Tài xế rất nhanh đã láy xe đến một chỗ tương đối vắng vẻ, không qua lâu lắm đã tới một con đường trống trải, Tần Thiên bảo tài xế dừng lại, ngay sau đó mở cửa xe đi xuống, đi ngược về phía Sơn Báo.
Sơn Báo cũng không biết mình bại lộ, thấy Tần Thiên ngoắc tay đi tới về phía mình còn tưởng rằng xe ba người Tần Thiên bị hư, đang muốn tìm người hỗ trợ.
Sơn Báo nhất thời mừng rỡ, nhanh chóng tăng ga, hung hăng lao tới Tần Thiên, chuẩn bị trực tiếp đụng Tần Thiên.
Tần Thiên thấy Sơn Báo lao xe đụng tới, trốn cũng không trốn, tùy ý Sơn Báo lao đến mình.
- Đi chết đi, ngu ngốc!
Sơn Báo nhìn Tần Thiên cười lạnh, mạnh mẽ gia tốc, đụng tới Tần Thiên.
- Oanh!
Trong nháy mắt, tiếng nổ mạnh khổng lồ vang lên, ngay khi xe Sơn Báo sắp đụng phải Tần Thiên, Tần Thiên đột nhiên xuất thủ, một cước hung hăng đá vào đầu xe của Sơn Báo.
Chỉ một thoáng, Sơn Báo trợn trắng mắt, cả chiếc xe bị đá lăn lộn một vòng, bay ra phía sau, bay ra khoảng 30-40m, nặng nề đập ở trên mặt đất, phát ra một tiếng vang thật lớn mới dừng.
- Oanh!.
Tài xế thông qua kính chiếu hậu nhìn cử động của Tần Thiên, miệng há to như quả trứng gà, vẻ mặt khó tin, hồi lâu mới phục hồi tinh thần, trong lòng vô cùng rung động, lão gia lần này tìm đến hộ vệ rốt cuộc là ai mà khủng bố như vậy, một cước đá bay xe hơi đang chạy tốc độ cao, hơn nữa lông tóc không tổn hao gì, đây còn là người sao?
Năng lực giết người kinh khủng của Tần Thiên buổi sáng đã để cho tài xế cảm giác Tần Thiên kinh khủng, không ngờ đến buổi xế, Tần Thiên còn ác hơn.
Trong xe, giờ phút này, đầu Sơn Báo đầy máu tươi, mặt lộ vẻ thống khổ, không có trực tiếp chết đi, bởi vì thời khắc mấu chốt, hắn vận dụng năng lượng bảo vệ cả người, cho nên chỉ bị thương ngoài da.
- Ghê tởm!
Sơn Báo giận dữ trong lòng, xe mình bị Tần Thiên đá ngả lăn, cảm thấy vô cùng nhục nhã.
- Uống!
- Oanh!
- Thình thịch!
Sơn Báo tung một quyền đánh nát nắp xe, ngay sau đó lại tung thêm mấy quyền, trực tiếp đánh bể cả chiếc xe, người thì từ từ đi ra khỏi xe, cảm giác cực kỳ chật vật, sắc mặt rất tức giận.
Giờ phút này, Tần Thiên đã đi tới trước mặt Sơn Báo.
- Còn chưa có chết, không tệ!
Tần Thiên nhìn Sơn Báo nói, lạnh nhạt thần sắc để cho Sơn Báo cảm thấy Tần Thiên đang cố gắng trang bức dọa mình, Sơn Báo càng thêm tức giận, biểu tình trên mặt giống như muốn ăn thịt người.
- Hừ! tao sao mà bốn sát thủ chết nhanh như thế, thì ra là dị năng giả, thật sự có tài, chỉ tiếc, thực lực quá kém, mày gặp được tao, hôm nay sẽ là ngày chết của mày!
Sơn Báo lạnh lùng nói, thần thái và giọng nói không có để Tần Thiên vào trong mắt, bởi vì Tần Thiên giờ phút này bày ra thực lực chỉ khoảng hai sao cấp ba (nhị tinh tam giai), so sánh với Sơn Báo hắn thì yếu hơn nhiều, cho nên Sơn Báo mới lớn lối và khinh thường như thế.
- Thật sao, vậy mày qua đây giết tao đi, đứng đứng đó sủa bậy nữa!
Tần Thiên ngoắc ngoắc ngón tay, làm ra động tác và thần sắc rất khiêu khích.
- Muốn chết!
Sơn Báo nhìn Tần Thiên vẫn còn miệt thị mình, nhất thời giận tím mặt, hét lớn một tiếng, cả người nhanh chóng giết tới Tần Thiên, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ sắc bén, hung hăng đâm tới ngực Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn Sơn Báo giết tới, trốn cũng không trốn, tùy ý chủy thủ của Sơn Báo đâm vào ngực.
- Đinh.
Một tiếng sát thép thanh thúy va chạm vang lên, dao găm Sơn Báo đâm vào bộ ngực Tần Thiên thật giống như đâm vào rồi thép tấm, chỉ cắt được áo, sau đó khó tiến thêm nữa, Sơn Báo không khỏi kinh ngạc.
- Lại chắn miếng thép ở trước ngực!
Sơn Báo nhìn Tần Thiên ngoài ý muốn nói, cho rằng Tần Thiên có dùng cầm thép tấm ở trước ngực phòng hộ.
Ngay sau đó, Sơn Báo thu lại, lần nữa hung hăng ghim xuống phía ngực phải Tần Thiên phải, tốc độ cực kỳ nhanh.
- Đinh!
Tiếng vang thanh thúy lần nữa vang lên, khuôn mặt Sơn Báo nhìn Tần Thiên khó tin, ngực phải lại còn có một tấm thép, nào có người như vậy, không có chuyện gì để hai tấm thép ở trước ngực, để cho dao găm của hắn đâm bị mẻ rồi.
- Có muốn nhìn tấm thép trước ngực của tao hay không?!
Tần Thiên nhìn Sơn Báo cười nói, bộ dạng rất bình tĩnh, thoạt nhìn thật giống như đang trêu Sơn Báo.
- Đi tìm chết!
Sơn Báo hai lần công kích không được, lập tức vung chủy thủ, đâm tới cổ họng Tần Thiên.
- Thình thịch!
- A!
- Oanh!
Dao găm Sơn Báo còn không có đụng cổ Tần Thiên, bụng gặp phải một kích nặng nề, một cước của Tần Thiên vô cùng nhanh đá vào bụng của hắn, trực tiếp đã bay cả người hắn ra ngoài, vô cùng chính xác bay trở về trong xe đã bị nát, đập đi vào thật sâu để Sơn Báo kêu thảm một trận.
- Tao muốn giết mày!
Sơn Báo rống giận nhảy ra từ trong xe, trong nháy mắt, cả người bắt đầu biến dạng, thân thể trong nháy mắt trở nên to lớn, tứ chi dài ra móng nhọn, trong miệng sinh răng nanh, đồ trên người bị xé tan từng mảnh lộ ra da thịt kinh khủng, một cái đuôi hiện lên từ phía sau ra ngoài, sau đuôi có một cái móc câu sắc bén, cả người trong nháy mắt hóa thành hình thái nửa người nửa dã thú.
- Tiểu Báo? Sách sách, làm sao đầu năm nay nhiều người thích biến thành súc sinh thế ta!
Tần Thiên nhìn Sơn Báo lắc đầu trêu chọc, bộ dạng rất khinh thường, còn tưởng rằng Sơn Báo là Tu Luyện Giả, không ngờ lại là dị năng giả hình thái súc sinh.
- Tiểu tử, ép tao biến thành hình thái chiến đấu cuối cùng, mày chết cũng đáng kiêu ngạo!
Sơn Báo nhìn Tần Thiên nói, rống giận thật to, bộ dáng cực kỳ hưng phấn, thật giống như ăn xuân dược.
- Hừ, cho dù mày biến thành hình thái súc sinh cũng sẽ trong tay tao, hiện tại, tao cho mày một cơ hội, nói vị trí tổng bộ của tụi mày ở đâu ra, tao sẽ tha cho mày, nếu không nghe lời, tao sẽ tháo đầu súc sinh mày ra thành tám khối.