- Đúng vậy, tôi cũng nghe được, tối hôm qua tôi đi tiểu, thấy cảnh khu bên kia hồng quang ngất trời, rất kinh khủng, còn có tiếng hô!
Có người nói tiếp.
- Cảnh sát cũng đi, có thể thật sự có tiên nhân.
Lại có người nói.
- Chó má tiên nhân gì chứ, bây giờ là thời đại khoa học, có tiên nhân gì, nhất định là hiện tượng tự nhiên!
Có người phản bác.
- Thật sự có tiên nhân, bà nội tôi nói, bà ấy gặp qua!
- Bà nội của cậu hoa mắt rồi.
- Mẹ nó, dám nói bà nội tôi, muốn chết, lão tử đánh chết cậu!
- Tới đây, ai sợ ai!
Trong nháy mắt, hai người trực tiếp bởi vì chuyện tối ngày hôm qua mà đánh nhau, một người cầm cái ghế, một người cầm cái khay, những đồng học khác vừa nhìn vội vàng đi khuyên can, kéo hai người ra.
Tần Thiên rất là im lặng, chuyện như vậy cũng có thể đánh nhau.
- Anh rể, buổi tối hôm qua là anh làm sao!
Triệu Chỉ Vân lắc lắc cánh tay Tần Thiên hỏi.
- Phát sinh cái gì nữa à, Tần Thiên!
Ba nữ tối hôm qua ngủ như chết, không biết chuyện gì xảy ra.
- Không có gì, cùng mấy người không có mắt đánh một trận, dạy dỗ bọn hắn một bữa mà thôi, đi thôi, chúng ta đi ăn điểm tâm, không cần lo nhiều như vậy, đã đói bụng sắp chết!
Tần Thiên nói xong liền dẫn chúng nữ đi tới khu vực ăn uống.
Ăn xong bữa sáng, đã tới mười giờ hơn, mọi người ăn no, ở cửa quầy rượu chờ giáo viên phân phó.
Lúc trước vốn là tính toán tiến vào vùng cảnh nội lấy cảnh vẽ vật thực, nhưng bởi vì xảy ra chuyện tối ngày hôm qua, cho nên tạm thời đóng cửa, không cách nào đi vào.
- Các bạn học, bởi vì một chút ngoài ý muốn, kế hoạch tiến vào cảnh nội vẽ vật thực tạm thời trì hoãn, hiện tại chúng ta lên đường đi nơi khác, không cần vẽ tranh, hôm nay chúng ta đi đến con suối gần đây, nơi đó có nước suối, vừa có thể rửa bẩn, cũng có thể chơi phiêu lưu, mọi người đi qua bên kia buông lỏng một ngày, có được hay không!
Trương Văn Thuận nhìn mọi người hỏi.
- Tốt!
Nhất thời, mọi người cùng kêu lên, hết sức hưng phấn.
- Tốt lắm, dựa theo tiểu đội đã được an bài, điểm danh, sau đó lên xe đi suối Ôn Tuyền!
Trương Văn Thuận nói xong liền bắt đầu điểm danh, Tần Thiên cũng lấy ra sổ điểm danh, bắt đầu điểm danh.
Không bao lâu, xác định không có bỏ sót ai liền bắt đầu lên xe đi về phía Ôn Tuyền.
Ôn Tuyền cách khách sạn cũng không xa, khoảng ba cây số.
Ôn Tuyền vừa mở lại năm nay, còn không có tuyên truyền rộng rãi, bởi vì rất nhiều công trình cũng còn chưa hoàn thiện, tất cả du khách thưa thớt, thật dễ dàng cho đám người Tần Thiên, không cần cùng người chen chúc khi đi du ngoạn là thoải mái nhất.
Mười lăm phút sau, mọi người đi tới Ôn Tuyền, xuống xe, Trương Văn Thuận đi mua phiếu, phát mỗi người một tấm vé vào cửa, tiền vé vào cửa cũng do Trương Cuồng tài trợ. Bất quá Trương Cuồng đi đứng bất lợi, cũng không có đến đây.
Tần Thiên nhận vé vào cửa, cầm ở trong tay nhìn một chút, nơi này tổng cộng chia làm năm cảnh khu, tạm thời sẽ đi ba cảnh khu, một là Ôn Tuyền, còn có một là dã ngoại Ôn Tuyền, trong đó bao gồm nhà tắm công cộng cho cả nam và nữ xen lẫn, là nơi tất cả nam sinh đều kích động, cuối cùng là quầy rượu Ôn Tuyền, trong cốc khai phá ra một cái quầy rượu, đặc biệt cung cấp cho du khách.
- Tốt lắm, các bạn học, lấy được vé vào cửa, mọi người muốn đi nơi nào chơi thì đi nơi đó, nhớ kỹ, phải chú ý an toàn, có chuyện gì lập tức gọi điện thoại cho ba người chúng tôi, còn có, buổi trưa mười hai giờ tập hợp ở chỗ này, tốt, giải tán!
Trương Văn Thuận nói.
- Hoan hô!
Trong nháy mắt, một nhóm người tán đi, rối rít tự tìm nơi vui chơi.