần nữa trở về phòng học, lúc này đã tan học, Hàn Thi Vũ vẫn còn đang hấp thu nội đan yêu thú, còn Triệu Chỉ Nhược ở một bên canh chừng, miễn cho bị người quấy rầy.
- Tần Thiên có việc gì vậy, anh đã đi đâu? Sao mà lâu thế?
Triệu Chỉ Nhược thấy Tần Thiên quay trở lại, mở miệng hỏi.
- Có chút việc cần phải xử lý.
Tần Thiên cười cười, ngồi xuống bên người Triệu Chỉ Nhược, bàn tay lớn xuyên qua lưng khoác lên eo nàng, hắn cảm thụ sự mềm mại.
- Anh không được xằng bậy.
Triệu Chỉ Nhược lập tức khẩn trương, uốn éo người.
- Anh có làm gì đâu, lão bà đại nhân!
Tần Thiên cười hì hì nhìn Triệu Chỉ Nhược, khi đang nói chuyện, bàn tay của hắn lặng lẽ di động lên một chút, trực tiếp để lên ngực Triệu Chỉ Nhược, nhẹ nhàng văn vê, thân thể Triệu Chỉ Nhược lập tức chấn động, sắc mặt phát hồng.
- Không muốn!
Triệu Chỉ Nhược vội vươn tay đẩy tay Tần Thiên ra.
Tần Thiên cười to, không lại xằng bậy, dù sao đây là phòng học, hơn nữa tan học rồi, hắn cũng không muốn để cho người khác thấy được.
- Anh ... tên sắc lang này!
Triệu Chỉ Nhược tức giận nhìn Tần Thiên, bị Tần Thiên xoa bóp khiến bộ ngực nàng rất không thoải mái.
- Cảm ơn đã khích lệ lệ!
Tần Thiên vô liêm sỉ nói.
Rất nhanh, chuông vào học đã vang lên, lần nữa bắt đầu lên lớp, Tần Thiên lập tức đại hỉ, Triệu Chỉ Nhược cực kỳ khẩn trương, muốn đổi một vị trí khác nhưng hắn đã bắt được tay cô nàng, không cho nàng đi, vẻ mặt đắc ý nhìn Triệu Chỉ Nhược.
- Lão bà, anh muốn, em cho anh một lần đi, em xem nó vất vả cỡ nào đây... , em sờ thử xem, có phải quá đáng thương hay không?
Tần Thiên vừa nói vừa kéo tay Triệu Chỉ Nhược hướng về thằng nhỏ của mình, để cho nàng cảm thụ một chút tiểu đệ khí phách uy vũ.
- Anh nằm mơ đi, em mới không cần.
Triệu Chỉ Nhược lập tức cự tuyệt.
- Vậy anh cảm thụ chỗ đó của em một chút nhé!
Tần Thiên vô sỉ thò tay sờ sờ vùng tam giác của Triệu Chỉ Nhược, mặc dù cách quần jean, nhưng quần jean này không phải loại vải dày, cho nên khi hắn sờ soạn, Triệu chỉ Nhược có chút cảm giác, nàng lập tức liền kẹp lấy hai chân, không cho Tần Thiên xằng bậy, đưa tay lấy tay Tần Thiên ra.
- Không nên đụng, em van anh đó Tần Thiên, sẽ bị người phát hiện đấy, chúng ta về nhà rồi hãy làm được không? Về nhà anh muốn thế nào thì được cái đó.
Vẻ mặt Triệu Chỉ Nhược cầu khẩn nhìn Tần Thiên, thật sự không có biện pháp với hắn.
- Được rồi, thiệt là, tiểu đệ đáng thương ơi... muội muội không muốn ngươi rồi ...
Vẻ mặt Tần Thiên khổ bức nói, nội tâm Triệu Chỉ Nhược lập tức mắng to Tần Thiên lưu manh.
Rất nhanh, thời gian đã đi qua, khỏa nội đan yêu thú tam tinh kia rốt cục bị Hàn Thi Vũ hấp thu xong, trực tiếp biến thành một đống tro bụi, thực lực Hàn Thi Vũ mạnh lên một chút, nhưng còn không chưa mở ra được đan điền tiến vào Tinh cấp.
- Tần Thiên, nó biến thành tro rồi, thật đáng tiếc.
Hàn Thi Vũ nhìn thấy nội đan yêu thú trong tay tan thành tro bụi, quyệt miệng lộ vẻ mặt không muốn.
- Không có việc gì, một khỏa nội đan yêu thú mà thôi, về sau anh cho em thêm một khỏa.
Tần Thiên cũng không quan tâm một khỏa nội đan yêu thú này, hắn còn một đống lớn có thể ăn như ăn kẹo. Đương nhiên, phẩm cấp không cao, đa số đều ở cấp một cấp hai đấy.
- Đúng rồi, Tần Thiên, em có cảm giác giống như mình có khí lực vô cùng lớn, trong thân thể giống như có đồ vật gì đó luôn lưu động, cảm giác rất ấm áp, rất thoải mái, nếu không anh cho em đánh một cái xem xem khí lực của em có phải lớn hơn hay không?
Hàn Thi Vũ hưng phấn nhìn Tần Thiên, giơ nắm tay nhỏ, bộ dáng vô cùng kích động.
- Cái này không có vấn đề, bất quá bây giờ đang lên lớp, đợi chút nữa tan học chúng ta thử.
- Được rồi, đúng rồi Tần Thiên, về sau em có thể giống cao thủ võ lâm như trong TV không? Sẽ có võ nghệ cao cường nhỉ?
Hàn Thi Vũ chờ mong nhìn Tần Thiên, hỏi.