Người này chính là Hỏa Viêm, Hỏa Viêm giờ phút này nhìn Tần Thiên cực kỳ tức giận, vốn là hắn và Tần Thiên không thù không oán, tới nơi này cũng bất quá là muốn giết Tần Thiên khoe khoang uy phong một chút, không nghĩ tới mới vừa rồi mình biểu hiện lóa mắt như thế, lại bị Tần Thiên ngó lơ, chẳng qua là tùy ý nhìn sang, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường, chuyện này quá đả kích tên thiên tài như hắn , không giết Tần Thiên sao được.
- Tần Thiên, ngươi chọc giận bổn thiếu gia, ngươi hiện tại biết điều một chút dập đầu nhận sai với ta, bổn thiếu gia lưu cho ngươi toàn thây, nếu không đem ngươi đốt thành tro bụi!
Hỏa Viêm hướng về phía Tần Thiên quát to.
- Ngu ngốc!
Tần Thiên nhìn Hỏa Viêm trực tiếp giơ ngón tay giữa lên, nhàn nhạt nói một câu, nhất thời tất cả mọi người nở nụ cười, mặt Hỏa Viêm chợt đen lại.
- Lại dám nhục mạ ta, đi chết đi, Liệt Diễm chưởng!
Hỏa Viêm nhất thời nổi giận, nhìn Tần Thiên phẫn nộ quát, giơ tay ra, ngọn lửa rào rạt từ trong lòng bàn tay Hỏa Viêm bộc phát ra, hướng Tần Thiên mà đi.
- Các nàng tránh đi!
Tần Thiên nhìn hai nàng Yến Thủy Dao phía sau nói, ngay sau đó cả người nhanh chóng hướng Hỏa Viêm giết tới.
- Oanh!
Tần Thiên đồng dạng giơ tay lên, năng lượng kinh khủng màu đỏ như máu giống như thủy triều mãnh liệt tuôn ra, một thủ chưởng cự đại từ trên người Tần Thiên bay ra, trực tiếp che mất Liệt Hỏa chưởng của Hỏa Viêm.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt Liệt Hỏa chưởng của Hỏa Viêm trực tiếp bị một chưởng của Tần Thiên bắn toái, Hỏa Viêm còn không có xoay người lại, cả người trực tiếp bị oanh bay ra ngoài, nặng nề đập trên mặt đất, kêu một trận thảm thiết, máu tươi cuồng phun.
- Thiếu gia!
Ba trưởng lão Hỏa gia nhất thời kinh hãi, lập tức nhanh chóng chạy tới, trưởng lão các nhà bên cạnh vây xem nhất thời cười thầm, lớn lối đi, hiện tại mất mặt rồi, xem thường chúng ta, coi ngươi làm sao bị đánh chết.
- Thiếu gia, ngươi không sao chứ!
Một trưởng lão nhìn Hỏa Viêm lo lắng nói, muốn đi đỡ Hỏa Viêm dậy, lại bị Hỏa Viêm đánh một cái tát cho đẩy ra.
- Hừ! Lại dám đả thương ta, muốn chết!
Hỏa Viêm giận dữ, cả người từ trên mặt đất bay vọt lên, hướng Tần Thiên vọt tới.
- Mới vừa rồi ta bất quá là khinh thường mà thôi, không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại có chút thực lực, ta sẽ lấy ra năm thành thực lực tới cùng ngươi vui đùa một chút. Hỏa Viêm nhìn Tần Thiên, vẫn rất lớn lối, cả người nhanh chóng vọt tới trước mặt Tần Thiên, một chưởng còn nóng hơn hồi nãy đánh về phía Tần Thiên.
Còn không có đốt tới trước mặt Tần Thiên, Tần Thiên đã cảm thấy một mảnh cực nóng, da vô cùng đau đớn, y phục đều nhanh bị thiêu nát rồi, lập tức nhanh chóng dùng năng lượng hộ thể, thân hình chợt lóe, tránh được Hỏa Viêm công kích, hướng bên cạnh tránh né đi.
- Hừ! Muốn chạy trốn, chết!
Hỏa Viêm hét lớn một tiếng, song chưởng lập tức phát ra cùng một lúc, hướng trước mặt Tần Thiên giết tới.
- Trốn? Hừ! Muốn chạy trốn chính là ngươi!
Tần Thiên nhìn Hỏa Viêm cười lạnh nói, chợt, cả người liền biến mất ngay tại chỗ, Hỏa Viêm nhất thời mất đi mục tiêu, lập tức tìm kiếm mọi nơi.
- Thiếu gia cẩn thận phía sau!
Một trưởng lão Hỏa gia thấy Tần Thiên hiện ra phía sau Hỏa Viêm, nhất thời khẩn trương, lập tức hô.
- Đi tìm chết!
Hỏa Viêm vừa nghe, lập tức không chút do dự xoay người hướng phía sau đánh một chưởng, kết quả phía sau cũng không có một bóng người, hai cự chưởng rực lửa khổng lồ trong nháy mắt đánh hụt, bay thẳng đến đám trưởng lão đang vây xem kia.
- Móa, tiểu tử, chó ăn mắt ngươi sao, đánh đi đâu đó!
Trưởng lão vây xem nhất thời giận dữ, rối rít mắng to, nhanh chóng tránh né, chỗ bị Hỏa Viêm công kích đã thành một mảnh đất khô cằn.
- Đồ bỏ đi!
Lúc này, thanh âm Tần Thiên sau lưng Hỏa viêm vang lên, Hỏa Viêm vừa nghe, lập tức không chút lựa chọn hướng phía sau mà đánh, mới vừa rồi bị Tần Thiên lừa , làm hắn tức hộc máu.
- Đi chết đi!
Hỏa Viêm oanh kích còn không có đến trên người Tần Thiên, Tần Thiên một chưởng cũng đã đến trên đầu Hỏa Viêm rồi, thiếu niên tuấn mỹ kiêu ngạo, còn không có phục hồi tinh thần lại, trong nháy mắt đầu liền nổ tung, đã chết đi.
- Thiếu gia!
Trưởng lão Hỏa gia nhìn Hỏa Viêm bị oanh nát đầu, nhất thời cũng u mê, sau khi phục hồi tinh thần lại, lập tức liền vọt tới trước mặt thi thể Hỏa Viêm, nhìn thi thể không đầu của Hỏa Viêm, vô cùng tức giận.
- Tiểu tử, ngươi lại dám giết thiếu gia nhà chúng ta, muốn chết!
Trưởng lão Hỏa gia giận dữ hét.
- Là thiếu gia nhà các ngươi động thủ trước đấy!
Yến Thủy Dao đứng ra nhìn trưởng lão Hỏa gia nói.
- Đúng vậy!
Lăng Vũ cũng đứng dậy nói.
- Hừ! những tiện chủng như các ngươi, chết là đáng đời, thiếu gia nhà chúng ta là người các ngươi có thể so sánh sao, các ngươi chết thì chết, thiếu gia chúng ta là quý tộc, dám giết thiếu gia chúng ta, cả nhà các ngươi đều phải chôn cùng.
Trưởng lão Hỏa gia rống giận nói, một đệ tử ưu tú của Hỏa gia lại cứ như vậy bị Tần Thiên giết, sau này đi ra ngoài bọn họ làm sao khai báo cùng gia chủ.
- Thật sao, lão già này, vậy ngươi tới thử một chút, xem là nhà của ai chết!
Tần Thiên nhìn trưởng lão Hỏa gia rất lớn lối khiêu khích nói, đám người này, mình và bọn họ không thù không oán, nhưng tới giết mình, mình giết bọn họ còn không được, đây là đạo lý chó má gì vậy.
- Tốt tốt, lớn lối như thế, ta đây sẽ đưa ngươi đi gặp Diêm vương!
Trưởng lão Hỏa gia giận dữ hét, trong nháy mắt, ba trưởng lão Hỏa gia nhất tề hướng Tần Thiên giết tới, ba người này, từng người đều so với Hỏa Viêm cường đại hơn, Tần Thiên lập tức cảnh giác, để cho hai nàng né tránh.