Trong rừng cây, một cái hố to đường kính hai mươi mấy mét ra hiện ra tại đó, trong đêm tối, còn dư lại hơn mười vị trưởng lão không có bị Tần Thiên giết chết toàn bộ vây quanh hố to, mọi người chiến lực ngập trời, sẵn sàng chuẩn bị công kích.
- Tiểu tử này đáng chết!
Có một trưởng lão đại gia tộc nói.
- Không nhất định, tiểu tử này có thể trốn vào trong giới chỉ, nói không chừng không có chuyện gì đâu, chúng ta nhìn như vậy, chỉ cần hắn vừa ra tới, chúng ta lập tức liên thủ công kích, giết chết hắn!
Một trưởng lão nói,
- Ý kiến hay!
Một người trưởng lão khác nói tiếp.
Giờ phút này, trong giới chỉ, Tần Thiên hấp thu xong máu huyết một trưởng lão, thân thể hoàn toàn là trạng thái đỉnh phong, đang chuẩn bị đi ra ngoài, tiêu diệt hết những trưởng lão đại gia tộc khác.
- Chủ nhân, bọn họ đang vây bên ngoài hố, chờ ngài đi ra ngoài, giết ngài!
Babaca nhìn Tần Thiên nói, nói tình huống bên ngoài cho Tần Thiên.
Tần Thiên nghe xong gật đầu, đám người này cũng không phải là ngu ngốc, bất quá không làm khó được mình, chỉ cần mình thần không biết quỷ không hay đi ra ngoài, đám người này hoàn toàn không phát hiện được mình.
Trong lòng Tần Thiên suy nghĩ, một tia cười lạnh từ khóe miệng tràn ra, tiếp theo, cả người biến mất tại chỗ, hơi thở hoàn toàn không thấy.
Phía ngoài, đông đảo trưởng lão giờ phút này gắt gao ngó chừng hố to, một cổ năng lượng ba động rất nhỏ từ phía dưới truyền đến, mọi người nhất thời chuẩn bị tấn công giết đi qua, nhưng không có phát hiện thân ảnh Tần Thiên xuất hiện, cho nên trưởng lão các đại gia tộc không có xuất thủ.
Giờ phút này, Tần Thiên đã đi ra khỏi hố, chỉ bất quá Tần Thiên vận dụng thủ đoạn đem ẩn hình, hơi thở hoàn toàn ẩn nặc, làm cho mình hoàn toàn hòa tan trong không khí, chỉ cần thực lực không vượt qua vượt qua mình một cái đại cảnh giới, căn bản không phát hiện được.
- Hừ! đám lão già các ngươi, nhìn lão tử làm sao giết chết bọn ngươi!
Tần Thiên nhìn phía trên những trưởng lão kia, trong lòng âm thầm cười lạnh, dần dần đi tới miệng hố, lặng lẽ đến phía sau hai trưởng lão.
Hai trưởng lão cảm giác bên cạnh có chút khác thường, kết quả là quay đầu nhìn một chút, lại phát hiện không có gì cả.
- Ta làm sao cảm giác có người ở bên cạnh ta!
Một trưởng lão nhìn một người trưởng lão khác nói.
- Ta cũng có cảm giác như vậy, bất quá không có ai, chẳng lẽ là khẩn trương quá độ sao!
Trưởng lão kìa cũng nghi ngờ nói.
- Có thể nào là ảo giác!
Tần Thiên nhìn hai trưởng lão này, từ từ đưa tay ra, trong nháy mắt nắm cổ hai người:
- Không phải là cảm giác sai, mà là thật sự!
Tần Thiên, lạnh lùng nói, hai trưởng lão kia trong nháy mắt kinh hãi, mồ hôi lạnh chảy ra một thân, lập tức muốn thoát khỏi hai tay của Tần Thiên, đáng tiếc không còn kịp rồi.
Một cổ lực hủy diệt kinh khủng từ thủ chưởng Tần Thiên bộc phát ra, trong nháy mắt chính oanh kích hai người bọn họ thành thịt nát.
- Phát!
- Phát!
Hai người kia ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp, thân thể trong nháy mắt biến thành một đạo huyết vụ.
- Không tốt, tiểu tử kia đi ra!
Những trưởng lão khác sợ hãi rối rít kêu to, Tần Thiên lại thần không biết quỷ không hay đi ra, trong nháy mắt chém giết hai vị trưởng lão, tên này quá kinh khủng rồi, thật giống như U Linh, trong lòng mọi người cũng cực kỳ hoảng sợ, mồ hôi lạnh ứa ra.
- Mau, giết hắn, ở bên kia!
Một trưởng lão chỉ vào nơi hai trưởng lão chết đi hô, nhanh chóng công kích qua bên đó, những người khác cũng là như thế, một trận cuồng oanh loạn tạc.
Nhưng Tần Thiên giờ phút này cũng đã sớm thuấn di rời đi tại chỗ, hiện ra sau lưng bọn trưởng lão, chiến kiếm xuất hiện trong tay.
- Những tên ngu ngốc các ngươi, cùng đi chết đi!
Tần Thiên lạnh lùng nói, trong nháy mắt lộ hình dạng, toàn lực bộc phát, chiến kiếm sắc bén, máu trên kiếm lóng lánh, Tần Thiên cầm chiến kiếm hung hăng phất qua phía trước.