- Hưu!
- Hưu!
- A... Tay của tôi!
Mọi người kêu thảm kêu lên, . Cổ tay bị Mộ Dung Hiền chém đứt, máu tươi nhanh chóng phun đi ra ngoài, té trên mặt đất kêu thảm thiết. , trực tiếp bị bầy người hỗn loạn đạp chết.
- Hừ! Đi tìm chết!
Mộ Dung Hiền tiếp tục tiến công, năng lực chiến đấu cực kỳ cường hãn, giết người không hề nương tay, chân mày cũng không nhăn chút nào, trong nháy mắt người chết trong tay hắn đạt đến hai mươi người, làm khí thế Thiên Bang tăng lên, giết người của Triệu gia cùng Hàn Lão Tứ người liên tiếp bại lui.
Nơi xa Tần Thiên nhìn Mộ Dung Hiền biểu hiện rất hài lòng, ngoan độc, đủ thông minh, là một nhân tài.
Giờ phút này, Hàn Lão Tứ cùng Triệu Phi đang chiến đấu cũng ngừng lại, nhìn đi qua hướng Mộ Dung Hiền bên này.
- Là người nơi nào, hung mãnh như vậy, người của Lôi Vân sao!
Hàn Lão Tứ nhìn lên cả kinh nói.
- Hẳn là vậy, đáng chết, Lôi Vân lại thấy chúng ta chiến đấu dẫn người giết tới đây muốn tiêu diệt chúng ta, Hàn Lão Tứ, chiến đấu giữa chúng ta để xuống trước, liên thủ diệt Lôi Vân trước, nếu không chúng ta cũng sẽ chết!
Triệu Phi hướng về phía Hàn Lão Tứ quát lên
- Tốt, trước giết bọn họ!
Hàn Lão Tứ miệng đáp ứng, hắn cũng biết tình huống hiện tại, phải như vậy.
Ngay sau đó, hai người nhanh chóng giết tới nhân mã của Thiên Bang.
- Đến ta!
Tần Thiên thản nhiên nói, cả người biến mất tại chỗ trong nháy mắt, sau một khắc, Tần Thiên cầm chiến kiếm sắc bén trong tay hiện ra giữa bầy tiểu đệ của Triệu gia và Hàn Lão Tứ.
- Chết đi!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, chiến kiếm trong tay vung mạnh lên, một cú trảm hình bán nguyệt gợn sóng.
- Hưu!
- A... !
Chỉ một thoáng, vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, người chung quanh Tần Thiên thật giống như lúa mạch, rối rít ngã xuống đất, hai mươi mấy người, toàn bộ đều không ngoại lệ bị chém ngang eo, bốn phía Tần Thiên nhất thời xuất hiện một cái vòng tròn đường kính mười thước, trên mặt đất trừ bốn người ở ngoài, không còn những người khác.
Mọi người đang tại chiến đấu ngừng lại, rối rít nhìn về phía Tần Thiên bên này.
Tần Thiên cười lạnh một tiếng, một đao xuất thủ, không có ngừng, cả người giống như tia chớp, hướng chuẩn tru diệt tiểu đệ của Hàn Lão Tứ cùng Triệu Phi, một đường lưỡi kiếm xẹt qua, xuất hiện rất nhiều thi thể, tay gãy chân đứt trên mặt đất, đầu óc, ruột rụng đầy đất, cực kỳ thảm liệt, có ít người còn chưa có chết hoàn toàn, đang trên mặt đất thống khổ kêu gào.
- Mày là ai!
Hàn Lão Tứ nhìn Tần Thiên giết qua tức giận tức cực kỳ nói, Triệu Phi cũng nhìn Tần Thiên cực kỳ giật mình, Tần Thiên đột nhiên xuất hiện, bày ra lực chiến đấu cường đại, thật là đáng sợ.
- Người giết bọn mày!
Tần Thiên cười lạnh nói, vừa dứt lời, cả người hiện ra bên cạnh Hàn Lão Tứ, một tay hóa quyền, hung hăng đập tới.
- Không biết sống chết!
Hàn lão tứ nhất thời giận dữ, Tần Thiên mặc dù ra vẻ rất cường đại, nhưng cũng bất quá bốn sao cấp tám đỉnh phong mà thôi, cùng cảnh giới với hắn, cho nên Hàn Lão Tứ căn bản không úy kỵ, một quyền nghênh đón quả đấm của Tần Thiên.
- Nổ tung cho tao!
Tần Thiên lạnh lùng nói, quả đấm trong nháy mắt đập vào trên nắm tay Hàn lão tứ.
- Oanh!
- A... Oanh!
Hàn Lão Tứ hét thảm một tiếng, cánh tay trực tiếp nổ tung, cả người như diều bị đứt dây, bay vụt đi ra ngoài, nặng nề đập ở trên mặt đất, không ngừng co rút, vô lực đứng lên, tiểu đệ của Hàn Lão Tứ cũng u mê, lão đại của mình lại té xuống.
Triệu Phi cũng kinh ra mồ hôi lạnh, thực lực Hàn Lão Tứ không xê xích nhiều với mình, lại bị Tần Thiên dùng một chiêu cho đánh bại, thực lực Tần Thiên thật là khủng khiếp, trong nháy mắt, Triệu Phi cảm giác được một loại uy hiếp lớn lao.
- Thiên ca uy vũ!
Mộ Dung Hiền nhìn Tần Thiên đánh bay Hàn Lão Tứ, nhất thời lớn tiếng hô lên.
- Thiên ca uy vũ!
- Thiên ca uy vũ!
Trong nháy mắt bọn tiểu đệ Thiên Bang rối rít hô lên, khí thế cực kỳ hùng tráng, áp Triệu gia cùng Hàn Lão Tứ vô lực.
- Đến mày!
Tần Thiên nhìn Triệu Phi lạnh lùng nói, trong nháy mắt giết tới Triệu Phi.
Triệu Phi vừa nhìn Tần Thiên giết tới đây, nhất thời cảm giác không là đối thủ, trước tiên, Triệu Phi lựa chọn chạy trốn, để cho đám tiểu đệ Triệu gia vô cùng thất vọng.
- Hừ! Trốn, mày cho rằng mày có thể chạy sao, trở lại cho tao!
Tần Thiên vung tay lên, rất nhiều tơ nhện lập tức từ trong tay hắn phi bắn ra, chính xác vô cùng quấn ở trên người Triệu Phi.
- Thứ gì!
Triệu Phi nhất thời kinh hãi, lập tức muốn tránh thoát.
- Bay lên cho tao!
Tần Thiên quát to, mạnh mẽ nhấc tay, trong nháy mắt cả người Triệu Phi bị nhấc bổng lên không trung, túc túc bay lên độ cao ba mươi mét.
- Đi chết đi!
Tần Thiên mạnh mẽ nhảy dựng lên, vượt qua độ cao của Triệu Phi, một cước hung hăng đạp đi xuống Triệu Phi đang hoảng sợ vạn phần.
- Oanh!
Triệu Phi ngay cả kêu thảm thiết cũng không có phát ra tới, trực tiếp bị Tần Thiên đạp vào bên trong vũng nước bùn bên trong mặt đường, vùi thật sâu vào, biến thành một vũng huyết nhục mơ đồ, thi thể cũng không toàn vẹn, biến thành một đống thịt nát, trong nháy mắt chết đi.