-
- Rất tốt, hai người đến chỗ camera đi, chuẩn bị chụp ảnh.
Chân Như Hoa nhìn hai người nói, ánh mắt nhìn Tần Thiên hết sức không tầm thường.
Dùng lời nói của Tần Thiên thì ánh mắt này đủ hù chết hắn.
- Tốt, Tần Thiên, anh ôm Lương tổng từ phía sau. Hai tay từ phía sau bắt lấy ngực nàng, ánh mắt phải thả ra tia sáng cho tôi, tựa như rất muốn cặp bưởi này. Lương tổng, cô làm ra một bộ lãnh diễm nào.
Chân Như Hoa phân phó.
Lương Như Yên vừa nghe đỏ mặt. Vậy mà lại muốn Tần Thiên bắt ngực mình. Lúc trước nàng không hề nghĩ tới, mặc dù vì hành nghề mà tương đối phóng khoáng thoải mái. Nhưng nếu bị nam nhân sờ vú thì không tốt lắm.
Tần Thiên vừa nghe thì mừng rỡ, trong lòng lập tức khen ngợi Như Hoa, rốt cục làm được việc tốt.
Nhưng hắn không thể biểu hiện ra bộ dáng sắc lang, phải chính nhân quân tử một chút. Hắn làm bộ ho khan hai tiếng rồi nói:
- Cái kia... Như Hoa, này không tốt đâu.
- Có cái gì không tốt, kêu hai người làm cái gì thì làm cái đó. Ít nói nhảm, muốn chụp hay không?!
Chân Như Hoa khiển trách, tiến vào trạng thái công việc thì cô hoàn toàn khác biệt.
Lương Như Yên vốn còn muốn hỏi có thể đổi động tác, nghe Chân Như Hoa nói thế thì nuốt lời muốn nói lại.
- Kia... Lương tổng, nếu không chúng ta không chụp nữa. Như vậy không tốt lắm.
Tần Thiên giả mù sa mưa nói, nhưng trong lòng rất mừng rỡ.
- Không có chuyện gì, anh cứ dựa theo lời cô ấy nói mà làm!
Lương Như Yên nói, lần chụp hình này rất trọng yếu, không chụp sao được. Cho dù bị Tần Thiên chiếm tiện nghi cũng không sao.
- Như vậy... Không tốt lắm!
Tần Thiên vẫn làm bộ nhưng tay đã vươn ra.
- Nhanh lên! Các người làm gì lâu thế!
Chân Như Hoa không vui nói.
- Rồi, rồi!
Tần Thiên nghe thế lập tức động thủ, từ phía sau bắt lấy hai con thỏ trắng mập mạp của Lương Như Yên, dùng sức sờ nắn.
- Ư... !
Cả người Lương Như Yên run lên một trận, trong miệng cũng phát ra tiếng thờ gấp.
- Lương tổng, thật xin lỗi!
Tần Thiên nhỏ giọng nói bên tai nàng, hơi thở nóng bỏng thôi vào tai khiến thiếu nữ không rành thế sự như nàng đứng không yên. Cả người lui về sau, cặp mông vểnh lên đụng vào phía đũng quần của Tần Thiên, nhất thời cọ ra nhiệt hỏa của hắn rồi.
Cọ một hồi thì côn thịt của Tần Thiên ngóc đầu dậy. Nó ngẩng đầu giữa khe mông của Lương Như Yên, khiến Lương Như Yên càng đứng không vững, cơ hồ muốn ngã vào trên người hắn. Mà Tần Thiên thì thầm hô thật thoải mái. Mông nhỏ của Lương Như Yên thật tốt, để cho hắn không nhịn được cọ xát mấy cái, sắc mặt Lương Như Yên càng đỏ. Nếu không phải đã trang điểm thì đã bị nhìn ra.
- Tần Thiên chết tiệt, nhất định cố ý. Ngoài miệng nói không nên, lại âm thầm dùng sức!
Lương Như Yên thầm mắng Tần Thiên sắc lang, rồi lại không thể làm gì. Nàng cảm giác mật địa của mình giống như có gì đó đang chảy ra.
Tần Thiên hiện tại lại rất sung sướng. Thỏ trắng lớn của Lương Như Yên thật mềm mại, thoải mái tới cực điểm. Chân Như Hoa này là người tốt, hắc hắc!
- Hai người đang làm gì vậy? Nghiêm túc một chút. Lương tổng đứng thẳng người lên!
Chân Như Hoa lạnh mặt khiển trách.
- Được!
Lương Như Yên vội vàng đứng thẳng người, nhưng mà đại sát khí của sắc lang Tần Thiên kia còn chống trong khe mông nàng, nàng không có biện pháp đứng thẳng.
- Tần Thiên, anh khống chế một chút coi!
Lương Như Yên quay đầu lại nhỏ giọng nói, Tần Thiên này lại dùng kiếm lớn chiếm tiện nghi nàng, thật tức chết.
- Hắc hắc, cái này, cô biết đấy. Tôi là nam nhân bình thường, khống chế không được. Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ tận lực khống chế.
Tần Thiên đáp, hắn cũng rất lúng túng. Nhưng mà ai bảo tư thế hai người mập mờ như vậy. Không có biện pháp, ngươi nếu không có phản ứng thì thật không bình thường.
Điều chỉnh một chút, Tần Thiên khống chế bản năng của mình. Tuy vậy, trên tay còn đang bóp hai quả vú to thật khiến Tần Thiên không cách nào bình tĩnh, chỉ có thể miễn cưỡng nén nhịn, quá cực khổ đi, phía dưới nhịn muốn bạo tẩu.
Lương Như Yên cũng không sai biệt lắm, nàng ngay cả bạn trai cũng không có vậy mà lại bị một người đàn ông xa lạ sờ tới bộ phận nhạy cảm, rán suy nghĩ theo chiều hướng tích cực, mong rằng nhãn hiệu trang phục của mình sẽ nổi tiếng, mình chịu thiệt một chút cũng đáng.
- Rất tốt. Tần Thiên, tay của anh cứ giữ vững, tay phải dùng sức nắm, bóp nghiến vú nàng là được. Lương tổng, cô nâng ngực lên một chút, không cần có bất kỳ cảm xúc nào, cô phải thể hiện cho tôi cảm giác mắt lạnh cao ngạo.
Chân Như Hoa không ngừng chỉ đạo, rất nghiêm túc. Những người khác cũng vậy.
Lương Như Yên tức chết. Nắm là được rồi, còn muốn dùng sức làm gì, cố ý để Tần Thiên chiếm tiện nghi của mình à, còn bảo mình làm ra làm bộ dáng không có cảm giác. Ngực bị bóp mà sao không có cảm giác, Lương Như Yên muốn đứng không vững. Vậy mà còn phải thể hiện bộ dáng lãnh diễm, nàng chỉ có thể tận lực.
Tần Thiên thì rất mừng, Chân Như Hoa này thật đáng yêu, người tốt là đây chứ đâu.
- Lương tổng, không thể trách tôi, chủ bút yêu cầu, nếu cô không muốn thì chúng ta không cần chụp nữa.
Tần Thiên cố ý nói.
- Được rồi, anh làm theo đi. Tôi còn không biết anh sao, sắc lang!
Lương Như Yên sinh khí nói.
- Hắc hắc!
Tần Thiên hèn mọn cười cười, tay mạnh mẽ dùng lực khiến Lương Như Yên nhất thời há miệng, gần như kêu lên, cả người run rẩy.
- Tốt, thần thái như thế đó, mau chụp!
Chân Như Hoa hô.
Nhiếp ảnh gia nhanh chóng nhấn nút, chụp được một tấm.
- Rất tốt, tiếp tục. Lương tổng, cô làm ra biểu hiện lãnh diễm cho tôi!
Chân Như Hoa tiếp tục nói, Lương Như Yên gật đầu, cố gắng hồi phục. Nàng để đầu óc mình một mảnh hư vô, làm ra bộ dáng nữ tổng tài cao ngạo như mọi ngày.
- Tốt, xinh đẹp. Chính là cảm giác này, ngẩn nâng lên chút. Tần Thiên, hai mắt bén nhọn thêm một chút cho tôi!
Chân Như Hoa nói.
Tần Thiên nào biết bén nhọn là gì, vì thế thả ra một ít sát khí, khiến mình nhìn hung ác một chút. Vì vậy mà khiến đám người ngây ngẩn. Chính là như vậy, Tần Thiên cho bọn họ cảm giác rất khí phách.
- Anh thật là thiên tài, so với người mẫu chuyên nghiệp còn lợi hại hơn. Chính là như vậy, quá khí phách!
Chân Như Hoa kinh ngạc hô.
Tần Thiên vừa nghe, lộ sát khí ra ngoài là thiên tài à. Vậy cho bọn họ thấy một chút, sau đó hắn bộc phát hơi thở thượng đẳng mà mình tu luyện Bá Vương Quyết ra.