Tần Thiên nhìn Tây Đảo Hợp, nữ nhân này lại quyết đoán muốn mình giết nàng, một chút cũng không sợ chết, lúc mới vừa đi vào nơi này Tần Thiên cũng cảm giác kỳ quái, Tây Đảo Hợp rõ ràng dụ dỗ hắn đi vào nơi này, hẳn là cùng đám người này một nhóm, tại sao lại bị trói ở nơi này, nguyên nhân là gì.
Hơn nữa hiện tại cận kề cái chết cũng không muốn nói với mình, đây là vì cái gì, Tần Thiên nhìn ánh mắt Tây Đảo Hợp, phát hiện trong mắt nàng không một chút dục vọng cầu sinh cùng chạy trốn.
- Không nói cũng được, để tỷ tỷ tới, đem thịt của cô ta cắt thành từng mảnh như sushi, thì nàng sẽ nói!
Linh Nguyệt như tên côn đồ rất hưng phấn cầm lấy dao găm cắt Tây Đảo Hợp, thật giống như Tây Đảo Hợp cùng nàng có cừu oán.
Lời nói hù Tây Đảo Hợp sắc mặt trắng bệch, cô không sợ chết, nhưng cũng không muốn bị người cắt thành từng mảnh.
- Cho dù cô cắt tôi, tôi cũng sẽ không nói!
Tây Đảo Hợp quyết định chắc chắn, nhắm mắt lại, bộ dáng buông xuôi chịu trận.
- Tôi đây không khách khí!
Linh Nguyệt vung dao găm lên, hướng gương mặt Tây Đảo Hợp đâm tới.
- Đừng!
Tần Thiên vội vàng ngăn cản Linh Nguyệt, một tay bắt được dao sắt trong tay nàng, hắn còn không có tra rõ ràng, tại sao có thể cắt Tây Đảo Hợp.
- Tại sao, anh còn muốn tiền dâm hậu sát, vậy anh chiếm hữu nàng trước đi!
Linh Nguyệt rất là thống khoái mà nói.
- Ít nói hưu nói vượn, đi qua một bên!
Tần Thiên một tay lấy dao găm trong tay Linh Nguyệt, đem nàng kéo về phía sau.
Nhìn Tây Đảo Hợp nhắm mắt lại, Tần Thiên thở dài một hơi, từ từ nói:
- Lần trước cô đã cứu tôi một mạng, lần này coi như là tôi tha cho cô một mạng, chúng ta không thiếu nợ nhau rồi, sau này gặp lại, tôi cũng sẽ không nương tay.
Tần Thiên nói xong trực tiếp lôi kéo Linh Nguyệt hướng phía ngoài mà đi, tiện tay đem dao găm phóng đi, cắm vào trong đầu người thiếu nữ trên mặt đất kia, trực tiếp nổ đầu của ả.
Chủy thủ trong tay người đàn bà kia nhất thời lỏng ra, nàng mới vừa rồi hoàn toàn là làm bộ té xỉu, muốn ám sát Tần Thiên, nhưng sớm đã bị Tần Thiên phát hiện.
Tây Đảo Hợp không nghĩ tới Tần Thiên lại buông tha cho mình, cảm giác rất khó tin.
- Tại sao muốn thả mình, tại sao hắn muốn thả mình!
Tây Đảo Hợp nhìn Tần Thiên đi xa, trong miệng lẩm bẩm một câu nói kia, chẳng lẽ Tần Thiên thật vì mình từng cứu hắn một lần sao.
- Thật là người đàn ông kỳ quái!
Tây Đảo Hợp nhìn Tần Thiên rời đi, lầu bầu nói, sau đó từ trên mặt đất đứng lên, hướng phía ngoài đi. ...
- Sắc lang, em xem anh cùng cô gái Nhật Bản kia giống như có cái gì gian tình, nói mau, anh cùng cô ta có phải từng phát sinh quan hệ hay không, sau đó cô ta phản bội anh, cùng người đàn ông khác bên nhau, muốn mưu hại anh, chiếm gia sản của anh, kết quả bị anh phát hiện, sự tích bại lộ, tình nhân bị anh giết chết, mà nội tâm anh vẫn yêu nàng, không đành lòng giết nàng, cho nên bỏ qua nàng, có phải hay không.
Linh Nguyệt một bên ôm tay Tần Thiên vừa nói.
- Anh thật phục em, không biết em rốt cuộc đang suy nghĩ gì, tại sao có thể nghĩ tới một vở kịch có nội dung phức tạp như vậy được!
Tần Thiên nhìn Linh Nguyệt rất hộc máu mà nói.
- Bên trong truyền hình cũng là như vậy, chẳng lẽ không đúng, em biết rồi, nhất định là hai người yêu nhau, kết quả cuối cùng phát hiện hai người thật ra là anh em, cô ấy là do cha anh sinh ở bên ngoài, hai người không thể bên nhau, cho nên anh hại tâm từ bỏ nàng, kết quả nàng không có cam lòng, nghĩ muốn trả thù, có phải hay không!