- Hắc hắc, sư đệ, người đàn bà kia giữ lại không nên giết!
Triệu sư huynh nhìn mặt to nói.
- Không thành vấn đề, đợi sư huynh ngươi thoải mái xong cho ta ké một chút!
Mặt to hưng phấn liếm liếm đôi môi nói.
- Ta cũng muốn!
Lưu sư huynh cũng chen lời vào.
- Rất tốt, không thành vấn đề, chúng ta trước giết người nam kia rồi hãy nói!
Triệu sư huynh âm độc mà nói.
Tần Thiên nhìn ba người trước mặt, trong miệng cười lạnh một tiếng, nói:
- Các ngươi cũng lớn mật, lại dám giết người đoạt bảo, không sợ đi ra ngoài gặp phải trả thù sao, ta cho ngươi biết, ta là người của đại gia tộc, các ngươi muốn động thủ sao.
- Hừ! Ta quản ngươi đại gia tộc gì, ở chỗ này, giết ngươi, ai biết, hãy bớt sàm ngôn đi, nhanh đem bảo vật giao ra đây, nếu không ngươi nhất định phải chết.
Mặt to cười lạnh nói.
- Cũng đúng, giết các ngươi, môn phái các ngươi cũng không biết.
Tần Thiên nhìn của bọn hắn nói.
- Muốn chết, còn muốn giết chúng ta, động thủ, giết hắn!
Triệu sư huynh quát lên, dẫn đầu hướng Tần Thiên đập tới một gậy.
- Ta tới, cô đứng xem đi!
Tần Thiên hướng về phía Lăng Vũ nói, hét lớn một tiếng, trong nháy mắt chiến kiếm xuất thủ, hướng Triệu sư huynh hung hăng gọt tới, bộc phát ra chiến lực bốn sao cấp bảy, cực kì khủng bố.
Sắc mặt Triệu sư huynh liền đại biến, thật khó coi giống như ăn phải con ruồi, Tần Thiên lại là cao thủ bốn sao cấp bảy, ngụy trang thành cảnh giới ba sao tới lừa dối bọn họ, giả trư ăn cọp, quá vô sỉ rồi, Triệu sư huynh cực kỳ tức giận.
Nhưng là hiện tại mấu chốt không phải tức giận, mà là tránh né Tần Thiên ám sát như thế nào, nhìn chiến kiếm Tần Thiên chém tới, Triệu sư huynh lập tức muốn triệt tiêu tiến công, tránh né.
Đáng tiếc quá muộn.
- Hưu!
Thiết côn của Triệu sư huynh trực tiếp là bị một kiếm của Tần Thiên gọt thành hai đoạn, chiến kiếm sắc bén bay thẳng đến trước mặt hắn chém xuống.
Triệu sư huynh vội vàng tránh né, kết quả chiến kiếm trực tiếp chém vào vai hắn, trong nháy mắt liền đem bờ vai của hắn bổ xuống, lan dần đến trên bụng.
- A!
Tiếng kêu tê tâm liệt phế thảm thiết vang lên, Triệu sư huynh trong nháy mắt té trên mặt đất, cả người là máu, còn chưa có chết đi, Tần Thiên ở trước mặt của hắn, bàn tay to khẽ hấp, trong nháy mắt da trên người Triệu sư huynh rách ra, máu tươi tung bay, toàn bộ bị Tần Thiên hấp thu vào, trong nháy mắt trở thành một cổ thây khô, bị Tần Thiên chấn thành phấn vụn.
- Đúng vậy, nhiều hơn mấy tên nữa mới tốt!
Tần Thiên hấp thu xong Triệu sư huynh, liếm liếm đôi môi, nhìn qua cực kỳ tà ác, thật giống như ma quỷ.
Mặt to cùng Lưu sư huynh nhìn Tần Thiên một chiêu giết Triệu sư huynh thực lực mạnh nhất trong bọn họ, hơn nữa còn bị hút khô máu tươi, hù đến mặt mũi trắng bệch, không nói hai lời, lập tức muốn chạy trốn.
- Hừ! Muốn chạy trốn, không có cửa đâu!
Tần Thiên cười lạnh một tiếng, mạnh mẽ vung tay lên, hấp lực kinh khủng từ trên người hắn bộc phát ra, nhất thời mặt to cùng Lưu sư huynh lập tức hét thảm lên, thân thể bạo liệt.
- Đừng có giết ta, van cầu ngươi đừng có giết ta, ta cho ngươi bảo vật, ta cho ngươi bảo vật!
Mặt to hoảng sợ cầu xin tha thứ nói.
- Giết ngươi, vật của ngươi tự nhiên là của ta, cần gì ngươi phải cho!
Tần Thiên lạnh lùng nói, hấp lực bạo tăng, trong nháy mắt hai người trực tiếp biến thành huyết vụ, bị Tần Thiên hấp thu vào, còn dư lại một đống thịt khô trên mặt đất.
Lăng Vũ bên cạnh nhìn thủ đoạn kinh khủng của Tần Thiên, phía sau lưng một trận phát rét, còn đáng sợ hơn pháp thuật.
- Mỹ nữ, lo lắng làm gì, thu thập chiến lợi phẩm rồi rời đi!
Tần Thiên khôi phục bộ dáng lúc trước, nhìn Lăng Vũ nói, Lăng Vũ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, đem túi đựng đồ ba tên thu vào, ngay sau đó hai người liền rời đi.
Hai người Tần Thiên ở trong rừng cây đi dạo đã hơn nửa ngày, tìm được không ít Linh Dược, những Linh Dược này cũng là mấy trăm năm tuổi trở lên, cực kỳ trân quý, tùy tiện lấy ra một viên cũng đủ để cho các đại cao thủ vung tay.
Tần Thiên chuẩn bị hái toàn bộ dược liệu đi, luyện chế đan dược, cho chúng nữ tăng lên tu vi, hiện tại nữ nhân của hắn thực lực quá kém, so với người bình thường cùng tu giả bình thường còn có thể, nhưng là gặp gỡ tu giả cảnh giới hai sao trở lên thì không được, phải mau chóng tăng lên thực lực của bọn họ.
- Tần Thiên, bên kia thật giống như có người đánh nhau!
Lúc này, Lăng Vũ hướng về phía Tần Thiên hô, chỉ vào phía trước cách đó không xa, nơi đó truyền đến từng trận tiếng vang đao thương giao binh, còn có người đánh nhau, năng lượng ba động bộc phát từng trận.
- Đi, qua xem một chút!
Tần Thiên nhìn Lăng Vũ nói, hai người hoàn toàn che dấu hơi thở, lặng lẽ hướng bên kia nhích tới gần.
Không lâu sau liền tới nơi có đánh nhau, hai người hướng phía ngoài nhìn lại, bên ngoài hai nhóm người đang chiến đấu, một nhóm mặc y phục màu trắng, một nhóm mặc khác đạo bào màu xanh. Đao thương cổ gậy mọi thứ vũ khí đều có.
- Núi Thanh Thành cùng người Vô Cực Môn, y phục màu xanh chính là người của núi Thanh Thành, Vô Cực Môn là y phục màu trắng.
Lăng Vũ giới thiệu cho Tần Thiên.