Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 543 - Chương 548: Người Mẫu

 Chương 548: Người Mẫu Chương 548: Người Mẫu Chương 548: Người Mẫu

-

Nữ thư ký đang đi vào muốn hồi báo công việc thì thấy loại cảnh tượng này, nhất thời ngây ngẩn cả người, Lương tổng bình thời lạnh như băng lại ở trong phòng sờ tiểu đệ của một người đàn ông. Thật khó tin, hèn chi Lương tổng đưa hắn vào phòng làm việc, nguyên lai là có nguyên nhân.

Bất quá kia nam nhân cũng quá vô dụng, mới mấy phút đã bắn ướt cả quần, Lương tổng cầm khăn giấy cũng chưa kịp lau nữa.

Nữ thư ký không khỏi khinh bỉ nhìn Tần Thiên, nàng tưởng cà phê là tinh dịch hắn bắn ra.

- A... Cô hiểu lầm!

Lương Như Yên vội vàng rút tay về, cuốn quýt nói.

- Đúng, tôi hiểu lầm, Lương tổng, cô yên tâm, tôi sẽ không nói ra, cô cứ tiếp tục!

Nữ thư ký gật đầu ra vẽ hiểu ý, vội vàng xoay người rời đi, Lương Như Yên muốn gọi lại nhưng đã không kịp.

Hiểu lầm lớn rồi, ngoài miệng thư ký nói sẽ không nói ra, nhưng nhất định sẽ truyền khắp cả công ty cho mà xem, nữ thư ký vừa đi ra ngoài, lập tức hội bàn tròn của nữ nhân liền xôn xao.

- Cái kia... thật không tốt!

Tần Thiên lúng túng nói, không ngờ sẽ phát sinh chuyện này, tiểu đệ của mình cũng quá bất tranh khí rồi.

- Không có chuyện gì, anh vì tôi mới như vậy, nếu không phải anh kịp thời ngăn cản, miệng tôi đã bị phỏng. Đúng rồi, nơi đó không có sao chứ, cà phê nóng như vậy đổ lên, có ảnh hưởng gì không?!

Lương Như Yên nhìn đáy quần Tần Thiên lo lắng hỏi, sắc mặt hồng nhuận.

Nếu nữ nhân của mình, Tần Thiên sẽ nói rất nghiêm trọng, muốn nàng cỡi quần ra giúp an ủi một chút, bất quá đây là Lương Như Yên, hắn tự nhiên không dám làm loạn.

- Không có chuyện gì, đều ở trên quần, không có thẩm thấu vào, chẳng qua ướt quần thôi, để lát tự nó khô!

Tần Thiên lúng túng đáp.

- Nga, vậy để tôi bảo người mang quạt điện vào hông cho mau khô!

Lương Như Yên cũng rất lúng túng, vội vàng đứng lên, chuẩn bị gọi người cầm quạt điện vào. Kết quả đứng lên quá mau, cộng thêm trong lòng bối rối, không chú ý mà đụng trúng Tần Thiên, nhất thời ngã vào ngực hắn.

Mà Tần Thiên cũng rất thuận tay ôm chặt Lương Như Yên, hai tay vịn chặt lưng thon thả của nàng, một làn gió thơm đập vào mặt, cực kỳ hấp dẫn, để tim Tần Thiên tăng nhanh, cộng thêm hai tay đặt trên lưng Lương Như Yên, cô nàng lại mặc sơ mi siêu mỏng bó sát người, cơ hồ có thể thấy da thịt bên trong, tay Tần Thiên nhấn một cái, nhất thời cảm giác vô cùng trơn mềm, rất thoải mái, để cho tà hỏa của hắn vừa tắt lại bùng cháy, phía dưới không khỏi dựng thẳng dụng vào vùng nhạy cảm của Lương Như Yên.

- Ừm!

Trong miệng Lương Như Yên không khỏi phát ra tiếng rên nhẹ nhàng. Chỗ kín của nàng từ trước đến giờ không có bị bất kỳ kẻ nào chạm qua, hôm nay bị tiểu đệ Tần Thiên chạm vào, cả người run lên, thân thể mềm nhũn, mặt càng thêm hồng nhuận, nhìn Tần Thiên trước mặt, ngửi được hơi thở nam nhân trên người hắn, cả người thất thần.

- Bang bang... Lương tổng, không tìm được người mẫu... !

Nữ thư ký lần nữa mở cửa, nàng vốn cho rằng Lương Như Yên và Tần Thiên vì mình vừa rồi phá vỡ chuyện tốt đã ngưng lại, không nghĩ tới vừa đi ra một lúc mà đã thế, hai người đang ôm nhau, nhìn điệu bộ này là chuẩn bị hôn môi rồi đưa lên giường đây.

Nữ thư ký cũng u mê, Lương tổng hôm nay cũng quá bạo gan, lại trực tiếp muốn cưỡi ngựa ngay trong phòng làm việc, quá khó nhìn, quá bạo gan rồi, hiểu lầm này càng lúc càng lớn.

- Không cần giải thích, tôi hiểu, hai người cứ tiếp tục, tôi bảo đảm không để cho ai đi vào nữa, không để cho ai biết cả!

Thư ký thức thời nói nhanh, cắt đứt Lương Như Yên đang muốn giải thích, nhanh chóng ra ngoài, bắt đầu buôn chuyện cùng những nữ nhân khác.

Lương Như Yên buồn bực, lần này nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, một lần hai lần bị bắt gặp tràng diện mập mờ, muốn người không tin cũng khó.

- Khụ khụ... Cái này, chân của cô không sao chứ!

Tần Thiên nhìn Lương Như Yên, không biết nói cái gì mới tốt, hai lần bị hiểu lầm, chính hắn cũng không còn gì để nói, hoàn hảo là Lương Như Yên đều chủ động, không phải mình.

- Không có... Không có chuyện gì, tại đôi giày này không tốt, tôi đi đổi lại giày khác, anh ở chỗ này chờ!

Lương Như Yên nói rồi vội vàng ra ngoài.

Vừa đi ra ngoài đã thấy rất nhiều nhân viên nhìn qua phòng làm việc của mình bên này, sắc mặt Lương Như Yên nhất thời đỏ lên, muốn nghiêm nghị một tí nhưng không thể, vội vàng hướng chạy vào toilet, quá mất mặt đi.

- Nhìn xem, Lương tổng đỏ mặt, xem ra là thật!

Có người nói.

- Ừm, đúng vậy a, thật không ngờ Lương tổng bạo gan như thế, dám làm thế trong phòng làm việc.

- Đúng vậy, quá to gan rồi, bất quá người nam kia nhìn qua cũng không có gì đặc biệt, khẩu vị Lương tổng chẳng ra sao!

Một nam nhân ẻo lã nói.

Tần Thiên ngồi trong phòng, thính lực của hắn vô cùng tốt, nghe được một câu cuối cùng thiếu chút nữa đi ra đánh tên ẻo lã kia một cái rồi, cái gì khẩu vị chẳng ra sao, con mẹ nó, lão tử là tiêu chuẩn dễ nhìn có được hay không.

- Chết mất, sau này làm sao đối mặt với mọi người đây!

Trong nhà vệ sinh, Lương Như Yên núp ở đâu đó, sắc mặt đỏ chót, vừa rồi bị Tần Thiên ôm, chỗ đó của Tần Thiên còn đụng phải nơi đó của mình. Cảm giác này không thể diễn tả, hiện giờ hồi tượng lại, dường như rất thư sướng.

- Không đúng, tại sao mình có thể nghĩ như vậy.

Lương Như Yên vội vàng lắc đầu, loại bỏ ý nghĩ vừa rồi của mình. Sau đó sửa sang quần áo, định tâm rồi mở cửa ra ngoài.

Bên ngoài, đám nhân viên vẫn còn đang thảo luận chuyện vừa rồi. Thấy Lương Như Yên đi ra thì giả bộ đang làm việc.

- Chuyện vừa rồi chỉ là hiểu lầm, mọi người không được ra ngoài nói lung tung, hiểu chứ! Tiểu Lâm, đi vào đây sẵn tiện mang theo quạt điện!

Lương Như Yên lạnh lùng nói, nói xong để cho thư ký cầm hợp đồng đi vào.

Trở lại phòng làm việc, Lương Như Yên trấn định một chút, nhưng mà vừa thấy Tần Thiên vẫn không nhịn được đỏ mặt.

- Tôi đã kêu người cầm quạt điện vào.

Lương Như Yên nói xong vội vàng quay đầu đi chỗ khác, để giầy dưới bàn làm việc, sau đó mang dép vào.

Chỉ chốc lát sau, thư ký đã cầm quạt điện đi vào. Thấy hạ bộ Tần Thiên ẩm ướt thì liên tưởng đến chuyện vừa rồi, không khỏi khinh bỉ hắn.

Điều này làm cho Tần Thiên rất buồn bực. Này em gái, lão tử chọc giận gì cô, không có chuyện gì sao đi khinh bỉ lão tử.

- Đưa quạt cho tiên sinh là được, cô đến đây báo cáo công việc một chút.

Lương Như Yên nói, khôi phục bộ dáng nữ tổng tài mặt lạnh.

- Vâng!

Thư ký vội vàng đưa quạt điện cho Tần Thiên, sau đó đi qua báo cáo công tác cho Lương Như Yên

Tần Thiên nhận lấy quạt điện rồi tìm ổ điện cắm vào, sau đó bắt đầu hong khô quần. Thật ra vừa rồi cà phê đổ có thấm vào bên trong, nhưng da thịt hắn cường đại cho nên không có chuyện gì.

Thổi một hồi, Tần Thiên hong khô quần, hương cà phê bay khắp phòng. Lương Như Yên và nữ thư ký không khỏi nhìn về phía Tần Thiên.

- Chẳng lẽ mùi kia còn có vị cà phê sao? Quá thần kỳ, sao bạn trai mình chỉ có vị tanh tanh thôi.

Nữ thư ký không giải thích được, trong lúc vô tình thấy cà phê trên bàn. Một chén trống không, một chén lại đầy, dưới mặt đất còn có cà phê.

Bình Luận (0)
Comment