-
- Em biết ngay mà, chị giấu em nhiều điều lắm.
Tần Thiên cười cười, hắn đã sớm đoán được Tiêu Du biết chuyện mình có không gian khác lâu rồi, nếu không tại sao mỗi lần hắn tu luyện thì cô nàng luôn không cho người khác vào phòng quấy rầy chứ.
- Chị cũng không muốn gạt em, đây là ý của chú, rất nhiều chuyện để mình em tự phát hiện, như vậy mới có lợi cho sự phát triển của em, em phải cẩn thận trong không gian đó, thế giới bên trong không biết là dạng gì đâu, nếu xãy ra chuyện gì cũng không ai biết, ngay cả Ba Ba Ka cũng không biết, em phải tận lực cẩn thận, hiểu chưa. Còn có, giữ yêu thú nội đan để cho đám Thi Vũ cùng tu luyện.
Tiêu Du dặn dò, nàng không có đi qua không gian kia, nhưng nàng vẫn biết bên trong yêu thú đông đảo, yêu đan tinh khiết rất tốt đối với người mới tu luyện.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du cười cười, nói:
- Yên tâm, đi tỷ, em biết rồi, đợi thực lực em cường đại có thể dẫn người tiến vào, em sẽ dẫn chị vào trong đó xem một chút, để chị xem thế giới song song là như thế nào.
Không gian trong thế giới kia hoàn toàn khác thế giới này, nơi đó võ lực vi tôn, Tần Thiên đang nghĩ đến việc tạo ra một đám tiểu đệ tu giả cường đại trong không gian kia, đến khi đó đưa ra ngoài vì mình phục vụ, đợi thực lực mình cường đại, thì có thể mang người ra thế giới này, đến lúc đó ai còn là đối thủ của mình, cái gì đại gia tộc môn phái, tất cả đều bị mình diệt hết, thiên hạ duy ta độc tôn!
Quan trọng nhất là, ở trong đó xây dựng một chi hậu cung mới thoải mái nhất, thế giới kia giống như Hoa Hạ cổ đại, hẳn không có hạn chế vợ chồng, đến lúc đó mình có thể danh chân ngôn thuận xây hậu cung, đến lúc đó sẽ sung sướng cỡ nào, khóe miệng hắn không khỏi cong lên một nụ cười tà dị.
- Sắc lang, đang suy nghĩ điều bất lương gì đó, tốt lắm, em trở về đi, chị muốn đi ngủ rồi.
Tiêu Du thấy thế đã biết Tần Thiên đang nghĩ bậy bạ, vì để tránh cho hắn động tay động chân với mình, đuổi cu cậu ra ngoài mới là hợp lý nhất.
- Hì hì, tỷ, chị để em hôn một thì ra ngoài.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du, vẻ mặt hèn mọn, một tuần lễ không thấy, hắn càng cảm thấy Tiêu Du xinh đẹp hơn, mùi thơm nữ nhân trên người nàng để hắn mê đắm, nhìn môi anh đào Tiêu Du kiều diễm ướt át, bộ ngực to lớn rắn chắc, Tần Thiên không khỏi cảm giác cả người nóng rang, hắn rốt cuộc không nhịn được đưa tay lên ôm Tiêu Du vào lòng, móng vuốt nhanh chóng đặt trên mông Tiêu Du sờ sờ. Cảm giác cực kỳ mềm mại đàn hồi, thật giống như sờ vào một đám bông mềm, rất thoải mái.
- Mau buông ra, tên sắc lang này, đợi thời điểm thực lực em chinh phục được chị thì lúc đó muốn làm gì làm.
Tiêu Du đưa tay đẩy Tần Thiên ra, đồng thời trốn qua một bên, sắc mặt đỏ rần, vừa rồi bị Tần Thiên xoa mông, khiến nàng có một cảm giác khác thường.
- Được rồi, tỷ, em sẽ sớm ngày vượt qua chị thôi!
Tần Thiên không cam lòng nhìn Tiêu Du, xoay người đi ra ngoài.
- Đáng giận!
Tiêu Du nhìn bóng lưng Tần Thiên, thẹn thùng mắng một câu.
Tần Thiên từ phòng Tiêu Du ra chuẩn bị trở về phòng tu luyện, vừa ra đã thấy Lý Phỉ Nhi đứng trước cửa chờ mình.
- Tần Thiên, xế chiều hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tương Tương và Thi Vũ rốt cuộc ra sao thế?
Lý Phỉ Nhi bắt tay Tần Thiên hỏi, từ khi trở về, Tần Thiên không nói một lời chữ liên quan đến chuyện xế chiều hôm nay, nàng thấy Tần Thiên bận rộn cũng không hỏi, bây giờ thấy Tần Thiên đã ổn nên chạy tới.
- Đi thôi, chúng ta về phòng từ từ nói!
Tần Thiên mê đắm nhìn Lý Phỉ Nhi, vừa rồi bị Tiêu Du khơi lên tà hòa còn chưa tắt, hắn muốn hảo hảo buông thả một chút.
- Sắc lang, không nên làm loạn, mau nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra.
Lý Phỉ Nhi đỏ mặt nhìn Tần Thiên, hai tay đánh nhẹ vào ngực hắn, bàn tay to của Tần Thiên rất không thành thật sờ ngực nàng, làm cả người nàng tê dại, tim đập nhanh không ngừng.
- Tốt, chúng ta trở về phòng từ từ nói!
Tần Thiên vừa nói vừa mở cửa phòng, ôm Lý Phỉ Nhi vào, chân sau đá khóa cửa, sau đó ném Lý Phỉ Nhi lên giường, mặc dù không thể cùng Lý Phỉ Nhi quan hệ trực tiếp, nhưng để cho Lý Phỉ Nhi dùng tay dùng ngực dùng miệng giúp mình phát tiết vẫn có thể.
- Dừng lại! Lưu manh, anh mau nói cho em rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nếu không nói em sẽ không cho anh động vào, đánh chết cũng không cho!
Lý Phỉ Nhi lạnh mặt nhìn Tần Thiên ra vẻ tức giận, nhưng gương mặt đỏ bừng, cộng thêm đồ ngủ đơn bạc, để cho cả người cô bé lại càng thêm hấp dẫn, đồ ngủ mỏng tới mức nhìn thấu bộ ngực căng tròn của nàng, làm cho tà hỏa Tần Thiên lại càng nổi lên.
- Được rồi, anh nói cho em biết!
Dù sao cũng phải để nàng tự nguyện, cho nên Tần Thiên kể lại chuyện vừa xảy ra một lần.
- Chuyện này liên quan đến việc thiếu nữ mất tích.
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói.
- Thiếu nữ mất tích!
Lý Phỉ Nhi vừa nghe việc có liên quan đến sự việc thiếu nữ mất tích, mắt không khỏi sáng lên, tinh thần tràn đây, vụ án này hành hạ nàng lâu nay, Tần Thiên đáp ứng chờ hắn xuất quan sẽ giúp nàng điều tra, Lý Phỉ Nhi còn muốn ngày mai lôi kéo hắn đi điều tra đây.
- Ừm, Tương Tương và Thi Vũ cũng bị Hắc Nhị bắt cóc, tụi anh tìm được địa phương Hắc Nhị giấu người, cứu Tương Tương, Thi Vũ, còn có những thiếu nữ khác bị bắt ra ngoài, đã giao cho cục cảnh sát những rồi, vụ án này rất nhanh sẽ bị phá, cho nên em không cần điều tra nữa.
Khi Tần Thiên cứu người xong đã gọi cho Lương Văn Đạo, để hắn phái cảnh sát tới đón người, đợi ngày mai mình đi giết Hắc Nhị, cả tập đoàn bắt cóc sẽ xong đời.
- Cái gì! Phá! Làm sao phá rồi, em còn chưa điều tra ra mà, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, anh mau nói cho em nghe!
Lý Phỉ Nhi vừa nghe vụ án trong tay nàng lại bí ẩn bị phá trong khi nàng không biết gì, trong lòng không thoải mái, nàng bận rộn lâu như vậy, rốt cục có chút tin tức, kết quả bị Tần Thiên ngăn lại, sau đó bị Tần Thiên phá án, việc này đối với người tranh cường háo thắng như nàng làm sao có thể chịu được.
- Sự việc như thế này, Hắc Nhị bắt cóc người, sau đó bị anh tìm được giao cho cảnh sát, cảnh sát đi thu thập chứng cớ, sau đó có thể bắt Hắc Nhị.
Tần Thiên hoàn toàn không hiểu tâm tư Lý Phỉ Nhi, nói ra rất tự nhiên.
- A! Tần Thiên, anh khốn kiếp, anh khi dễ người, vụ án này của em, tại sao giờ lại bị phá rồi. Không được, ngày mai em phải về cục cảnh sát, em muốn tìm chứng cớ tìm Hắc Nhị
Lý Phỉ Nhi tức giận nhìn Tần Thiên, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, thật giống như muốn đánh người, Tần Thiên vô cùng khó hiểu nàng ta tại sao lại như thế.
- Không cần, em ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi, bắt Hắc Nhị quá nguy hiểm, em không nên đi, tới đây, chúng ta bắt đầu làm việc vĩ đại của nhân sinh nào!
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi mê đắm, muốn nhào tới nàng.
- Không cho, anh ra ngoài!
Lý Phỉ Nhi giận dữ nhìn Tần Thiên, một tay đẩy Tần Thiên ra, vẻ mặt vô cùng tức giận.
- Tại sao, Phỉ Nhi, sao em tức giận rồi?!
Tần Thiên thấy Lý Phỉ Nhi tức giận có chút không giải thích được.