-
Sau khi Lưu Hồng tách ra, nhanh chóng đi tìm phụ thân nói về chuyện của Tần Thiên.
Phụ thân của Lưu Hồng tên Lưu Thiên Cửu, một tráng hán cao tới 1m90. Cả người nhìn qua rất thô cuồng, râu dài, tóc tai tán loạn, mày rậm mắt to, nói mặt mũi dữ tợn cũng không đủ. Thật không biết hắn trông như đồ tể vậy mà lại có thể sinh ra một công tử thư sinh văn nhã như Lưu Hồng.
- Phụ thân, chuyện này ngài thấy như thế nào?
Lưu Hồng hỏi phụ thân.
- Ừ, theo như con nói thì Tần Thiên xem ra đúng là đệ tử đại gia tộc đi ra rèn luyện. Con không đắc tội hắn là đúng. Nhưng mà đệ tử đại gia tộc thì tại sao lại đến đây? Chẳng lẽ hắn muốn đầu Hổ Văn Giao Long kia sao!
Lưu Thiên Cửu nhìn Lưu Hồng chậm rãi nói, vừa nói vừa vuốt râu suy tư. Hổ Văn Giao Long xuất hiện, Tần Thiên đã đột nhiên xuất hiện, sự trùng hợp này không khỏi khiến hắn liên tưởng.
- Vậy hài nhi đi dò xét hắn thử xem thế nào.
Lưu Hồng nhìn phụ thân hắn nói. Vốn hắn cũng không có cảm thấy gì, chỉ nghĩ Tần Thiên rất có thể đi ngang qua trấn nhỏ mà thôi. Nhưng nghe phụ thân hắn nói như vậy, Lưu Hồng cũng không khỏi hoài nghi. Tần Thiên nếu thật là đệ tử đại gia tộc, như vậy hắn đã biết đến Hổ Văn Giao Long ở chỗ này, rất có thể sẽ khiến người đại gia tộc đến đây, đến lúc đó hắn và Điền gia đều không chiếm được gì.
Đương nhiên, nếu Tần Thiên thật là đệ tử đại gia tộc, như vậy Lưu gia sẽ vì phụ thuộc bên Tần Thiên mà buông tha cho Hổ Văn Giao Long, dù sao so với Long nội đan Hổ Văn Giao thì phát triển gia tộc mới mục đích cuối cùng. Các gia tộc cường đại lên, không phải muốn cái gì thì có cái đó à.
- Ừ, con đi dò xét một chút, xem hắn có phải có ý tứ này không rồi trở về nói cho ta biết. Đi đi!
Lưu Thiên Cửu nói với Lưu Hồng.
- Vâng, phụ thân, vậy hài nhi cáo lui.
Lưu Hồng nói rồi quay người rời đi, đi về phía sân nhỏ Tần Thiên đang ở.
Tần Thiên đang suy nghĩ thì phát hiện Lưu Hồng đã đến, rất nhanh đã nghe tiếng của hắn.
- Tần Thiên huynh đệ, viện này đơn sơ sợ ủy khuất ngươi rồi.
Lưu Hồng đi tới nhìn Tần Thiên, khách khí nói.
- Nào có nào có. Lưu huynh khách khí, nơi này đã phi thường tốt rồi. Đa tạ Lưu huynh.
Tần Thiên vội vàng đáp.
- Haha. Tần huynh, lần đầu gặp mặt, ta cũng không có gì hay để chiêu đãi. Ta đã để cho người chuẩn bị chút ít rượu nhạt, mong rằng Tần huynh và Thiên Hà cô nương nể tình đến uống một chén.
Lưu Hồng nhìn hai người Tần Thiên nói.
- Tốt, vậy cảm ơn nhé!
Tần Thiên miệng đầy đáp ứng. Lưu Hồng nhìn thấy thế rất vui mừng, lập tức dẫn Tần Thiên cùng Thiên Hà đi đến đinh viện. Đó là chỗ ở của Lưu Hồng, trong sân đã bày tiệc rượu.
Ba người vừa ăn vừa trò chuyện, đều là chút chuyện râu ria. Nói đến nói đi chính là thổi phồng một ít, nghe đến Tần Thiên đều không chịu nổi.
- Đúng rồi Tần huynh, ta có một chuyện không rõ, muốn xin Tần huynh chứng thực một chút.
Rượu qua ba tuần, mục đích của Lưu Hồng rốt cuộc lòi ra.
- Lưu huynh không cần phải khách khí, có gì muốn hỏi cứ việc hỏi.
Tần Thiên nhìn Lưu Hồng phất tay nói. Lưu Hồng làm trò lâu như vậy, rốt cục muốn bắt đầu tìm hiểu lai lịch của mình rồi. Nếu như vậy, mình phải lừa chết hắn luôn.
- Haha, ta xem diện mạo cử chỉ Tần huynh không giống như người bình thường. Ta đoán Tần huynh hẳn là đệ tử đại gia tộc đi ra thế gian rèn luyện. Không biết ta có đoán đúng không?
Lưu Hồng nhìn Tần Thiên chậm rãi nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai mắt Tần Thiên, giống như muốn từ ánh mắt Tần Thiên nhìn ra cái gì đó.
Tần Thiên nhìn bộ dạng của Lưu Hồng cười cười, sau đó lộ ra một thần sắc bất đắc dĩ nhìn Lưu Hồng nói:
- Lưu huynh quả nhiên thông minh. Xác thực như thế, còn hi vọng Lưu huynh đừng tiết lộ ra ngoài để tránh rước lấy phiền toái, nhớ lấy.
Tần Thiên nói xong lời cuối cùng, mặt lộ vẻ nghiêm cẩn. Hắn như vậy thoạt nhìn một chút cũng không giống như đang nói láo.
Lưu Hồng nhìn thần sắc của Tần Thiên, quyết đoán tin tưởng.
- Việc này Tần huynh yên tâm, Lưu Hồng ta từ trước đến nay không phải người miệng rộng.
Lưu Hồng nhìn Tần Thiên, một bộ sẽ không nói ra, lần nữa hỏi:
- Không biết bước tiếp theo Tần huynh định đi đâu? Có kế hoạch gì?
- Cũng không có kế hoạch gì, vốn định đến trấn nhỏ nghỉ chân một chút. Sau đó tiếp tục chạy đi, nhưng mà nghe nói trong hồ ngoài thành xuất hiện một con Hổ Văn Giao Long nên ta muốn đi xem bộ dáng Giao Long này. Không nghĩ tới nửa đường chọc phải người của Điền gia. Cũng may Lưu huynh cứu giúp, nếu không cái mạng nhỏ của ta đã sớm mất. Ta phải cảm tạ Lưu huynh lần nữa. Nào, ta mời huynh một ly.
Tần Thiên bưng chén rượu lên và nói với Lưu Hồng.
Lưu Hồng cười cười, cũng bưng chén rượu lên cùng Tần Thiên nhẹ nhàng đụng một cái, sau đó ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. Mà Tần Thiên thì ngửa đầu một chút rồi đổ đi. Rượu trắng này thật sự rất khó uống, chênh lệch cực kỳ. Tần Thiên hoàn toàn uống không quen.
- Nguyên lai như vậy, vậy nếu như Tần huynh nguyện ý, ta có thể dẫn Tần huynh tiến đến quan sát. Sau một canh giờ nữa, gia phụ sẽ dẫn người tiến đến giết chết con Hổ Văn Giao Long kia.
Lưu Hồng nhìn Tần Thiên nói.
- Thật sao, vậy thì tốt quá. Đa tạ.
Tần Thiên lập tức thể hiện bộ dáng hưng phấn, nhìn qua giống như tiểu hài tử.
Lưu Hồng yên lặng nhìn trong mắt không nói gì, cười theo. Hiện tại sau khi dò xét thì Tần Thiên quả nhiên là đệ tử đại gia tộc, về phần tộc nào thì hắn không có ý định nói ra, Lưu Hồng cũng không có ý định hỏi, miễn cho bị Tần Thiên phát hiện mình đang kiểm tra hắn. Vấn đề này phải từ từ đến.
Về phần Giao Long, theo biểu hiện vừa rồi của Tần Thiên thì hiển nhiên không có ý định để cho người của gia tộc đến săn giết. Nhìn bộ dáng xem ra thì hơn phân nửa là mới đi ra ngoài rèn luyện không lâu, chỉ muốn đi xem náo nhiệt nhưng không ngờ nhiều như vậy. Bởi như vậy mà hắn cũng yên tâm nhiều hơn. Tần Thiên không muốn nội đan Hổ Văn Giao Long, chính mình còn có thể kết giao cùng Tần Thiên, nhất cử lưỡng tiện. Trong lòng Lưu Hồng không khỏi yên lặng cảm tạ Điền Cơ đã giúp mình một đại ân.
Lập tức hai người lại trò chuyện rất nhiều, đều là những việc không quan hệ. Trong lúc đó Thiên Hà một câu cũng không nói, mà Tần Thiên thì lại biểu hiện ra mình không phải rất thông minh nhưng cũng không quá đần, miễn cho bị Lưu Hồng nhìn ra mình đang diễn kịch.
Rất nhanh, một canh giờ đã đến. Dựa theo cách tính của thế giới thì chính là hơn bốn giờ chiều. Đây là lúc Giao Long đi ra kiếm ăn cho nên người của Lưu gia đều chuẩn bị xong, tiến đến săn giết nó.
Lưu Hồng mang theo Tần Thiên cùng Thiên Hà lên xe ngựa rồi cùng đi.
Cùng lúc đó, người của Điền gia cũng xuất phát. Hai phe đều dẫn theo rất nhiều người. Tuy nhiên thực lực đều không được tốt lắm. Tần Thiên quét mắt một cái thì phát hiện thực lực mạnh nhất là Thái Tổ của Lưu Hồng, tam tinh cửu giai, lão sắp đột phá rồi.
Điền gia cũng như thế, trừ hai vị Thái Tổ ra thì cao thủ tam tinh của hai nhà cũng không quá một hai người, nhiều nhất là đệ tử nhất tinh ngũ giai, cỡ hai ba mươi người.
Nhiều người yếu như vậy, Tần Thiên không nghĩ ra bọn họ làm sao có thể đối phó một con Giao Long tứ tinh.