-
- Văn tiên sinh, đã xảy ra chuyện, mời ngài lập tức theo ta rời khỏi đây!
Nam tử mặt âm trầm xông vào phòng, nói với Văn Xuyên.
Văn Xuyên nghe xong, sắc mặt đại biến đứng lên, theo nam tử kia rời đi.
Tần Thiên trốn bên ngoài thấy thế đưa tay kéo cửa sổ ra, che giấu toàn bộ hơi thở, lặng lẽ nhảy vào phòng, ẩn hình núp trong phòng. Mặc dù đã ẩn hình nhưng hắn vẫn không dám đuổi theo, bởi vì thực lực đối phương cao hơn hắn một tinh, lỡ như bị phát hiện thì thảm. Cho nên vẫn cẩn thận thì tốt hơn, đợi Tiêu Du rồi nói sau.
Giờ phút này, những thủ hạ bên ngoài dưới Tứ tinh đều bị giết. Tiêu Du mang theo nhóm Lăng Vũ chặn hành lang. Văn Xuyên và nam tử mặt âm trầm vừa ra đã bị chặn lại, tên tên lùn đang giằng co với Tiêu Du.
Tên này tuy rất cường đại nhưng vẫn chênh lệch với Tiêu Du. Cho nên, hắn vẫn không phải đối thủ của Tiêu Du, giờ phút này hắn bị đánh trọng thương, sắc mặt trắng bệch.
Nam tử mặt âm trầm vừa ra tới nhìn thấy xác chết ngoài hành lang và Tiêu Du thì sắc mặt đại biến, Văn Xuyên cũng như thế. Xem ra người tới lần này không đơn giản, hiển nhiên muốn lấy mạng mình.
- Văn tiên sinh, ngài đi vào trong trước, để ta giải quyết những tên này!
Thực lực nam tử kia cao cường nên cũng không ngại Tiêu Du, để tên lùn hộ tống Văn Xuyên về phòng.
- Hừ! Các ngươi là ai? Vì sao muốn giết Văn tiên sinh?
Nam tử mặt âm trầm nhìn đám người Tiêu Du, lạnh lùng hỏi.
Chíu... U... U!!!
Tiêu Du không nói lời nào mà phóng về phía nam tử, nàng chỉ cần kiềm chế hắn, giết được thì tốt, cho nên không nhiều lời.
- Tìm chết!
Tên kia giận quát, Tiêu Du rõ ràng không để hắn vào mắt, hai tay hắn hóa chưởng, trực tiếp đánh về phía Tiêu Du.
Hai người đều là võ giả có thực lực cao cường, vừa ra chiêu đã phát ra tiếng vang kinh thiên động địa, cực kỳ khủng bố. Cả tòa lầu rung động, giống như gặp động đất, cực kỳ dọa người.
- Các ngươi ra ngoài trông chừng, đừng cho ai tiến vào!
Lăng Vũ ra lệnh người của mình ra ngoài, nàng thì đứng một bên nhìn xem có thể giúp đỡ gì không.
Lúc này trong phòng.
Tần Thiên đang ẩn thân trong phòng chờ động tĩnh bên ngoài. Không ngờ đã thấy Văn Xuyên cùng tên lùn quay lại. Thực lực tên vốn cao hơn hắn một tinh, nếu bình thường không phải đối thủ, nhưng hiện tại đối phương bị thương, điều này để Tần Thiên thấy được hi vọng.
- Văn tiên sinh, ngài chờ ở đây. Để ta đi xem còn đường ra nào khác không.
Tên lùn nói với Văn Xuyên, dường như hắn bị thương rất nặng, nói chuyện cực kỳ yếu ớt, thoạt nhìn rất suy yếu.
- Được, mau đi đi.
Sắc mặt Văn Xuyên rất khó coi, đại chiến kinh thiên động địa bên ngoài đã dọa hắn, lần đầu tiên để hắn cảm giác được uy hiếp của tử vong.
Tên lùn nói xong lập tức hướng về phía cửa sổ Tần Thiên đi vào lúc trước, nhưng mới đi được nửa đường đã mãnh liệt quay đầu, hai ánh mắt sắc bén đến chỗ Tần Thiên đang ẩn núp.
Sắc mặt Tần Thiên lập tức đại biến, hắn đã cố hết sức che giấu hơi thở của mình, không ngờ đối phương vẫn phát hiện, không còn biện pháp nào khác, đành phải động thủ.
Giờ phút này, tên lùn nhìn về hướng của Tần Thiên, sắc mặt cực kỳ cảnh giác. Hắn từ từ đi tới, chuẩn bị tốt tư thế công kích.
Mà Tần Thiên lúc này cũng như thế, thấy hắn đi tới đã biết mình bị phát hiện, cũng chuẩn bị động thủ.
Tần Thiên nhìn khoảng cách giữa mình và Văn Xuyên không đến năm mét, hắn âm thầm hạ quyết tâm, thấy tên lùn đi tới thì nhanh chóng bạo phát.
- Uống!
Hét lớn một tiếng, thực lực lập tức đề thăng lên tam tinh bát giai, toàn thân tỏa ra ánh sáng hồng, sát khí mười phần, giống như Ác Ma.
Tên lùn giật mình, nhanh chóng quay đầu công kích về phía Tần Thiên. Nhưng Tần Thiên đã triển khai ưu thế thuấn di của mình, lấy ra chiến kiếm, một giây sau đã đến bên người Văn Xuyên.
- Chết đi!
Tần Thiên không chút suy nghĩ, một kiếm hung hăng chém xuống, toàn bộ thực lực đều phóng thích ra, cực kỳ khủng bố.
Hắn đã chờ rất lâu cái thời khắc tự tay giết chết tên cừu nhân này rồi. Giờ rốt cục đã đến.
- Không!!!
Tên lùn kêu to, nhanh chóng đánh giết về phía Tần Thiên, nhưng hắn đã chậm.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn vang lên.
Văn Xuyên còn không thấy được bộ dáng người giết mình, sau một khắc cả người hắn đã bị năng lượng khủng bố nổ thành từng mảng thịt, cái ghế dưới người cũng bị nổ nát.
Oanh!
Cùng lúc đó, tên lùn cũng đã đến, tấn công về phía Tần Thiên, hắn bị đánh bay ra ngoài rồi đâm vào vách tường đại sảnh.
Bành!
Phốc!
Tần Thiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng như tờ giấy, cả người khó chịu, xương cốt toàn thân giống như bị người giẫm nát, chiến kiếm cũng rơi một bên.
Tên lùn thấy Văn Xuyên đã chết, nổi giận quát.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Hắn giận dữ chỉ vào Tần Thiên rồi hét lớn, nói xong liền đánh tới.
Chíu!
Tần Thiên tức nhảy lên, thu lại chiến kiếm bị rơi rồi thuấn di tránh khỏi công kích của tên lùn. Hắn bay về phía cửa sổ, phá cửa rồi nhảy từ lầu 6 xuống.
Oanh!
Thủy tinh bị vỡ, Tần Thiên tung thân nhảy xuống, tên lùn nhanh chóng đuổi tới, nhưng thấy Tần Thiên nhảy xuống cũng không dám đuổi theo, chỉ có thể tức giận đập mép giường rồi nhanh chóng ra ngoài.
Bên ngoài lúc này đang chiến đấu nhẹ nhàng, Tiêu Du và nam tử mặt âm trầm giằng co, nhưng nàng vẫn thua đối phương một bậc nên đã bị trọng thương, bây giờ đang cùng Lăng Vũ liên thủ đối kháng.
- Văn tiên sinh bị giết rồi!
Tên lùn vừa ra đã hét to, nam tử kia lập tức ngừng lại rồi nhìn về phía hắn.
- Chuyện gì xảy ra? Làm sao bị giết? Không phải có ngươi bảo vệ?
Nam tử mặt âm trầm chất vấn, sắc mặt cực kì khó coi.
- Trong phòng núp một tên tiểu tử có tốc độ rất nhanh, vừa có thể thuấn di, vừa có thể ẩn thân. Nhưng hắn đã nhảy xuống từ lầu 6, hẳn đã chết!
Tên lùn trả lời.
- Ngu xuẩn, hắn chết có ích lợi gì, ta muốn Văn tiên sinh còn sống!
Nam tử mặt âm trầm tức giận, đầu óc tên lùn hiển nhiên không thể dùng, không biết sự tình nặng nhẹ.
Tiêu Du nghe thế thì gật đầu với Lăng Vũ, hai người quyết đoán rút lui, nhanh chóng chạy ra ngoài.
- Muốn đi, không dễ như vậy đâu. Đuổi theo, bắt các nàng về!
Nam tử thấy hai người muốn chạy thì kêu tên lùn cùng đuổi theo.
Lăng Vũ thấy hai người đuổi theo phía sau, lấy từ không gian giới chỉ ra hai cái đạn khói rồi ném xuống, sương khói màu vàng lập tức phát tán ra, cực kỳ gay mũi.
- Cẩn thận, là Viêm Đạn!
Nam tử mặt âm trầm nhắc nhở tên lùn, vừa dứt lời thì làn khói màu vàng đã hóa thành Liệt Hỏa kinh khủng bùng cháy, chặn hai người vào trong.
Lăng Vũ và Tiêu Du nhanh chóng đào thoát, hai người rất nhanh đã rời khỏi khách sạn, không thèm nhìn đến đám an ninh, từ cửa chính nghênh ngang rời đi.
Phía Tần Thiên.
Khi hắn sắp rơi xuống mặt đất thì lập tức tiến vào trong không gian của chiếc nhẫn. Cho nên không ngã chết, cả người bình yên vô sự. Nhưng nội thương do tên lùn tạo ra vẫn còn, nhưng không phải quá nghiêm trọng. Bởi vì tên lùn gấp gáp công kích cho nên chỉ dùng ba thành thực lực, thân thể Tần Thiên cực kỳ cường hãn đã hóa giải không ít, chỉ bị chút nội thương, chỉ cần tu luyện một ngày thì có thể khôi phục.
- Ba Ba Ka, tỷ ta hiện tại ở đâu?
Tần Thiên hỏi.
- Ở chỗ ban đầu các ngươi tới!
Ba Ba Ka đáp.
- Tốt!
Tần Thiên nhanh chóng chạy ra ngoài, rất nhanh chạy đến nơi.
- Tỷ, chị không sao chứ?
Tần Thiên thấy sắc mặt Tiêu Du trắng bệch, lập tức kinh hãi vội vàng nắm tay hỏi thăm.
- Chị không sao, em thế nào?
Tiêu Du cười nói, thấy khóe miệng Tần Thiên có vết máu, quan tâm hỏi.
- Không có việc gì, đi thôi. Tất cả mọi người đều không sao chứ, trước trở về rồi nói!
Tần Thiên nhìn đám người Lăng Vũ nói, Tiêu Du lấy xe ra. Tần Thiên lập tức khởi động rồi chạy như bay về nhà, Lăng Vũ cũng mang theo người mình rời đi.
Bên phía khách sạn, nam tử mặt âm trầm và tên lùn rất nhanh đuổi tới, sau khi thấy xe của Tần Thiên chạy đi thì đuổi theo, tốc độ cực kì khủng bố, nhưng hai chân vẫn khó lại bốn bánh.
Nửa đêm canh ba, trên đường không có ai, Tần Thiên phát hiện đối phương đuổi theo phía sau nên tăng tốc lên 300 km/h, không đến nửa phút đã bỏ rơi hắn.
- Hừ! Chỉ cần ta tìm thấy các ngươi, ngươi nhất định sẽ chết không toàn thây!
Tên kia mắng to một câu rôi lập tức quay người rời đi.
...
Tần Thiên rất nhanh đã chở Tiêu Du về nhà, sau khi ngừng xe lập tức mở cửa, chạy qua cửa xe còn lại mở cửa cho Tiêu Du xuống.
Giờ phút này, không biết vì cái gì mà Tiêu Du cực kỳ suy yếu, vừa xuống xe cả người đã lảo đảo, trực tiếp ngã vào lòng Tần Thiên.
- Tỷ, chị sao vậy?
Tần Thiên kinh hãi vội vàng đỡ lấy nàng.
- Chị, chị không sao...
Tiêu Du còn chưa nói xong đã hôn mê.
- Tỷ, tỷ, tỷ, đừng dọa em.
Tần Thiên thấy Tiêu Du ngất đi, vô cùng khẩn trương mà vỗ mặt nàng, nhưng một chút phản ứng cũng không có, hơi thở ngày càng yếu đi.
- Chủ nhân, đan điền của nàng bị trọng thương, cần lập tức cho nàng đại lượng năng lượng tinh khiết mới có thể chữa trị, bằng không đan điền sẽ bạo liệt, thân thể nổ tung mà chết!
Thanh âm Ba Ba Ka vang lên.
- Cái gì?!
Tần Thiên nghe xong, cả người ngây ngẩn. Sau một khắc, nhanh chóng ôm Tiêu Du lên lầu, ôm Tiêu Du tiến vào phòng, đặt nàng lên giường mình.