Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 707 - Chương 712: Đi Đâu Cũng Gặp Người Hống Hách

 Chương 712: Đi Đâu Cũng Gặp Người Hống Hách Chương 712: Đi Đâu Cũng Gặp Người Hống Hách Chương 712: Đi Đâu Cũng Gặp Người Hống Hách

Xế chiều tan giờ học, Tần Thiên mang theo Tống Thiến trở về nhà trước, hai người tắm rửa xong đợi đến bảy giờ rưỡi liền từ trong nhà lái xe hướng nhà hàng Kim Diệp mà đi, kể từ khi người tài xế kia chết, Tần Thiên liền trở thành tài xế, bất quá kỹ thuật của Tần Thiên không tốt, luôn vi phạm luật lệ, cũng may là xe của Tống gia, cảnh sát giao thông cũng rất chủ động nể tình không để ý tới, nếu không bằng lái xe của Tần Thiên sớm đã bị thu về và huỷ rồi.

- Tần Thiên, anh nói tôi đưa thủy tinh cho La Hi có được hay không, anh xem một chút, có xinh đẹp hay không!

Tống Thiến ở chỗ ngồi phía sau loay hoay, nàng nhờ Tống Chấn Đông mua về thủy tinh hình hoa sen đưa lên trước cho Tần Thiên xem rồi nói.

Đây là tử thủy tinh thiên nhiên, tạp chất cơ hồ không có, cực kỳ trân quý, Tống Chấn Đông dùng sáu vạn đồng mua về từ buổi đấu giá, cho Tống Thiến cầm đi đưa cho La Hi làm quà sinh nhật, dù sao cũng là người của Tống gia, xuất thủ nhất định phải hào phóng, như vậy mới lộ ra vẻ có thân phận, hơn nữa, La gia cũng là đại gia tộc của Thiên Nam, cùng Tống gia có làm ăn qua lại, nhất định phải đưa quà nặng một chút.

- Ừ, rất đẹp.

Tần Thiên cũng không quay đầu lại, đang bề bộn nhìn xe tải GPRS, bởi vì hắn phát hiện, chính mình dường như lạc đường.

- Anh đang có thái độ gì, nhìn cũng không nhìn, thiệt là.

Tống thiến không thoải mái mà nói.

- Đại tiểu thư, tôi đang bận lái xe, nếu đụng phải người ta thì làm sao bây giờ, hơn nữa, chúng ta hiện tại đang lạc đường, dụng cụ hướng dẫn dường này bị hư, cô là người Thiên Nam thị, cô hẳn là biết đường, nói cho tôi biết đi như thế nào!

Tần Thiên quay đầu lại nhìn Tống thiến nói.

- A... Lạc đường... Tôi... Tôi cũng không biết.

Tống Thiến vốn mù đường, sắc mặt khẽ biến thành màu đen, mặc dù nàng là người Thiên Nam thị, nhưng đi ra ngoài lại được tài xế chở đi, hoặc là Kiều Hi đi theo, nào biết đâu rằng nơi đó là nơi nào, chưa bao giờ nhìn đường.

- Cô... Được rồi, tôi tìm người hỏi một chút!

Tần Thiên nhìn Tống Thiến rất là im lặng, nhưng ngay sau đó ở ven đường dừng xe, mở cửa xe, chuẩn bị tìm người đi đường hỏi một chút.

Cũng may, vừa lúc đó, Tần Thiên đột nhiên thấy cách đó không xa bên cạnh cửa nhà kia có một nữ sinh mặc áo đỏ đứng ở nơi đó, ngay sau đó bên trong đi ra một nữ sinh quần dài màu trắng, giơ đồ lên, hai người song song hướng nơi xa rời đi, bóng lưng hai nàng nhìn qua rất quen mắt, tựa hồ đã gặp nhau ở nơi nào.

Tần Thiên nhíu mày, đột nhiên vang lên, đúng, đây không phải là Yến Thủy Dao cùng Linh Nguyệt sao, bất quá Tần Thiên cũng không có đuổi theo hai người, hiện tại chính mình ở nơi này tị nạn, chuyện mình không có chết còn không thể nói cho người khác biết, nếu không nghe lời, kế hoạch sẽ bại lộ.

- Bất quá hai cô gái này hẳn là ở trong môn phái tu luyện mới đúng, làm sao chạy đến đây, tới Thiên Nam thị làm gì.

Tần Thiên thầm nghĩ.

- Tần Thiên anh còn đứng đó làm gì, sắp tám giờ rồi, anh nhanh đi hỏi đường.

Tống Thiến ở trên xe hô về phía Tần Thiên đang ngẩn người.

- À!

Tần Thiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng đi đến tiệm bán báo ở bên cạnh, hỏi thăm ông chủ đi như thế nào, sau đó trở lại trên xe, nổ máy xe thẳng hướng nhà hàng Kim Diệp.

Hai người tới nhà hàng Kim Diệp thì đã tám giờ mười lăm, cũng may rất nhiều bạn học cũng tới trễ, cho nên sinh nhật phải đẩy tới tám giờ rưỡi mới bắt đầu.

Lần này sinh nhật là do La Hi tự mình tổ chức, không để cho gia tộc tổ chức, chẳng qua là bao cả lầu ba của nhà hàng Kim Diệp, cho nên mới mời bạn học rất bình thường và một vài bạn thân, mà không phải những quan to quý tộc, cao tầng trong xã hội.

Nhưng những người này cũng có rất nhiều người có tiền, số lớn xe sang trọng đem cửa bãi đậu xe của nhà hàng Kim Diệp chiếm hết, con cháu nhà giàu mang lễ vật đến đây lấy lòng La Hi, bởi vì La Hi là người thừa kế duy nhất của La gia, nếu ai có thể cua La Hi tới tay chính là tương đương có cả La gia .

- La Hi, sinh nhật vui vẻ, đây là quà sinh nhật của tôi chọn cho cô, chút tấm lòng nhỏ, xin đừng phiền lòng.

Tống Thiến đem lễ vật trong tay mình đưa tới, La Hi rất cao hứng nhận lấy, luôn miệng nói cám ơn, nhìn thoáng qua Tần Thiên bên cạnh, ánh mắt vội vàng tránh ra.

- A! Lão tử làm cho cô chán như vậy sao!

Tần Thiên nhìn La Hi rất buồn bực, trực tiếp lôi kéo tay Tống Thiến hướng bên cạnh đi, chuẩn bị ăn một chút gì, hai người cũng chưa có ăn cơm tối.

Bạn học cũng là ba ba hai hai tụ ở chung một chỗ bàn về ăn uống, những con cái nhà giàu kia cũng là quần ba tụ năn ở bên cạnh nghị luận mỹ nữ trong đại sảnh, hướng về mỗi nữ sinh tiến vào bình phẩm từ đầu đến chân.

- Tên tiểu tử kia là ai, làm sao nắm tay nha đầu Tống gia kia, nha đầu kia không phải là người rất kiêu ngạo sao.

Giờ phút này trong góc, một nam tử anh tuấn chỉ vào Tần Thiên bên kia, nhìn mấy người bên cạnh hỏi.

Nam tử này là con trai của cục trưởng công an Cổ Triết, Cổ Phong, hơn Tống Thiến một tuổi, đi học ở đại học Thiên Nam.

- Cổ thiếu gia, cậu không biết à, tên kia là hộ vệ Tống Chấn Đông mới mời tới, thiếp thân bảo vệ Tống thiến, tiểu tử kia Phó Càn bởi vì chọc hắn, hai chân cũng bị chặt đứt, ngay cả cao thủ bên cạnh cha hắn cũng bị tiểu tử này phế ngay lập tức.

Bên cạnh một người giảng giải cho Cổ Phong nghe.

- Thật sao, tiểu tử này lợi hại như thế sao, tôi xem cũng là lớn lên tương đối cường tráng mà thôi, không phải là lời đồn sao.

Cổ Phong không tin tà, ánh mắt nhìn Tần Thiên khinh miệt không thôi.

- Tôi đây cũng không biết, bất quá tiểu tử Phó Càn kia cũng nằm ở trong bệnh viện, hai chân bị gãy.

Người bên cạnh nói.

Bình Luận (0)
Comment