Không biết qua bao lâu, Tần Thiên thanh tỉnh lại, cảm giác có người áp ở trên người của mình, từng đợt mùi thơm truyền vào mũi, Tần Thiên mở mắt ra vừa nhìn, thấy Triệu Chỉ Vân cả người trần như nhộng đang áp ở trên người của mình, phía dưới của mình giờ phút này đang nằm trong một hang động ấm áp.
- Tình huống gì!
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân nằm úp sấp ở trên người mình cả kinh nói, hung hăng mở trừng hai mắt, lắc đầu, cảnh tượng trước mắt vẫn như cũ, không phải là đang nằm mơ, thật sự.
- Mình, mình làm sao ăn tiểu nha đầu này rồi!
Tần Thiên thầm nghĩ, mạnh mẽ phát hiện, bên cạnh còn có mấy cổ thân thể trần truồng, rõ ràng là mấy người Hàn Thi Vũ, mọi người ngủ được một lúc, trên giường đơn một mảnh xốc xếch, lưu lại mấy dấu vết.
- A mình thật cùng các nàng chơi đùa ở đây, đây là chuyện gì xảy ra!
Tần Thiên cố gắng nhớ lại, nhưng một chút ấn tượng cũng không có, chỉ nhớ rõ mình đánh bài, sau đó cái gì cũng không có ấn tượng rồi.
- Anh rể, anh tỉnh lại rồi!
Lúc này, Triệu Chỉ Vân mở mắt ra, sắc mặt đỏ bừng nhìn Tần Thiên, hai tay ôm lấy gục ở trên lồng ngực Tần Thiên, thần sắc cực kỳ mê người.
- Ừ... Cái này... Chuyện gì xảy ra!
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân không biết nói cái gì cho phải, muốn đứng dậy, kết quả vừa động, phía dưới nhất thời cứng rắn lên, hung hăng đâm vào Triệu Chỉ Vân, lập tức Triệu Chỉ Vân chấn động, sắc mặt đỏ bừng.
- Anh rể hành hạ người ta gần chết, còn muốn giả bộ mất ký ức!
Triệu Chỉ Vân nhìn Tần Thiên ngượng ngùng cười cười, ngón tay thon dài ở trên mặt Tần Thiên, sờ sờ, mùi thơm mê người không ngừng tiến vào mũi Tần Thiên, làm cho Tần Thiên hứng lên, nhưng cố kiềm nén lại, chuẩn bị làm rõ ràng chuyện gì xảy ra.
- Anh thật không nhớ rõ, cái gì ăn xong rồi giả bộ mất trí nhớ, anh có vô sỉ như vậy sao.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân im lặng mà nói.
- Anh thật không nhớ rõ, em sẽ nói cho anh biết, mới vừa rồi chơi bài, anh thấy y phục trên người em rất ít, không nhịn được đẩy ngã em, sau đó lại cùng mấy vị tỷ tỷ vui đùa, chúng ta cùng nhau vui đùa!
Triệu Chỉ Vân nói.
Tần Thiên nhìn thần sắc Triệu Chỉ Vân, rất là không tin, lập tức nhờ Babaca tra xem chuyện gì xảy ra.
- Chủ nhân, Linh Nguyệt phu nhân hạ độc ở bên trong nước của ngài, cho ngài không cách nào khống chế dục vọng tự thân, sau đó liền không nhịn được cùng các nàng giao hoan.
Babaca nói.
- Móa, khó trách, mình nói sao đầu óc trầm trầm, muốn kích động, cô nàng này lại bỏ thuốc mình, để cho mình ăn Triệu Chỉ Vân, hừ, lại dám chơi xỏ mình, đây nhất định là mưu kế của cô nàng Triệu Chỉ Vân.
Trong lòng Tần Thiên thầm nghĩ.
- Em nói, có phải em cố ý bỏ thuốc để cho anh khống chế không được hay không, sau đó đẩy ngã em!
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân nghiêm túc hỏi, nhất thời sắc mặt Triệu Chỉ Vân lập tức đại biến, nhưng rất nhanh tựu khôi phục nguyên dạng.
- Không phải!
Triệu Chỉ Vân lắc lắc đầu nói.
- Chớ gạt anh, mau nói có đúng hay không, nếu không anh sẽ bỏ mặc em!
Tần Thiên làm bộ tức giận nói.
Triệu Chỉ Vân vừa nghe Tần Thiên không thèm để ý nàng, nhất thời khẩn trương, vội vàng nói:
- Không là chủ ý của em, là Linh Nguyệt tỷ tỷ, em chỉ nói là em thích anh, Linh Nguyệt tỷ tỷ rồi cùng Thi Vũ tỷ tỷ thương lượng, sau đó mới xảy ra chuyện này.
Triệu Chỉ Vân trong nháy mắt liền bán đứng ba người Hàn Thi Vũ.