- Hừ! Ta sẽ thu thập ngươi, từng bước từng bước!
Tần Thiên lạnh lùng nói, giống như Tử Thần. Trên người truyền tới năng lượng khiến tim Liệt Hổ đập không dứt, cảm giác như có một tòa núi lớn đang đè lên hắn, không cách nào kháng cự.
- Ta nói rồi, động đến nữ nhân của ta. Ta sẽ cho ngươi tan xương nát thịt!
Tần Thiên nhìn Chuột đang kêu la thảm thiết nói, sau đó đưa tay bắt lấy hắn, mạnh mẽ vung lên.
Tư!
Hưu!
- A!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, cánh tay Chuột đã bị Tần Thiên xé rách, máu tươi vẩy ra. Tiếng kêu tê tâm liệt phế kia khiến Liệt Hổ và Xà Cơ không khỏi phát run, lộ vẻ hoảng sợ.
Nhưng vẫn chưa xong, Tần Thiên lại bắt lấy một tay khác của hắn, lại một lần nữa xé rách. Hắn ném tay Chuột qua một bên, rất tùy ý. Hắn nhìn Chuột kêu thảm thiết mà nở nụ cười nhàn nhạt, phảng phất như chuyện này chẳng có gì tàn nhẫn, chỉ đang đùa giỡn mà thôi.
Hai tay Chuột bị tươi sống xé xuống, đau đến muốn hôn mê bất tỉnh, nhưng lại không được. Hắn ta chịu đủ hành hạ, thần trí cả người cũng thông rõ.
- Hừ! Chết đi!
Tần Thiên nói xong, bắt lấy hai chân Chuột, vừa dùng lực đã xé rách đến bụng. Trong phút chốc, nội tạng rớt xuống, trên đất toàn là máu, cực kỳ kinh khủng.
Hai nàng vội vàng quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn, ngay cả hai người Liệt Hổ nhìn cũng cảm thấy ghê sợ. Tần Thiên thì rất bình tĩnh, mà còn vẻ hưởng thụ, nhìn qua cực kỳ thị huyết.
- Hừ! Kế tiếp đến các ngươi, các ngươi muốn chết như thế nào?!
Tần Thiên một tay ném Chuột đến trước mặt Liệt Hổ và Xà Cơ, cười lạnh nói.
Hai người nhìn thi thể Chuột trên mặt đất, mạnh mẽ định thần, tránh cho nôn mửa.
- Hừ! Tần Thiên, mặc dù ngươi giết Chuột, nhưng đừng tưởng mình vô địch. Ta là cao thủ Tứ tinh, hôm nay ngươi giết người của ta, đả thương hai người của ta, coi như huề nhau, như thế nào?!
Liệt Hổ nói, Tần Thiên biểu hiện ra thực lực cường đại khiến hắn kiên kỵ, sợ mình thắng không được. Cho nên muốn giảng hòa, tránh cho bỏ mình.
- Hừ! Ngu ngốc, ngươi bị thiếu não hả. Đã đến giết ta thì phải có suy nghĩ bỏ mình!
Tần Thiên quát lớn, sát khí bộc phát càng cường đại. Hắn vận dụng Bá Vương Quyết khiến thực lực trực tiếp tăng lên Tứ tinh ta giai, vượt qua Liệt Hổ hai tiểu cảnh giới. Đồng thời, hư ảnh Thi Sơn Huyết Hải lần nữa hiện ra sau lưng, càng thêm rõ ràng so với trước kia.
- Chết đi!
Tần Thiên thuấn di xuất hiện bên người Liệt Hổ. Trong lúc hắn còn chưa phục hồi tinh thần, mà hung hăng đánh một quyền lên ngực hắn.
Trong lúc vội vàng, Liệt Hổ chỉ có thể đưa tay ngăn cản một chút. Sau một khắc, cánh tay trực tiếp vỡ vụn, da thịt nứt vỡ, máu tươi thịt vụn rơi tung tóe, cả người bay ra ngoài. Xương sườn cũng bị gãy, hung hăng đụng vào kết giới rồi nặng nề rơi xuống đất.
Một kích, chỉ với một kích, Liệt Hổ không hóa thú bị Tần Thiên đánh trọng thương.
- A!
Liệt Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, nhanh chóng hóa thú, biến thành một người hổ cao hơn hai mét, mắt lộ hung quang. Hai mắt hắn như rắn độc mà nhìn chằm chằm Tần Thiên.
Nhưng Tần Thiên giờ phút này chẳng hề để ý hắn mà nhìn Xà Cơ bên cạnh. Nữ nhân này vừa rồi còn đắc ý cười to, giờ này bị Tần Thiên dọa sợ, thật giống như Tần Thiên sẽ ăn nàng từng ngụm vậy.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì, không được làm loạn!
Xà Cơ nhìn Tần Thiên, sợ run lên, cũng không biết mình đang nói gì.
- Hừ! Làm gì? Vừa rồi ngươi không phải rất vui à, hiện tại ta sẽ để ngươi vui hơn!
Tần Thiên cười lạnh một tiếng, trong nháy mắt hấp lực kinh khủng từ người hắn bộc phát, uy lực Bá Vương Quyết hiển lộ. Xà cơ còn chưa xoay người đã thấy da mình nổ bung từng khúc, máu tươi bay về bên phía Tần Thiên, giống như huyết vụ.
- A! Máu của ta, máu của ta... A... A... !
Xà Cơ vừa hoảng sợ vừa đau đớn kêu to. Ả nhìn thân thể mình bị rút đi từng chút, huyết nhục bay ngang, nhưng lại không thể khống chế. Thời gian trôi qua, ả ta cũng trở nên khô héo, cuối cùng thống khổ chết đi, trở thành một bộ thây khô.
Sau khi Liệt Hổ hóa thú, thấy trạng thái kinh khủng này của Xà cơ cũng u mê, dị năng gì vậy, quá kinh khủng rồi, có thể hút khô một người còn sống, thật tàn nhẫn.
Lúc này, Liệt Hổ đã có ý định thối lui, hắn cảm thấy bây giờ chạy trốn quan trọng hơn, có vẻ hiện tại không đánh lại Tần Thiên rồi.
Nhưng cho dù hắn ta hiểu rõ thì sao, Tần Thiên đã xông lên.
- Nhìn đến ngốc rồi? Chờ ta giết hả?!
Tần Thiên chợt xuất hiện trước mặt Liệt Hổ, trong miệng vang lên một tiếng cười lạnh. Hù Liệt Hổ ứa mồ hôi lạnh, lập tức vươn móng vuốt đánh qua.
- Hừ! Ngươi không cần bộ móng vuốt này nữa à!
Tần Thiên nói xong, chiến kiếm chợt hiện ra rồi trực tiếp vung về thủ chưởng của Liệt Hổ
Liệt Hổ vừa nhìn, thầm nghĩ không tốt, thanh chiến kiếm này của Tần Thiên rất sắc, hắn muốn né tránh.
Nhưng quá trễ.
Hưu!
Tần Thiên vung chiến kiếm, móng vuốt của Liệt Hổ bị cắt rụng. Máu tươi phun ra trên không. Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, Liệt Hổ vội vàng thối lui.
- Chết đi!
Tần Thiên không cho hắn cơ hội thở dốc, cả người thuấn di mà lên. Không đợi Liệt Hổ kịp phản ứng, hắn đã xuất hiện sau lưng đối phương rồi hung hăng đập một quyền.
PHỐC!
Tiếng xương vỡ vụn và máu tươi phun ra vang lên. Xương sống Liệt Hổ bị nện gãy, nhất thời phun máu. Tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra thì Tần Thiên đã tấn công tiếp, hắn không để cho Liệt Hổ nghỉ ngơi.
Tần Thiên cầm thân thể Liệt Hổ rồi hung hăng đập xuống đất. Sau đó đè Liệt Hổ xuống, vung đấm hung hăng đánh vào đầu hắn.
Thình thịch!
Một, hai, ba, bốn cái... Cũng không biết qua bao nhiêu lần, đập bao nhiêu quyền. Cho đến khi đầu Liệt Hổ hoàn toàn nát bét, mặt đường cũng bị đập thành một cái rãnh to, Tần Thiên mới ngừng lại, quả đấm hắn dính đầy máu tươi đỏ lòm.
Tần Thiên đứng lên. Trong nháy mắt, máu tươi trên người Liệt Hổ nhanh chóng hội tụ về phía Tần Thiên và bị hắn hấp thu vào cơ thể.
Sau đó hắn nhìn thi thể của Chuột bên cạnh, sau đó hấp thu toàn bộ máu tươi trên thi thể.
- Một tên cuối cùng!
Tần Thiên làm xong thì đi về chiếc xe Toyota. Giờ phút này trên đó, Hắc Hùng bị thương nhìn thấy tất cả, bị hù xoắn cả quần, chân như nhũn ra. Hắn bị cảnh tượng Tần Thiên giết người làm sợ hãi. Hắn chưa từng thấy người nào máu tanh như vậy.
- Không... Đừng giết ta, ta cho ngươi tiền, ta cho ngươi tiền. Ta có rất nhiều tiền, xin ngươi đừng giết ta!
Hắc Hùng cầu xin.
- Hừ! Người giết người, phải có giác ngộ sẽ bị người giết, ngươi chết đi!
Tần Thiên đưa tay đặt lên đầu Hắc Hùng. Nhất thời, thân thể Hắc Hùng từ từ nứt ra, máu tươi bay ra rồi tụ tập trên người Tần Thiên.
- Thật thoải mái!
Trong lòng Tần Thiên không khỏi toát ra một ý nghĩ như vậy, hưởng thụ máu tươi, thật giống như hạn hán gặp mưa rào.
Không bao lâu sau, Hắc Hùng đã biến thành một bộ thây khô, chết không nhắm mắt.
- Rất tốt!
Tần Thiên làm xong liếm liếm đôi môi, lộ ra một nụ cười âm lãnh, thoạt nhìn cực kỳ tà ác.