Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 865 - Chương 870: Linh Nguyệt Xuất Thủ

 Chương 870: Linh Nguyệt Xuất Thủ Chương 870: Linh Nguyệt Xuất Thủ Chương 870: Linh Nguyệt Xuất Thủ

- Đúng vậy, đi theo chúng tôi mới là chính xác, chỉ cần cho chúng tôi đùa thoải mái, muốn cái gì có cái đó, tiểu tử nghèo này có cái gì tốt.

- Đúng đấy, loại tiểu tử nghèo này tôi tùy tiện nhúc nhích ngón tay là có thể giết chết.

- Đúng vậy, tiểu tử, thức thời cút nhanh lên, những mỹ nữ này không phải là cậu có thể có, lập tức cút ngay ra nơi này, nếu không sẽ không đẹp mắt đâu.

Bốn công tử phú gia giờ phút này biểu hiện thật giống như lưu manh, trực tiếp uy hiếp Tần Thiên.

- Hừ! Chúng tôi thích tiểu tử nghèo đấy, như thế nào, anh quản được sao!

Linh Nguyệt nhìn Hứa Gia Văn khó chịu mà nói.

- Đúng vậy, một đám phế vật chỉ biết cậy vào gia thế diễu võ dương oai!

Triệu Chỉ Vân không chút lưu tình nói, đám nhà giàu kia chợt sắc mặt đại biến.

- Tiện nhân, chúng tôi là xem cô có mấy phần thùy mị mới để cho cô phục vụ chúng tôi, không nên cho mặt còn không biết xấu hổ, đến lúc đó cho cô van xin phục vụ tôi!

Hứa Gia Văn chỉ vào Linh Nguyệt miệng đầy lời thô tục.

- Đúng, cầu xin được phục vụ chúng tôi!

- Lúc đó các cô muốn động cũng không nhúc nhích được.

- Đến đây đi, để cho thằng em to lớn của chúng tôi an ủi các em, ha ha ha...

Bốn công tử nhà giàu cũng không kiêng sợ đùa giỡn chúng nữ.

- Mày nói thêm câu nữa thử một chút!

Tần Thiên nghe đám người nói... , nhất thời sắc mặt rất là khó coi, lại dám nói nữ nhân của hắn như vậy, quả thực không biết sống chết.

- Tao nói như thế đấy, như thế nào, mày có thể như thế nào, tiểu tử nghèo, đồ bỏ đi, tao muốn địt chết đám nữ nhân này!

Hứa Gia Văn lớn lối vô cùng nói.

- Đi tìm chết!

Tần Thiên lại không có động thủ, Linh Nguyệt đã động thủ trước, một cước giơ lên, hung hăng đá tới phía dưới Hứa Gia Văn.

- A!

Một tiếng hét thảm vang lên, Hứa Gia Văn chợt té trên mặt đất, hai tay che phía dưới, sắc mặt trắng bệch miệng sùi bọt mép, cả người không ngừng co quắp, thật giống như bị kinh phong.

Ba người khác vừa nhìn cũng u mê, rất nhiều người cũng rối rít nhìn đi qua.

- Còn ba tên còn lại, cũng đi chết đi!

Linh Nguyệt lạnh lùng nói, nhanh chóng đá ra ba chân, trực tiếp trúng ngay giữa phía dưới ba người, ba người lập tức giống như Hứa Gia Văn, toàn bộ té trên mặt đất, không ngừng co quắp, miệng sùi bọt mép.

Người ở chỗ này nhìn u mê, âm nhạc cũng ngừng lại, toàn bộ ánh mắt dừng tại nơi này, Trương Cuồng đang ở trong tối vuốt ve nữ đồng học thấy tình huống của bên này, sắc mặt cũng biến đổi.

Đây đều là công tử đại gia tộc Hạp Sơn, lại xảy ra chuyện nơi này, cái này thảm, tứ đại tập đoàn nhất định sẽ nổi giận, làm không tốt thì cả nhà mình cũng phải chịu trận.

- Chuyện gì xảy ra!

Thầy giáo đi tới, nhìn đám người Tần Thiên hỏi.

- Thưa thầy, tên lưu manh này xem chúng em xinh đẹp muốn vô lễ với chúng em, ô ô ô... thầy, thầy phải làm chủ cho chúng em!

Linh Nguyệt khóc nói, một bộ dạng nước mắt lưng tròng nhất thời xuất hiện, nhìn qua điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được dâng lên lòng trìu mến.

- Đúng vậy, thầy phải làm chủ cho chúng em.

Trong lúc nhất thời, bốn nàng cùng làm ra bộ dáng đáng thương, để cho người vây xem cũng u mê, diễn thật tốt quá, nhất là Linh Nguyệt, không ai thấy người ta vô lễ với cô, nhưng cô đã đá bạo thằng em của người ta rồi.

- Vâng thưa thầy, em có thể làm chứng, nếu không phải em tại chỗ này, mấy tên lưu manh kia đã đắc thủ rồi.

Tần Thiên nhìn thầy giáo nghiêm túc nói.

- Cái này, thầy tự nhiên sẽ giúp các em, đưa bọn họ đi bệnh viện trước rồi hãy nói!

Trương Văn Thuận nhìn bốn người trên mặt đất khẩn trương nói, ngàn vạn không nên xảy ra án mạng.

- Người đâu, bắt Tần Thiên lại cho tôi, đưa đến đồn công an đi, tôi thấy bọn họ cố ý đả thương người, cái gì vô lễ, rõ ràng là nói bừa, bắt bọn họ lại!

Trương Cuồng hô lớn, để cho an ninh đi bắt năm người Tần Thiên.

Bình Luận (0)
Comment