- Đúng rồi, cậu làm sao chạy đến chỗ này.
Tần Thiên để cái chén xuống nhìn Tạ Phong hỏi.
- Cái này... Khụ khụ, nói rất dài dòng, chúng ta uống rượu đi!
Tạ Phong nhìn sắc mặt Tần Thiên thay đổi, cũng không nói mục đích, tựa hồ có ẩn tình gì, Tần Thiên nhìn bộ dáng kia của hắn, cũng không có hỏi nữa.
Rất nhanh, món ăn đã bưng lên, bên này tốc độ mang thức ăn lên rất nhanh, dĩ nhiên, tốc độ dùng bữa cũng phi thường mau, bộ dáng ăn kia của Phạm Kiến giống như không có hai tay không đủ, không thể nhịn được nắm đại đùi gà trái một con phải một con bắt đầu ăn, phát ra tiếng vang tạp ba tạp ba, thật giống như heo ăn, mọi người thấy mà buồn nôn một trận.
- Phạm Kiến, cậu có thể nhỏ giọng một chút không, không ai đoạt đâu!
Tần Thiên nhìn Phạm Kiến nhíu mày nói.
- Hắc hắc, xin lỗi, quá đói rồi, tôi tận lực.
Phạm Kiến không tốt mà nói.
Tần Thiên cũng rất đói, bất quá vẫn tận lực giữ vững phong thái một chút, cầm lấy chiếc đũa kẹp ăn, khẩu vị Tu Luyện Giả cũng rất lớn, cộng thêm nhiều người, bưng lên mười mấy cái khay món ăn, rất nhanh đã bị mọi người tiêu diệt không còn, tốc độ người phục vụ mang thức ăn lên căn bản cản không nổi tốc độ mọi người dùng bữa.
- Tay nghề nơi này thật không sai, thêm món đi!
Tạ Phong vừa ăn vừa gật đầu nói, Tần Thiên cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, cúi đầu tiếp tục ăn.
Ăn vài miếng, Tần Thiên đã ngừng lại, nhíu mày, bởi vì hắn nhận thấy được có mấy Tu Luyện Giả tới nơi này rồi, một người trong đó có thực lực cảnh giới bốn sao, nhưng người khác có thực lực đều ở cảnh giới ba sao, cách mấy trăm mét có hơn, bất quá đang hướng tới nơi này.
- Làm sao vậy!
Tạ Phong nhìn Tần Thiên đột nhiên dừng lại nhíu mày, lập tức hỏi.
- Không có gì, có mấy Tu Luyện Giả tới, không biết chuyện gì!
Tần Thiên nhìn Tạ Phong thời gian dần qua nói.
- Tu Luyện Giả! Gặp, tôi phải đi rồi!
Tạ Phong nghe được lời nói Tần Thiên lập tức biến sắc, không nói hai lời kéo cô gái bên cạnh đứng lên muốn đi.
- Chuyện gì xảy ra, cậu vội cái gì!
Tần Thiên nhìn Tạ Phong hỏi.
- Cái này ngày sau sẽ nói cho cậu, tôi đi trước, lần sau gặp lại, tôi sẽ đãi cậu vậy!
Tạ Phong nhìn Tần Thiên nói, nói xong lôi kéo cô gái vội vả ra phía ngoài, còn không có bước ra, bốn người đàn ông phía ngoài đã đi đến.
Bốn người đàn ông này cũng tầm bốn mươi tuổi đến năm mươi tuổi, tất cả đều là Tu Luyện Giả, mặc một thân trường bào màu trắng, tóc dài, tựa hồ là môn phái nào, cầm đầu là một người lông mày thô, ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, có một đôi mắt tam giác, nhìn rất là hung ác.
- Hừ! Ngươi cho rằng ngươi trốn tới đây ta không tìm được ngươi sao, dâm tặc. Tên mắt tam giác nhìn Tạ Phong quát lên, thanh âm rất là có lực, tất cả người trong nhà hàng đều nghe rõ ràng, rối rít nhìn qua, ông chủ nhà hàng thấy tình huống như thế, lập tức đi tới.
- Hừ! Mắt tam giác chết tiệt, ta nói qua bao nhiêu lần rồi, tiểu thư các ngươi không phải bị ta cưỡng gian rồi giết chết, ta chỉ đi ngang qua mà thôi, là một người khác làm, ngươi làm sao cũng không tin!
Tạ Phong nhìn mắt tam giác cả giận nói, trong lòng rất buồn bực.
Đám người kia là người một gia tộc cổ võ của Diệp gia, Diệp gia mặc dù so ra kém các đại thế gia cùng môn phái, nhưng cũng là một môn phái thực lực cường đại, vượt qua Tạ gia.