Tần Thiên nghe mà khó chịu, con mịa mày con bé xấu xa, nữ nhân của lão tử đẹp hơn mày nhiều, lão tử coi trọng mày, trời ạ.
- Xin lỗi, tôi hoàn toàn không có hứng thú đối với nữ nhân ngực nhỏ.
Tần Thiên nhìn Tống Thiến lạnh lùng nói, ánh mắt tùy ý xẹt qua bộ ngực Tống Thiến, lộ ra vẻ khinh thường.
Tống Thiến nhất thời giận đến gần chết, lại dám nói ngực của mình nhỏ, mặc dù ngực của cô so ra kém hai trái bưởi nghịch thiên như của Kiều Hi, nhưng ít nhất thì một tay cũng cầm không được hết đó, Tần Thiên lại dám nói ngực của mình nhỏ, quả thực là muốn chết.
- Buồn cười, hai người các ngươi, giết hắn, tôi không muốn nhìn mặt hắn nữa, mau!
Tống Thiến nổi giận quát, hai hộ vệ lập tức đánh tới Tần Thiên.
- Dừng tay, tiểu thư, cô yên tĩnh một chút, đây cũng à lão gia mời tới, chúng ta vẫn nên đợi lão gia trở lại rồi hãy nói, tôi lập tức gọi điện thoại cho lão gia ngay.
Kiều Hi nói, vừa nói vừa lấy điện thoại ra gọi.
Nhưng Tống Thiến đã bị câu ngực nhỏ của Tần Thiên chọc tức gần chết, Tiểu công chúa điêu ngoa này ghét nhất là người khác nói ngực của nàng nhỏ, Tần Thiên này đã xúc động cấm kỵ của nàng, không dạy dỗ Tần Thiên một chút thì sao có thể .
- Hừ! Tốt, tôi trước tiên đánh cho hắn gần chết rồi nói tiếp!
Tống Thiến cả giận nói, lập tức để cho hai hộ vệ đi tới, nhưng hai hộ vệ cũng rất làm khó, nhìn qua Kiều Hi bên cạnh một chút, không dám động thủ.
- Hai người các anh còn đứng ngây đó làm gì, không nghe lời của tôi sao, không muốn làm ở chỗ này nữa à!
Tống Thiến cả giận nói.
- Kiều quản gia... !
Hộ vệ nhìn Kiều Hi , không biết nghe lời ai mới tốt, rất là làm khó.
- Động thủ đi, tôi mới là chủ nhân của nơi này, các anh mù sao, mau ra tay, không động thủ thì lăn ngay!
Tống Thiến cả giận nói, hỏa khí càng lúc càng lớn, Tần Thiên trêu tức nàng, hai người hộ vệ cũng trêu tức nàng.
- Tiểu thư, cô trước không nên tức giận, đợi lão gia trở lại rồi tính, được không.
Kiều Hi nhìn Tống Thiến làm khó nói, một khi Tiểu công chúa khởi bướng bĩnh, ai cũng sợ, đến lão gia cũng không có biện pháp.
- Tôi không nghe, đừng nói nữa, tôi muốn giết hắn, giết hắn !
Tống Thiến ngang ngược kiêu ngạo nói.
- Tiểu nha đầu này quá điêu ngoa rồi, động một chút đã muốn giết người, quá mấy dạy rồi, xem ra tôi phải giáo giáo làm sao làm người mới được.
Tần Thiên nhìn Tống Thiến nói, nói xong trực tiếp đưa tay lên, bắt Tống Thiến lại , ném tới ghế sa lon, quay người ngược lại, hung hăng vỗ xuống mông cô bé một cái, Kiều Hi muốn ngăn cản cũng không kịp.
- Ba!
- A!
Tiếng đánh mông vang dội cùng tiếng kêu thảm thiết vang lên, ở phòng khách cũng có thể nghe được, hai hộ vệ thấy thế mà u mê, tiểu tử này lại dám đại Đại tiểu thư, cái này chết rồi, chết chắc, hai hộ vệ bị dọa sắc mặt trắng bệch, muốn đứng không vững.
Kiều Hi không ngờ Tần Thiên lại động thủ đánh Tống Thiến, xong đời thật rồi, Tống Thiến từ nhỏ đến lớn giống như công chúa, vô cùng ngang ngược kiêu ngạo, phải như thế nào, cho cái gì, làm chuyện gì đều muốn theo tâm ý của cô bé, nếu không sẽ náo loạn lên, chuyện gì cũng làm được.
Tần Thiên này lại đánh cô, Kiều Hi không cách nào tưởng tượng được sẽ xảy ra chuyện gì, cũng không dám tưởng tượng.
Mà giờ khắc này, người gây ra họa là Tần Thiên trả lại rất thoải mái cảm thụ cái mông mềm mại của Tống Thiến, cái mông cô nàng này rất nhiều thịt, đánh rất có xúc cảm, rất là thoải mái, mùi trên người cũng rất thơm, trong lòng Tần Thiên hèn mọn suy nghĩ.
Nhưng Tống Thiến bị Tần Thiên đánh một cái để nước mắt chảy ra, ra đời mười sáu năm nay, cho tới bây giờ cũng chưa có người động đậy nàng một đầu ngón tay, không ngờ hôm nay lại có thể bị tên hèn mọn đánh, khuôn mặt Tống Thiến hiện vẻ khó tin thêm đó là lửa giận ngút trời.
- Tôi muốn giết anh, tên hèn mọn!
Tống Thiến giận dữ hét to, lập tức muốn đứng lên, nhưng lại bị Tần Thiên đè xuống, ngay sau đó còn không kịp phản ứng, đã bị người ôm lấy để ở trên đùi, bờ mông lại lần nữa gặp phải một kích nặng nề, vừa rát vừa đau, nước mắt lần nữa tràn ra.
- Lại không hiểu chuyện, lại muốn giết tôi, tôi đây đánh cho mông cô nở hoa.
Tần Thiên nhìn Tống Thiến bị mình ôm nói, nói xong lại hung hăng vỗ vào mông Tống Thiến, cực kỳ vang dội, để Tống Thiến đau đến oa oa kêu to.
- Như thế nào, nghe lời chưa, còn muốn giết tôi không?
Tần Thiên nhìn Tống Thiến nói, giờ phút này Tống Thiến có thể nói là vừa tức vừa thẹn, chẳng những muốn giết Tần Thiên, còn muốn uống máu, ăn thịt Tần Thiên.
- A... Tôi muốn giết anh, giết anh, đem anh bầm thây vạn đoạn!
Tống Thiến giận dữ hét.
- Ba!
- A!
Tần Thiên không thương hương tiếc ngọc lần nữa tát mạnh một cái lên mông Tống Thiến, Tống Thiến đau nước mắt bắn ra bốn phía, liều mạng giằng co, hộ vệ cùng Kiều Hi bên cạnh nhìn thấy thế cũng u mê, hộ vệ phía ngoài cũng nghe được âm thanh vọt vào, sau khi thấy cảnh này cũng u mê.
- Hiện tại thế nào, còn có muốn giết tôi hay không?
Tần Thiên lần nữa hỏi.
- Ô ô... Khốn kiếp, tôi muốn giết, giết anh, giết anh!
Tống Thiến khóc thét.
- Ba ba ba ba!
- A!... Ô ô ô... !
Tần Thiên liên tục đánh xuống mấy tát đánh cho Tống Thiến ô ô kêu cha gọi mẹ, Tần Thiên thì vừa đánh vừa kêu to thoải mái trong lòng, thì ra đánh đít nữ nhân thí thí thoải mái như vậy.
- Tôi cắn chết anh!
Tống Thiến giận dữ nói, bắt được bắp đùi Tần Thiên, mãnh liệt cắn xuống.
- Rắc!
- A!
Tống Thiến hung hăng cắn đùi Tần Thiên, nhất thời cảm giác hàm răng của mình thật giống như cắn lấy tấm thép, miệng đầy tê dại, hàm răng thiếu chút nữa cũng đã văng tung tóe, chân Tần Thiên này làm sao cứng như thế.
- Ha ha ha... Cắn tôi, không tệ, cô tiếp tục đi, nếu cô có thể cắn tôi bị thương, tôi sẽ tha cho cô.
Tần Thiên cười to, tay thì nhanh chóng đánh xuống mông Tống Thiến, đánh một sung sướng, Tống Thiến khóc rống đều có tiết tấu rồi.
- Kiều Hi tỷ tỷ, mau cứu tôi, cứu tôi!
Tống Thiến khóc lớn cầu cứu.
Lúc này Kiều Hi mới phục hồi tinh thần, vội vàng ngăn cản Tần Thiên, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn cản, dùng ánh mắt ý bảo Kiều Hi không nên, để cho mình giáo dục giáo dục điêu ngoa Tiểu công chúa như Tống Thiến một hồi.