- Hừ! Rất tốt, một đám Nhật Bản ở trong đất Hoa Hạ uy hiếp tao, tao đứng ở chỗ này, muốn nhìn mày làm sao đem tao cắt thành thành từng mảnh!
Tần Thiên nhìn Sơn Khẩu Dã Lang lạnh lùng nói.
Sơn khẩu Dã Lang nhìn Tần Thiên không sợ mình, chẳng lẽ không thấy được nơi nhiều người như vậy sao, lại không quỳ để xin tha, tiểu tử này muốn chết sao.
- Tiểu tử, mày không nhìn thấy nơi này của tao nhiều người như vậy sao, lại còn không mau quỳ xuống để xin tha, mày không sợ chết sao!
Sơn khẩu Dã Lang nhìn Tần Thiên quát lên, phất tay hướng về phía thủ hạ của mình một cái, một đám lập tức lên diện mục dữ tợn vung vũ khí.
- Sợ chết? Chết cười tao, mày gặp qua một người bình thường sợ một đám người lùn chưa!
Tần Thiên nhìn Sơn Khẩu Dã Lang khinh thường mà nói.
- Đúng đấy, tên lùn!
Linh Nguyệt ở bên cạnh phụ họa nói.
- Buồn cười, lại dám nói dân tộc chúng ta thấp lùn, muốn chết, bắt nó lại cho tao, dần dần hành hạ chết, người đàn bà kia thì trói tới đây cho tao, tao muốn chơi chết nó!
- Sơn Khẩu Dã Lang phẫn nộ quát, vung tay lên, trong nháy mắt đám Nhật Bản chung quanh lập tức hướng Tần Thiên mà lên, Sơn Khẩu Dã Lang ở bên cạnh nhìn, chờ Tần Thiên bị giết.
- Một đám bỏ đi cũng muốn bắt tao, thật là không biết sống chết, bạo cho tao!
Tần Thiên quát to một tiếng, vung tay lên, nguyên thần lực mạnh mẽ vô cùng bộc phát, hướng đám người Nhật Bản xông lại mà giết.
- Phát!
- Phát!
- Phát!
- Phát... !
Trong nháy mắt, đầu tất cả người Nhật Bản giết qua đến đều nở hoa, đầu mọi người thật giống như bom nổ tung, trong nháy mắt máu tươi hỗn hợp có óc rơi vào chung quanh, cực kỳ thảm liệt, nhìn sẽ làm cho người muốn ói.
Sơn Khẩu Dã Lang cùng người đàn bà kia nhìn cũng u mê, Tần Thiên này tùy tiện vung tay lên, bạo toàn bộ đầu của thủ hạ mình, đây là công kích gì, cũng không thấy rõ, toàn bộ đã chết rồi.
Sơn Khẩu Dã Lang nhìn cũng không khỏi kinh hãi một trận, đây đều là dị năng giả cảnh giới ba sao trở lên, còn không có chuyển thành hình thái dị năng thì chết, tổn thất thảm trọng, nếu trở về gia chủ nhất định sẽ trách phạt hắn.
- Tiểu tử, mày lại giết toàn bộ người của tao, tao muốn ngươi chết!
Sơn Khẩu Dã Lang giận dữ, bay thẳng đến Tần Thiên, cả người trong nháy mắt biến thành một đầu Bát Trảo Chương Ngư (bạch tuột tám tay), nhưng vẫn nhỏ như vậy, bất quá mỗi tay cũng cầm một vũ khí, thoạt nhìn rất giống một cái giá đặt vũ khí.
- Chương Ngư thật to, Tần Thiên, nhanh đánh chết nó, lấy ra làm mực viên!
Linh Nguyệt hưng phấn mà nói, Sơn Khẩu Dã Lang nghe tức hộc máu, lão tử là Chương Ngư dị năng giả, không phải là dùng để làm mực viên.
- Đi chết đi!
Sơn khẩu Dã Lang hướng về phía Tần Thiên quát to, tám xúc tua nhất tề hướng Tần Thiên công kích mà đến.
- Hừ! Tám tay thì sao, tao sẽ cắt hết một lượt, xem Chương Ngư không có tay là cái dạng gì!
Tần Thiên nói xong, vung tay lên, trong nháy mắt tám kiếm quang màu đỏ như máu hướng Sơn Khẩu Dã Lang bắn tới, bộc phát ra hơi thở kinh khủng vô cùng, Sơn Khẩu Dã Lang kinh hãi đến dại ra.
- Hưu hưu hưu hưu!
- A!
- Tay của tao!
Sơn khẩu Dã Lang hét thảm lên, tám xúc tua nhất tề bị kiếm khí gọt gãy, đổ máu đầm đìa, cực kì khủng bố.
Trong nháy mắt, Sơn Khẩu Dã Lang biến thành nguyên hình, tứ chi nhất tề bị chặc đứt chỉ còn lại có một đoạn thân thể, cô gái Nhật Bản bên cạnh bị hù đến trực tiếp ngất đi, ngã xuống trong vũng máu.
- Mày giết tao, gia chủ đại nhân nhất định sẽ đem mày bầm thây vạn đoạn đấy!