Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 496 - Chương 501: Đánh Lén

 Chương 501: Đánh Lén Chương 501: Đánh Lén Chương 501: Đánh Lén

-

Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi đang ngủ say, lặng lẽ rời giường đi về phòng mình. Hắn khóa cửa lại, lập tức về tới đỉnh núi trong không gian thần tàng.

Bên trong vẫn là ban ngày, thi thể Giao Long vẫn ở đó, cực kỳ khổng lồ. Yêu thú tiểu Bạch đang chạy tới chạy lui, trông rất vui sướng. Thiên Hà đang tu luyện, cảm giác được Tần Thiên đến nên tỉnh lại.

- Em cứ tiếp tục tu luyện đi, anh muốn luyện hóa thi thể Giao Long này. Không biết bao lâu, em không cần quan tâm anh đâu.

Tần Thiên nói với Thiên Hà. Sau đó cầm đồ ăn để ở đây trong đó cũng có nước ngọt, để Thiên Hà có cái ăn, thứ uống.

Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, hắn ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Tần Thiên ngồi tại trung ương của thân Giao Long, theo thời gian dần trôi qua mà vận chuyển "Bá Vương Quyết". Chỉ chốc lát sau, trên người Giao Long xuất hiện từng làn sương mù màu đỏ. Đây đều là tinh hoa của huyết nhục Giao Long, hôm nay bị Tần Thiên hấp đi ra, toàn bộ bao phủ cơ thể hắn.

Thời gian dần trôi, sương mù màu đỏ ngày càng đậm hơn. Rất nhanh, Tần Thiên đã biến mất. Trong không gian chỉ còn lại một đoàn sương mù màu đỏ thật lớn, mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập đỉnh núi. Thiên Hà chứng kiến hết thảy, đôi mặt trợn lên thật lớn. Yêu thú tiểu Bạch cũng như thế, đứng thẳng trên vai nàng.

Một người một thú nhìn nửa giờ, thấy phía Tần Thiên vẫn không có phản ứng gì, Thiên Hà tiếp tục tu luyện. Yêu thú tiểu Bạch thì chán nản mà xoay quanh Ba Ba Ka, xem nó như món đồ chơi mà chơi đùa. ...

Bên ngoài.

Sáng ngày thứ hai, Triệu Nhã Chi thức dậy, ngồi dậy nhìn xung quanh thì không còn thấy Tần Thiên bên người. Nàng có chút thất vọng, nàng ngồi trên giường nhớ đến Tần Thiên, lại suy nghĩ về Triệu Tiểu Nhã, có chút đau buồn. Sau đó rời khỏi giường làm đi nấu bữa sáng.

Bên phía Lý Phỉ Nhi, cả đêm cô nàng đều tu luyện bộ công pháp "Phần Thiên Quyết" mà Tiêu Du giao cho. Đây là một công pháp Hỏa hệ, rất thích hợp người có tính tình nóng nảy như cô. Lý Phỉ Nhi thiên phú không tệ, rất nhanh đã đạt được thành tựu. Tuy thời gian ngắn ngủi không đến nửa tháng mà đã đi vào cảnh giới nhất tinh nhất giai. Nếu như có thêm dược vật hỗ trợ thì tốc độ sẽ nhanh hơn.

Tu luyện cả đêm, bụng cũng đã đói, Lý Phỉ Nhi ngừng lại, nàng nhìn thời gian, thấy đã 7 giờ nên theo thói quen thay đồ đi làm. Nhưng chợt nhớ tối qua đã hứa với Tần Thiên nên để quần áo sang một bên, rời giường ra ngoài chuẩn bị bữa sáng.

- Chào buổi sáng, Phỉ Nhi.

Tiêu Du đã dậy từ sớm, nàng đang chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn.

- Chào buổi sáng, để em giúp chị.

Lý Phỉ Nhi cười nói, sau khi tu luyện tinh thần đặc biệt tốt, sáng dậy vẫn hoàn toàn tỉnh táo.

Hai người đang nấu bữa sáng thì Hàn Thi Vũ và mọi người tỉnh dậy. Đặc biệt, Hàn Thi Vũ còn lộ ra bộ dáng vui sướng.

- Tiêu Du tỷ, em đột phá, đột phá rồi!

Hàn Thi Vũ hưng phấn chạy lại cầm tay Tiêu Du, kích động nói. Cả đêm tu luyện, thực lực nàng đã đạt đến cảnh giới nhất tinh, thành công mở ra đan điền. Hiện tại nàng cảm thấy mình dồi dào sức mạnh, minh mẫn vô cùng, rất kích động.

- Ừ, cố gắng lên. Đợi đến lúc đó, chị làm thêm ít đan dược cho em, giúp em đột phá nhanh hơn.

Tiêu Du cười nói.

Hiện tại mọi người đều ở cảnh giới nhất tinh, cần phải từ từ tu luyện. Nếu có thêm đan dược hỗ trợ thì thực lực sẽ tăng lên nhanh chóng.

Rất nhanh, Tiêu Du và Lý Phỉ Nhi đã nấu xong bữa sáng. Hàn Thi Vũ, Sở Tương Tương và Triệu Chỉ Nhược ăn xong rồi đi học, Lý Phỉ Nhi thì giúp Tiêu Du dọn dẹp.

- Đúng rồi, Tiêu Du. Đã lâu như vậy rồi em vẫn không biết chị làm nghề gì. Mỗi ngày chị đều ra ngoài, đến cùng là làm việc gì?

Lý Phỉ Nhi tò mò hỏi Tiêu Du. Trong nhà ai làm gì nàng đều biết hết, chỉ có Tiêu Du là nàng không biết, rất thần bí.

Lý Phỉ Nhi không biết cũng bình thường. Ngay cả Tần Thiên ở chung vài chục năm cũng không biết Tiêu Du làm gì. Trước đây Tiêu Du không nói cho hắn, sau này khi hắn biết thân phận của Tiêu Du thì cũng không hỏi lại. Tần Thiên thấy Tiêu Du hẳn làm những việc liên quan đến môn phái. Nếu Tiêu Du không muốn nói, hắn cũng sẽ tận lực không hỏi.

- Chị à, chị chỉ là một nhân viên bình thường trong công ty thôi.

Tiêu Du cười cười tùy ý đáp.

- Thật sao? Em lại không thấy thế. Chị gạt em, mau mau khai thật đi, nếu không sẽ nhận hình phạt.

Lý Phỉ Nhi nhìn vòng eo nàng, uy hiếp nói.

- Thật mà, chị không có lừa em đâu.

Tiêu Du nhìn chăm chú Lý Phỉ Nhi nói. Hiện tại, nàng đang rất nghiêm túc lừa Lý Phỉ Nhi.

Lý Phỉ Nhi thấy Tiêu Du nghiêm túc như vậy thì tin tưởng.

- Đúng rồi, Phỉ Nhi. Chút nữa chị đi làm rồi, em phải ở nhà tu luyện, không được chạy loạn có biết không. Nếu để tiểu Thiên biết được sẽ rất tức giận.

Tiêu Du dặn dò Lý Phỉ Nhi, nàng gật đầu đáp ứng. Tuy nội tâm nàng rất muốn đi tra án, nhưng mà không có biện pháp. Nàng đã hứa với Tần Thiên rồi nên đành phải nhịn xuống.

Sau khi Tiêu Du rời đi, nàng lại trở về phòng tiếp tục tu luyện. ...

Cùng ngày đó, Triệu Nhã Chi sau khi ăn sáng xong mặc quần áo tử tế đi xuống lầu. Bắt đầu một ngày sinh hoạt bình thường.

Giờ phút này, con đường đối diện siêu thị, có một cỗ xe màu trắng đang đậu. Nơi đó có hai người đàn ông mặc đồ tây, đeo kinh râm, tay cầm một tập hồ sơ và nhìn qua bên này. Dường như họ đang xác định tòa nhà Tần Thiên ở.

- Ra rồi, đang đi về tiểu khu, gọi cho bọn hắn chuẩn bị hành động.

Người đàn ông mặc âu phục, đeo mắt kính, tay cầm hồ sơ nói với người bên cạnh.

- Rõ!

Người bên cạnh cầm lấy bộ đàm phân phó:

- Mục tiêu đã xuất hiện, sắp đi ra cửa tiểu khu. Tất cả chuẩn bị, tốc độ nhanh lên, không cho phép xảy ra sai lầm.

- Được rồi, anh ở đây theo dõi, tôi đi hấp dẫn tên bảo vệ.

Người đàn ông kia sau khi nói xong lên xe rời đi, chạy rất nhanh về hướng cư xá.

Lúc này, Triệu Nhã Chi đang đi về phía cửa tiểu khu, tay cầm chìa khóa chuẩn bị mở cửa siêu thị.

CHÍU!

Đột nhiên, một chiếc xe màu đen dừng trước mặt nàng. Bên trong đi ra ba người, tay cầm bao tải trùm lên đầu Triệu Nhã Chi.

Trong lúc nhất thời nàng không kịp phản ứng, hoảng sợ đến choáng váng.

- Đi!

Lúc đó, lão bá quét ra bên cạnh vung mạnh cây chổi về phía ba người, trực tiếp nện người cầm đầu ngã xuống đất.

- Mau trở về!

Lão bá nói với Triệu Nhã Chi, đẩy nàng vào trong cư xá. Sau một khắc, cả người bộc phát khí thế cường đại, hoàn toàn không giống như một lão nhân.

- Các ngươi đi bắt cô ta, lão này để ta đối phó!

Người đàn ông mặc âu phục phân phó rồi lao về phía lão bá, sát khí bốn phía. Ba người khác thì đuổi theo Triệu Nhã Chi.

Bình Luận (0)
Comment